Cảnh tượng như vậy khiến tất cả những dân thường đến xem đều bị sốc.
Những người hộ tống chiếc xe là ai, giống như một Hiệp sĩ.Jedi, làm cho người ta nhìn thấy mà lạnh sống lưng! Đoàn xe chậm rãi đi vê phía trước, một chiếc Mercedes màu đen có đèn nháy đậu bên đường, cũng ngay lập tức đi theo phía sau đoàn xe, đèn nháy suốt cả đoạn đường.
Chiếc xe đi đầu, Trần Bình đang ngồi trên chiếc Rolls-Royce Kim Long, nhàn nhạt hỏi: “Bọn có họ mang theo Trần Khánh Hoa không?”
Kiều Phú Quý đang ngồi ghế lái quay đầu lại, vẻ mặt cung kính, nói: “Có mang theo, đang ở phía sau.”
Trần Bình gật đầu và liếc nhìn quang cảnh đường phố bên ngoài cửa sổ.
Những người chung quanh đều cầm điện thoại chụp ảnh hoặc quay video.
Cùng lúc đó, Trần Khánh Hoa, Trân Dương Bá và Trần Lập Văn đang bị nhốt trong một chiếc xe Ben lớn ở đẳng sau đoàn xe.
Trần Lập Văn dựa vào ghế ngồi, trêи đầu còn quấn băng, vẻ mặt có chút phờ phạc.
Trần Khánh Hoa chống hai tay lên ghế, sắc mặt lạnh lùng, nhìn thoáng qua cửa kính xe để xem tình hình bên ngoài.
Chết tiệt! Dòng đích nhà họ Trần làm ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ là để đón người thừa kế tương lai thôi sao? Ngay cả Ảnh Vệ cũng được điều động hết ra, rốt cuộc thì Trần Thiên Tu đang có kế hoạch gì? “Anh cả, chúng ta phải làm gì bây giờ? Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải là Trần Bình sẽ an toàn về được đảo sao?”
Trần Dương Ba ngồi ở một bên, nhìn ra ngoài cửa sổ, quay đầu lại, lo lắng hỏi.
Ánh mắt Trần Khánh Hoa lạnh như băng, trêи mặt lộ ra sát ý, nói: “Không còn cách nào
——————-