“Tôi thật sự là mẹ của Trần Bình, chẳng qua tôi là mẹ vợ của cậu ta, không phải là mẹ đẻ của Trần Bình”
Dương Quế Lan rất căng thẳng lên tiếng giải thích một câu, bà ta sợ rằng đám người này sẽ nghĩ quá sâu về mối quan hệ giữa mình và Trần Bình.
“Thì ra là như thế, mấy người trông chừng người phụ nữ này, đến lúc đó giữ lại sẽ có tác dụng lớn" Nếu như chính miệng đối phương đã thừa nhận thân phận của mình, như vậy chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ qua cho một mồi nhử tốt như thế.
Cho dù tình cảm giữa đối phương và Trần Bình như thế nào, nếu như bà ta đã là mẹ vợ của Trần Bình, như vậy chắc hẳn Trần Bình sẽ không thể nào ngó lơ được.
Mà lúc này đây, cuộc thảo luận của Luyện Khí Tông cũng đã tiến vào giai đoạn gay cấn.
Nói một cách chính xác, là một mình Ngô Hưng Khôn độc thoại ở đó.
Ngô Hưng Khôn đã vạch ra một loạt các kế hoạch để đối phó với Đan Tông.
Đổi với bản thân mình, anh ta rất có lòng tin.
Làm đại đệ tử, thực lực cá nhân của anh ta không thể khinh thường.
Hơn nữa đối phương luôn duy trì dáng vẻ gi tay năm ngón chỉ huy, giống như coi mình trỡ thành lão đại của tất cả mọi người.
Từ trước đến nay Sư Chấn Thiên luôn không thích loại người này, anh ta đã có chút không thể nhịn được nữa.
“Bây giờ cậu nói hăng say như thế, vậy lúc Luyện Khí Tông các người gặp phải rắc rối, cậu đang làm gì thế?“ Sư Chấn Thiên vô cùng không khách sáo mở miệng phản bác đối phương một câu.
Nghe thấy những lời này của Sư Chấn Thiên, sắc mặt của Ngô Hưng Khôn cũng có chút khó coi.
Anh ta hùng hồn đứng ra nhìn chằm chằm Sư Chấn Thiên.
"Trước đó là do tôi không có mặt ở trong tông môn, cho nên đối với chuyện xảy ra cũng không cách nào giúp đỡ một tay”
“Nếu như tôi có mặt ở trong tông môn, nhất định tôi sẽ không để cho sự việc tr nên nghiêm trọng như thế”
Ngô Hưng Khôn có phần không vui đáp, giống như cảm thấy mình bị người ta chụp cho cái bô shit vào đầu.
Đối với thằng cha Sư Chấn Thiên này, anh ta cảm thấy rất bất mãn.
Sư Chấn Thiên này và những người tu hành khác không giống nhau, hoàn toàn không có một xíu ý tứ nào muốn tôn trọng anh ta.
Những người khác ở bên cạnh lặng nghe chính mình nói chuyện, thằng cha này thì luôn luôn làm ngược lại.
Đổi với Sư Chấn Thiên, anh ta cảm thấy rất khó chịu, thậm chí còn có suy nghĩ muốn trừng trị đối phương nữa.
Người đàn ông này nhìn qua cao lớn thô kệch, cũng không có dáng vẻ như người có thực lực cường đại gì đấy.
Trước đó dáng vẻ Sư Chấn Thiên hóa thân thành hùng sư, anh ta không nhìn thấy được.
Tuy Ngô Hưng Khôn luôn mồm nói chính