Mặc cho bên ngoài chiến sự ngút trời, song trang viên Nhà họ Trần vẫn giữ được tám phần nguyên vẹn.
Tất cả đều là nhờ có Lão Tổ và Trần Thiên Tu.
Cả đảo Thiên Tâm, ngoại trừ những nơi bị liên lụy bởi hỏa chiến như khu vực biên giới hay khu vực không người sống, những nơi khác cũng đều được bảo toàn nguyên vẹn.
Vì vậy, nhịp sống của người dân trêи đảo Thiên Tâm vẫn không có gì thay đổi.
Hơn nữa, bởi vì sự đấu đá giữa chư vương, bức bình phong của khu vực vương quyền, người bình thường căn bản sẽ không thấy cảnh khói lửa bốn phương.
Trong tâm mắt của bọn họ, cảnh mà bọn họ nhìn thấy căn bản chỉ là hiệu ứng 3D.
Vô cùng sinh động, vô cùng chân thực.
Lúc này, Trân Bình đang đứng trước cửa hành cung của mình, nhìn Giang Uyển hốc mắt đỏ ửng, đôi mắt vô hồn đang ngồi trêи sofa trong phòng khách.
Giang Quốc Dân và Dương Quế Lan vẫn luôn ở bên cạnh cô, hiển nhiên, Giang Uyển đã biết được chân tướng về thân thế của mình từ chỗ hai người họ.
“Uyển Nhi.”
Trần Bình cất bước đến gần, nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Đến bây giờ, bởi vì Hắc long tâm và năm căn nguyên vương quyên, Trân Bình đã sớm lột xác, trở nên không hề tầm thường.
Anh chỉ cần nhìn lướt qua, lập tức có thể cảm nhận được một lực mạnh mẽ trong huyết mạch trêи người Giang Uyển.
Hoàng Kim Huyết.
Nhưng, trong huyết mạch mạnh mẽ này cũng hàm chứa khí tức hắc ám to lớn, một loại….một loại khí tức mà sinh mệnh dường như không ngừng bị rút đi.
Đây chính là hội chứng của Hoàng Kim Huyết sao? Giang Uyển ngước mắt nhìn, hàng chân mày xinh đẹp lúc này tràn đầy vẻ thương tâm.
Cô nhìn người con trai quen thuộc trước mặt, đôi môi mỏng không ngừng run rẩy.
Tại sao, tại sao người con trai mà cô yêu sâu đậm lại có thể là con trai của kẻ thù chứ?! Tại sao ông trời lại đối xử với bọn họ như vậy?! “Trần Bình…”
Giang Uyển nức nở, gọi khẽ.
Giang Quốc Dân và Dương Quế Lan cũng xem như là có mắt, bọn họ tìm cơ hội đứng dậy rời đi.
Trong phòng khách chỉ còn lại Trần Bình và Giang Uyển.
——————-