Trần Bình nhíu mày khi nghe đến từ Ma Quật.
Bí mật của mẹ và nhà họ Lâm có liên quan gì đến Ma Quật này? Và nếu muốn bước vào Ma Quật thì phải được sự cho phép của chín hầm mỏ, điều này cũng hơi kỳ lạ.
Sau khi suy nghĩ, Trần Bình nhìn Tiểu Long Gia và hỏi: “Tại sao phải nhận được sự cho phép của chín đường hầm? Không lẽ Ma Quật này bị chín hầm mỏ kia cướp lấy sao?”
Tiểu Long Gia cười nói: “Có vẻ như anh thực sự không biết gì về Ma Thành Tây Bắc cả.”
Đây thật sự là một sự giễu cợt.
“Chín hầm mỏ ở Ma Thành Tây Bắc này đều được cai trị bởi ba vị Long Vương, mỗi người canh giữ ba cái.
Còn Ma Quật thì được ba vị Long Vương cùng nhau cai trị.
Nếu không có lệnh bài trêи danh nghĩa của họ thì không được phép vào Ma Quật.’ Nghe được những lời này, Trần Bình hỏi: “Có gì trong Ma Quật này mà tôi phải vào?”
Tiểu Long Gia cười nói: “Vấn đề mà anh thắc mắc thì còn nhiều lắm.
Không ai biết trong Ma Quật có gì.
Tôi chỉ biết rằng mọi thứ mang ra khỏi hang đều là báu vật quý giá.
Còn nhiều thứ nữa.
Cũng có không ít người lấy được nhiều thứ không thuộc về thế giới này từ Ma Quật.
Hầu hết những thứ này đều bị cục Cửu Châu và cục dị năng lấy đi.
Chỉ còn lưu lại một vài thứ trêи nhân gian mà thôi.
ˆ Cục ửu Châu và cục dị năng sao? Chân mày của Trần Bình nhíu chặt, anh nhìn Diệp Phàm bên cạnh mình.
Diệp Phàm lắc đầu tỏ ý mình không biết, nói: “Chuyện này tôi chưa nghe nói.
Rất ít người biết vê Ma Thành Tây Bắc.
Họ không hợp tác với Ma Thành Tây Bắc.
Tôi đoán họ không biết rằng có nơi này trêи bản đồ.”
Trần Bình suy nghĩ một chút, nhìn Tiểu Long Gia hỏi: “Những thứ này cũng liên quan đến bảo vật của Cổ Hiền Thánh Nhân sắp xuất hiện sao?”
——————-