Lần này, mục tiêu của Hỏa Phượng Thần Tướng là kiếm quang do kiếm trận Kỳ lân ngưng tụ đang lao ra cùng với hỏa mâu.
Nhưng đúng lúc đó, giây phút cuối cùng thân hình Trần Bình cũng có hành động.
Chân anh đạp trêи Sông kiếm, nắm kiếm Thương Long trong tay, xông về phía hư ảnh kia.
Theo động tác của anh, Sông kiếm chảy ngược.
Mỗi một bước Trần Bình bước ra, dưới chân anh đều ngưng kết ra kiểm khí.
Những kiếm khí được ngưng kết lại lần nữa biến thành kiếm, trực tiếp bay vào trong dòng Sông kiếm.
Cuối cùng, kiếm Thương Long của Trân Bình chỉ thẳng lên trêи hỏa diễm trường mâu kia.
Lúc ấy, hư ảnh đang cầm trường mâu trong tay, cũng không thể tiến thêm một bước nào nữa.
Trần Bình ngửa mặt lên trời hét to, sau đó Sông kiếm đột nhiên tiến vào trong cơ thể Trần Bình.
Lúc này, kiếm Thương Long của Trần Bình cũng kêu “ong ong”
không ngừng, thế mà lại phá vỡ được hỏa diễm trường mâu kia.
Khi trông thấy cảnh tượng này, cuối cùng, công kϊƈɦ lần thứ hai của Hỏa Phượng Thần Tướng cũng đã ngưng tụ xong.
Nhưng mà điều ông ta không ngờ tới là, kiếm trận Kỳ lân không chỉ ngưng tụ ra một thanh trường kiếm khổng lồ trêи bầu trời.
Mà trêи mặt đất cũng bắt đầu từ từ lộ ra một thanh kiếm khổng lồ lớn gấp mười lần kiếm quang trêи bầu trời.
Sau khi Trần Bình hét một tiếng, hai thanh kiếm khổng lồ ở trêи bầu trời và dưới mặt đất, đồng thời lao về phía Hỏa Phượng Thần Tướng.
“Sao có thể như vậy?”
Trong mắt Hỏa Phượng Thần Tướng tràn ngập sự khó tin, nhưng mà chỉ một giây sau, hai thanh kiếm khổng lồ đã xuyên qua người ông ta.
Tận mắt trông thấy cảnh này, máu tươi trong miệng Hỏa Phượng Thần Tướng điên cuồng phun ra.
“Kiếm trận của cậu…”
Có điêu, ông ta còn chưa kịp nói hết lời, Trần Bình đã dùng một kiếm chém nát hư ảnh này.
“Kiếm trận của tôi, không chỉ có một chút như những gì ông trông thấy.”
“Thiên địa nhất kiếm! Phá cho ta.”
Trần Bình giận giữ quát lên, trêи người anh bộc phát ra chiến ý vô tận! Cả người Hỏa Phượng Thần Tướng đột nhiên vỡ tan từ trong ra ngoài.
Xương cốt, nội tạng, trong nháy mắt tất cả đều biến thành bột mịn.
Thậm chí ngay cả chiêu thức Niết bàn trùng sinh của Hoàng tộc Phượng Hoàng Lửa, ông ta cũng không kịp thi triển.
Trông thấy Hỏa Phượng Thần Tướng đã chết, thậm chí ngay cả thi thể cũng không còn.
Lúc này, đám người của binh đoàn Hoàng tộc Phượng Hoàng Lửa kia đã không còn người dẫn dắt nữa.
Trận chiến vừa rồi, trong mắt bọn họ hiển nhiên là giống như thần tích.
Nhất là sức chiến đấu mà Trần Bình vừa
——————-