Lúc này Trần Bình không chút do dự, anh chỉ cầm chén rượu lên và bắt đầu uống.
Tên họ Chu kia thấy vậy hừ lạnh một tiếng rồi cũng cầm chén rượu lên uống.
Căn cơ tu luyện của Trần Bình đã đạt đến nửa bước, theo Phương Nhã, anh có thể là người tu luyện bát tinh cấp thiên phú trêи thế giới này, những chén rượu này thì nhằm nhò gì với anh.
Người tu luyện bát tính cấp thiên phú, nếu được đặt ở bất cứ đâu trêи thế giới này thì đều được nhiều quốc gia và tổ chức khác nhau tranh giành, phải được tôn sùng làm khách quý.
Ngay cả tốc độ uống rượu của Trần Bình cũng không thể sánh được với tốc độ cơ thể anh phân giải những loại rượu này.
Thực ra, đấu rượu cũng là so sánh sức mạnh của nhau.
Tên họ Chu cũng có sức mạnh, chẳng qua là bây giờ anh ta mới có sức mạnh tam tinh mà thôi.
Lúc này anh ta đang uống chén rượu đầu tiên, mọi người thấy cuộc đấu rượu bắt đầu, bên dưới đều reo hò cổ vũ.
Nhưng khi tên họ Chu uống đến chén thứ ba thì phát hiện tốc độ rượu phân giải của mình chậm lại.
Bên kia, Trần Bình không những không giảm tốc độ mà còn nhanh hơn.
Bây giờ Trần Bình thậm chí đã bắt đầu uống đến chén thứ sáu của mình.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì tên họ Chu biết mình sẽ thua, nếu thực sự uống hết mười tám chén này, e rằng một tuần cũng không hết Say.
Ngay lập tức, một tia lạnh lùng lóe lên trong mắt anh ta, một con dao găm đột nhiên xuất hiện trong tay anh ta.
Anh ta vừa uống rượu vừa nhìn Trần Bình.
Ngay khi Trần Bình vừa bưng chén rượu thứ bảy, con dao găm trong tay anh ta đột nhiên bay ra đâm thẳng vào người Trần Bình.
Điều này làm mọi người sửng sốt.
Không ai trong số họ ngờ tên họ Chu này lại vì một trận đấu rượu mà dám ra tay đả thương người ta.
“Cẩn thận!”
Lúc này Nạp Lan lập tức nhắc nhở.
Phương Nhã cũng lấy tay nắm lấy quần áo mình, vẻ mặt hết sức lo lắng.
Trần Bình đã sớm nhìn thấy động tác lén lút của tên họ Chu, chỉ là anh vẫn không ngừng động tác uống rượu thôi.
Khi nhìn thấy con dao găm bay về phía mình, Trần Bình lập tức khẽ chuyển động, con dao găm bay ngược lại đâm thẳng vào chân tên họ Chu.
——————-