Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2902: Chương 2902: Khôi phục lại bình thường




“Lần này cũng chính bởi vì tôi để lại một tâm mắt, cho nên mới có thể trốn thoát được. Có điều tôi thấy Thánh nữ của chúng ta hình như vẫn còn sống”

Trên mặt ông ta mang theo vẻ rối rắm, bởi vì khi ông ta đi xem đèn trường minh, phát hiện đèn của Bồ Phong Hoa vậy mà vẫn còn sáng.

Ông ta không rõ rốt cuộc là thế nào, cho nên chỉ có thể báo cáo tình hình thật sự.

“Mau đưa tôi đến nơi đó để xem xét, bây giờ tôi chỉ muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thôi.”

Thực lực của Tông chủ cũng coi như rất tốt, có ông ta dẫn đầu, tất nhiên còn có thể làm rõ rốt cuộc là tình hình gì.

Bọn họ nhanh chóng đến chỗ Thiên Đạo giao giới, sau khi đến cổng lớn, Tông chủ có chút do dự.

“Ngài đừng có vào trong, cứ đứng ở đây nói chuyện với cậu ta là được rồi. Một khi tiến vào trong thì sẽ tương đương với việc tiến vào trong phạm vi tấn công của tên đó.”

Tứ trưởng lão cẩn thận nhắc nhở đối phương, bây giờ ông ta hoàn toàn không dám tiến vào một bước,

Nghe xong Tông chủ gật đầu, từ trước đến nay ông ta luôn vô cùng cẩn thận với người Ma đạo, hơn nữa cũng đã nói chuyện này với các Tông môn bình thường duy trì quan hệ tốt với ông ta.

Nếu như không có sự giúp đỡ của đối phương, ông ta thật sự không nhất định có thể hoàn thành được chuyện này.

Đúng lúc này, nhóm người Trần Bình cũng đã đến nơi, vốn dĩ Trần Bình định trực tiếp đến đây, nhưng trên đường gặp phải tình huống khác khiến anh bị chậm trễ.

Khi bọn họ đến đây, đúng lúc cũng nhìn thấy Tông chủ.

“Thượng Tiên đại nhân cuối cùng ngài cũng đến rồi, bây giờ tên kia đã bị nhốt bên trong. hay là chúng ta trực tiếp giết cậu ta đi?”

Tứ trưởng lão vô cùng tin tưởng Trần Bình, sau khi nhìn thấy Trần Bình xuất hiện, có chút lo lắng nhìn Trần Bình.

Mà Trung Đồ vẫn duy trì sự cao lãnh của mình, ông ta yên lặng quay đầu nhìn Trần Bình, trong mắt xẹt qua một tia cố kỵ.

Thực lực của người này không thể xem thường, đến cả ông ta cũng không thể nhìn rõ thân phận thật sự của Trần Bình.

Chương 2902: Khôi phục lại bình thường

“Lần này cũng chính bởi vì tôi để lại một tâm mắt, cho nên mới có thể trốn thoát được. Có điều tôi thấy Thánh nữ của chúng ta hình như vẫn còn sống”

Trên mặt ông ta mang theo vẻ rối rắm, bởi vì khi ông ta đi xem đèn trường minh, phát hiện đèn của Bồ Phong Hoa vậy mà vẫn còn sáng.

Ông ta không rõ rốt cuộc là thế nào, cho nên chỉ có thể báo cáo tình hình thật sự.

“Mau đưa tôi đến nơi đó để xem xét, bây giờ tôi chỉ muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thôi.”

Thực lực của Tông chủ cũng coi như rất tốt, có ông ta dẫn đầu, tất nhiên còn có thể làm rõ rốt cuộc là tình hình gì.

Bọn họ nhanh chóng đến chỗ Thiên Đạo giao giới, sau khi đến cổng lớn, Tông chủ có chút do dự.

“Ngài đừng có vào trong, cứ đứng ở đây nói chuyện với cậu ta là được rồi. Một khi tiến vào trong thì sẽ tương đương với việc tiến vào trong phạm vi tấn công của tên đó.”

Tứ trưởng lão cẩn thận nhắc nhở đối phương, bây giờ ông ta hoàn toàn không dám tiến vào một bước,

Nghe xong Tông chủ gật đầu, từ trước đến nay ông ta luôn vô cùng cẩn thận với người Ma đạo, hơn nữa cũng đã nói chuyện này với các Tông môn bình thường duy trì quan hệ tốt với ông ta.

Nếu như không có sự giúp đỡ của đối phương, ông ta thật sự không nhất định có thể hoàn thành được chuyện này.

Đúng lúc này, nhóm người Trần Bình cũng đã đến nơi, vốn dĩ Trần Bình định trực tiếp đến đây, nhưng trên đường gặp phải tình huống khác khiến anh bị chậm trễ.

Khi bọn họ đến đây, đúng lúc cũng nhìn thấy Tông chủ.

“Thượng Tiên đại nhân cuối cùng ngài cũng đến rồi, bây giờ tên kia đã bị nhốt bên trong. hay là chúng ta trực tiếp giết cậu ta đi?”

Tứ trưởng lão vô cùng tin tưởng Trần Bình, sau khi nhìn thấy Trần Bình xuất hiện, có chút lo lắng nhìn Trần Bình.

Mà Trung Đồ vẫn duy trì sự cao lãnh của mình, ông ta yên lặng quay đầu nhìn Trần Bình, trong mắt xẹt qua một tia cố kỵ.

Thực lực của người này không thể xem thường, đến cả ông ta cũng không thể nhìn rõ thân phận thật sự của Trần Bình.

“Cậu thật sự quá bắt nạt người rồi, thật sự cho rằng tôi không thể làm gì cậu sao? Đợi sau khi thực lực tôi được thăng cấp, tất nhiên tôi sẽ chơi đùa với cậu”

Trên mặt anh ta mang theo thần sắc vô cùng tức giận, hận không thể giết chết Trần Bình.

“Không có bất kỳ tác dụng gì đâu, sợi dây này có năng lực nuốt chửng thực lực của

anh”

“Anh bị nhốt ở đây càng lâu, thực lực của anh sẽ càng ngày càng thấp xuống. Đến lúc đó cho dù anh muốn ra tay với tôi, cũng không có bất kỳ cách nào?

Trần Bình không nhịn được cười lạnh một tiếng, trực tiếp đả kích ảo tưởng của người này.

Sau khi nghe thấy những lời này, sắc mặt anh ta trở nên có chút khó coi.

Chiến Thiên Cơ ở bên cạnh không nhịn được cau mày, ông ta thật sự không ngờ thủ đoạn của tên này lại ghê tởm như vậy.

Dù sao lúc trước ông ta ít khi đánh nhau với người Ma tộc, cho nên không biết rõ, hóa ra đối phương còn có thể dựa vào những thứ này để cưỡng ép thăng cấp thực lực của mình.

Rất rõ ràng, khi bọn họ lại gặp mặt, thực lực của đối phương đã tăng lên một cảnh giới.

Nếu như bọn họ không kịp thời phát hiện ra vấn đề này, để đối phương cưỡng ép đột phá, đến lúc đó phá được dây trói này, vậy thì xong rồi.

Nghĩ đến đây, trong lòng ông ta cảm thấy có chút tự trách.

“Lão đại, hay là chúng ta trực tiếp giết cậu ta đi là được rồi, sau đó phong ấn nơi này lại, đợi đến khi chúng ta mở ra chỗ Thiên Đạo giao giới thì tính sau”

Nhìn thấy đối phương hung tàn như vậy, Chiến Thiên Cơ đã không thể nhịn được muốn trực tiếp ra tay giết người rồi.

Vân Phi Long nghe thấy vậy, không nhịn được lộ ra vẻ sợ hãi, anh ta không ngờ đối phương vậy mà lại muốn giết mình.

“Các người không được làm như vậy. Chết dễ còn không bằng sống hèn. Nếu như các người đồng ý, tôi có thể canh giữ ở đây cho các người, dù sau bây giờ tôi đã không còn là người Ma tộc nữa rồi, tôi có thể tu hành như bình thường”

Mặc dù trong lòng Vân Phi Long vô cùng tức giận, nhưng vì có thể được tiếp tục sống, tất nhiên anh ta cũng sẽ biết ngụy trang cho mình. Trước đây anh ta chính là bởi vì không muốn tu hành đàng hoàng mới tự nguyện gia nhập vào đoàn đội Ma tộc.

Bây giờ đổi phương ép mình trở về Chính đạo, quả thật còn khó chịu hơn giết anh ta nhiều.

Nhưng chỉ cần một ngày nào đó anh ta có thể khôi phục tự do, anh ta có thể trở lại Ma tộc.

Lúc này, nhìn thấy Trần Bình mạnh mẽ như vậy, hai người Tông chủ và Tứ trưởng lão cũng âm thầm lộ ra vẻ mặt phấn khích.

Bọn họ lớn gan hơn cũng trực tiếp tiến vào.

“Bây giờ tên này đã bị các người xử lý rồi sao? Không hổ là người bảo vệ Thiên Đạo thực lực quả nhiên rất mạnh”

Tứ trưởng lão không khỏi tán thưởng đối phương một câu, vô cùng ngưỡng mộ trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.