Mỗi lần đều cần dùng tiền tài để đập người ta, thật sự là quá mệt mỏi, mà những người phụ nữ Lưu Hoàng Trạch thích, trên cơ bản đều là tiên nữ không vì tiền tài mà thay đổi.
Khi người ta biết điều kiện và tình huống của anh ta, chắc chắn sẽ tránh không kịp.
Nghĩ đến điều này, Lưu Hoàng Trạch chỉ cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Danh tiếng cả đời của anh ta cứ bị hủy như vậy! Nếu như không thề giải quyết Trần Bình trước khi Trần Bình phát tán ảnh chụp ra ngoài, từ nay về sau anh ta thật sự chỉ có thể biến thành người đáng thương có nhà nhưng không thể trở về.
Lưu Hoàng Trạch vô cùng tức giận, anh ta muốn đi tìm Đan Đạo Từ, thế nhưng Đan Đạo Tử trực tiếp tuyên bố bế quan, điều này khiến anh ta cảm thấy cực kỳ đau đầu.
Ngoại trừ tìm Đan Đạo Tử ra, anh ta còn có thể liên hệ với ai đề giúp mình báo thù đây? Là một cậu chủ của gia tộc lớn, thế mà bây giờ anh ta lại bị người khác làm nhục như vậy, đây quả thực là một chuyện không thể chịu đựng được.
Thế nhưng là rõ ràng thực lực của Trần Bình không yếu, đối phương không trực tiếp giết mình, ngược lại còn dùng cách này làm nhục mình, mặc dù khiến người ta rất đau đớn, thế nhưng cũng tính là đã cho anh ta một chút hy vọng sống.
Vào lúc anh ta đang tức điên lên nhưng lại không thể làm gì, một giọng nói quỷ dị vang lên bên cạnh tai anh ta.
“Cậu có muốn giết cậu ta không?”
Giọng nói này dường như mang theo một luồng khí âm u lạnh lẽo, cả người Lưu Hoàng Trạch run lên, có chút sợ hãi quấn chặt lấy quần áo.
“Ông là ai?”
Anh ta có chút lo lắng nhìn xung quanh một lượt, cũng không phát hiện ra tung tích của bất kì người nào.
Thế nhưng giọng nói này vẫn luôn quanh quần ở bên tai của mình, thật sự rất giống ma qUỲ.
Là một người tu hành, đương nhiên anh ta cực kì tin tưởng những thứ ma quỷ kỳ lạ này.
Nếu nói sau lưng mình có quỷ, anh ta cũng sẽ tin.
Vào lúc Lưu Hoàng Trạch đang hốt hoảng không biết làm sao, một bóng người đã xuất hiện ở trước mặt anh ta.
“Nhát như chuột, khó làm chuyện lớn!”
Một người đàn ông trung niên xuất hiện ở trước mặt Lưu Hoàng Trạch.
Ông ta có chút khinh thường nhìn thoáng qua Lưu Hoàng Trạch, đáy mắt tràn đầy vẻ trào phúng.
Nghe thấy đối phương nhục nhã mình, Lưu Hoàng Trạch cũng cảm thấy có chút tức giận.
Hai người không thù không oán, vì sao đối phương lại muốn làm nhục mình như vậy? “Rốt cuộc ông là ai, đột nhiên xuất hiện ở đây là có ý gì?”
Trong lòng Lưu Hoàng Trạch rất bất mãn, anh ta không nghĩ tới vậy mà người đàn ông
- ------------------