Cô gái ngốc trừng hai mắt nhìn, Trần Bình lúc này mới thả ra.
“Chính là nó, Nó cướp đi thứ kia, chúng ta tìm nhanh lên, nói không chừng nó nằm xung quanh đây.
Đường Béo hít sâu một hơi, chỉ tay vào hình dáng khát máu của con vưởn quỷ kia “Cô nói món đồ kia có phải là đang nằm trong tay nó.”
Trong tay vượn quỷ cầm một hộp quý, không quan sát cẩn thận thì giống như là một vật hoàn toàn bình thường.
Cái hộp đá kia trong tay vượn quỷ giống như là búa vậy.
Nó đang dùng cái hộp kia đánh lên người con sói rừng lấy máu uống.
Còn không chờ ba người có phản ứng thì nhìn xung quanh đã rải rác dị thú.
Một đám di thú đẳng cấp cũng không cao đều run lẩy bẩy năm sấp trêи mặt đất.
Phát ra tiếng rống khàn khàn, Thoạt nhìn quả là khiến người ta có cảm thấy kinh sợ.
Trần Bình nói: “Mấy con dị thú này là tìm vượn quỷ để liều mạng sao?.”
“Không, chúng nó đang đợi vượn quỷ cơm nước xong xuôi, chúng nó muốn đi phân chia máu của sói rừng.”
Đường Ngọc Long nói Dị thú loại này cũng không có trí tuệ thông suốt.
Không ngừng lưỡng lự xung quang vượn quỷ nhưng lại không dám lêm.
Dù cho bây giờ ma vượn đã thành bộ dạng thế này nhưng chúng nó từ trong xương cốt vẫn là có chút lo ngại.
Chúng nó uống máu của di thú đẳng cấp cao có thể giúp bản thân thăng cấp.
Cho nên thực ra một đám này đều đang lo lắng chờ đợi, lúc này đây đang muốn được chia một ít thức ăn.
Đường Béo nói:’Những thứ này xem cũng không có mở mang kiến thức, chi cần vượn quỷ ra lệnh một tiếng dị thú khắp núi sẽ vây quanh chúng ta.
“Thứ kia rốt cuộc là cái gì? nói không được chúng ta sẽ rút lui không cần phải vì một món đồ nhỏ mà phải giao nộp tính mạng của bản thân.”
Lời của Đường Béo không phải là không có đạo lí.
Cô gái ngốc nói: “Tôi đang tìm kiếm nguyên tố quả liên nhìn thấy một hộp đá từ trong lòng đất hiện ra.
tiếp đó bọn nó liền vùng lên tranh giành, cái hộp kia tuy không biết là đồ gì nhưng khẳng định rất quan trọng nếu không cũng sẽ không bị hai bá chủ cấp dị thú tranh đoạt.
Bá chủ cấp dị thú thực ra chính là dị thú cửu tinh đẳng cấp! Ngồi canh giữ một ngọn núi hoặc là một khu rừng rồi ra lệnh các loại thú! Trần Bình gật đầu nói: ”
Tôi đi dẫn dụ những dị thú này đi, các người chuẩn bị cướp cái hộp.”
Trần Bình điều chỉnh suy nghĩ lặng lẽ lén đi.
Lựa chọn một vị trí rút lui thuận tiện, cánh kì lân của anh ta đột nhiên bay lên, lơ lửng trêи không trung nhìn vượn quỷ mỉm cười.
Pháp quy hệ phong quấn quanh giữa hai cánh, hai bên sức mạnh đan xem giúp nhau, tiếp đó là từng phong đao cùng nhau un ùn kéo đến hướng con vuợn quỷ đánh.
——————-