Người ngoại quốc nói xong, đặt mười bảy tỷ năm trăm triệu thẻ đánh cược vào.
Trần Bình nhíu mày, nghi ngờ hỏi: “Bài của anh có thể nhỏ hơn bài của tôi đó, vừa lên đã đặt hẳn mười bảy tỷ năm trăm triệu, anh cũng muốn nổi khùng với tôi hả?”
Người ngoại quốc trừng mắt nhìn Trần Bình: “Anh có gạt tôi hay không, tôi không biết, nhưng tôi biết một điều đó chính là anh không đám chơi.”
“Còn muốn khích tôi sao?”
Trần Bình mỉm cười: “Cũng được thôi, theo mong muốn của anh!”
Nói xong, anh đẩy mười bảy tỷ năm trăm triệu thẻ đánh bạc tới.
Người ngoại quốc sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại lập tức cười lạnh: “Được lắm, rất quyết đoán.”
Hai lá bài được chia ra, Trân Bình một con J nhép, người ngoại quốc một con Q cơ.
“Ngại quá, tôi đã có một cặp Q rôi, xem ra, nữ thần may mắn hình như không đứng về phía anh rồi!”
Người ngoại quốc cười nói: “Hai mươi tỷ bốn trăm năm mươi triệu!”
Trần Bình cười mỉm: “Theo.”
Lá bài thứ tư, Trần Bình một lá mười bích, người ngoại quốc một lá năm cơ.
Trần Bình suy nghĩ một lúc, nói: ‘Hai mươi sáu tỷ hai trăm năm mươi triệu!”
Người ngoại quốc châm biểm nói: “Anh Bình, sao lại dè dặt như vậy chứ?”
“Cẩn thận mới sống lâu được.”
Trần Bình cười nói.
Nói xong, Trần Bình lật một góc lá bài mình vẫn chưa mở lên nhìn thoáng qua.
Mọi người xung quanh đều không chú ý đến, lúc này vệ sĩ của Hải Duệ Đạt đứng bên cạnh mới lặng lẽ đấn phía sau Trần Bình… “Tôi thêm, hai mươi tám tỷ!”
Người ngoại quốc nói.
Trần Bình nhíu mày, sờ sờ mũi, xem ra tên ngoại quốc này muốn dồn mình vào đường cùng, mới lá bài thứ tư đã đặt cược hai mươi tám tỷ rồi, trong tay Trần Bình có tổng cộng khoảng ba mươi ba mốt tỷ, đến nước này chỉ có thể chơi lớn cược hết.
Lá bài thứ năm, Trần Bình Q bích, người ngoại quốc 9 cơ.
Trần Bình thở dài, giả bộ làm động tác sợ sệt nói: ‘May quá, may quá, lỡ như con Q bích rời vào tay anh thì tôi thua thảm rồi!”
Người ngoại quốc nâng ly rượu vang nho lên lắc lắc, giương mắt lên nói: “Cho dù tôi không có Q thì cũng không nhất định anh sẽ thắng được tôi, thế nào, lá thứ tư đã đặt cược cả hai mươi tám tỷ, đến lá thứ năm, anh Bình có nên đánh liêu một phen không?”
——————-