Nói xong, Giang Uyển lại tủi thân khóc, âm thanh càng lúc càng lớn.
Cung điện số một, nơi này có rất nhiều kỉ niệm của hai người.
Cô còn nhớ rõ, lần đầu anh mua nhãn kim cương cho cô.
Cô còn nhớ rõ, nơi đó cô và anh chụp ảnh cưới.
Cô còn nhớ rõ, đã chứng kiến anh thay đổi ở đó.
Nhưng mà bây giờ, tất cả đã đổi thay, trở nên không thể khống chế rồi.
Chú hai và chú ba đã nắm gọn tập đoàn Thượng Giang Tất Khang trong lòng bàn tay, hội đồng quản trị đều là người của họ, ngay cả bảo vệ biệt thự cũng đổi.
Nói tóm lại, bây giờ cả nhà Giang Uyển không còn nơi để ở ở Thượng Giang nữa.
Với cả, chú hai Giang Quốc Xương còn khởi tố Giang Uyển, nói cô tham ô công quỹ của công ty để mua sắm Cung điện số một, căn cứ theo quyết định của hội đồng quản trị, chính thức đuổi việc Giang Uyển.
Chú ba Giang Quốc Thịnh thì liên hệ với một nhân vật nổi tiếng của thế giới ngầm ở Thượng Giang, để cho người canh giữ từng cửa vào Thượng Giang, nghiêm túc kiểm tra từng chiếc xe.
Chỉ cân Giang Uyển và Trần Bình xuất hiện thì lập tức bắt lấy.
Có thể nói, Thượng Giang hiện tại chỉ là một cái lồng lớn, chờ Giang Uyển và Trần Bình nhảy vào! Mà người bày mưu tính kế chính là Giang Linh và bạn trai mới của cô ta.
Trần Bình ngoài của đang cau mày, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Uyển, em yên tâm, chuyện này cứ để anh giải quyết.”
Kẹt kẹt! Cửa đột nhiên mở ra, Giang Uyển nhìn Trần Bình, hỏi: “Anh tính giải quyết thế nào? Chú hai và chú ba đã chuẩn bị xong hết cả, chỉ đợi anh và em về, anh như này là đi chịu chết.”
Giang Uyển lo lắng, sợ rằng Trần Bình sẽ hành động không hợp ly.
Bây giờ Thượng Giang đã khác rồi.
Nhưng mà Trần Bình dịu dàng vuốt ve gò má cô: “Yên tâm, anh có biện pháp của chính mình, anh sẽ không để bọn họ tự kiêu quá lâu, chồng của em, không đơn giản như em nghĩ đâu.”
Giang Uyển, chỉ cần là đồ của em, anh sẽ thay em lấy về.
Nếu người khác dám bắt nạt em, vậy bọn họ cứ xuống địa ngục đi.
Giang Uyển sửng sốt, ánh mắt lóe lên, nước mắt lưng tròng nhìn Trần Bình, hít sâu
——————-