Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2684: Chương 2684: Lượng đan dược lớn






Anh ta cầm đạn dược, nhìn một vòng thưởng thức, muốn hiểu xem rốt cuộc là tình huống gì.

Thế nhưng viên đan được kia căn bản cũng không tiết lộ nữa điểm được lực, cho nên anh ta làm thế nào cũng không nghiên cứu được rõ ràng đây là viên đạn dược gì.

"Tác dụng của viên đan dược này là khôi phục nguyên khí, cho dù nguyên khí của anh tiêu | hao bao nhiêu, uống một viên là có thể khôi phục ngay được." Sư Chấn Thiên không nhịn được đúng bên cạnh giải thích một câu.

Anh ta thấy cái tên này đúng là nhà quê, cái gì cũng không biết.

Nghe Sư Chấn Thiên nói vậy, trên mặt Cửu Giới lộ vẻ kinh ngạc.

"Không thể nào, trên thế giới sao lại có loại đan dược này được?"

Anh ta có hơi kinh ngạc cầm viên đan dược | kia, nghiên cứu trái phải, dường như có chút nghĩ

mãi không ra rốt cuộc cấu tạo của nó là như thế nào.

"Đã lâu tôi không xuống núi, chẳng lẽ bên dưới núi đã phát triển mạnh như vậy rồi?" Cửu Giới không ngừng cảm thán.

Thấy dáng vẻ chưa thấy qua việc đời của đối phương, Sư Chấn Thiên cũng không nhịn được mà bật cười.

"Tôi khá thích những người có dáng vẻ chưa từng va chạm xã hội như anh, viên đạn dược này giá đúng là không rẻ, còn cực kỳ trân quý, nếu không tin thì anh thử một chút đi."

Lời thuyết phục của Sư Chấn Thiên cực kỳ có tác dụng, Cửu Giới không nói hai lời liền nuốt xuống. Tinh A CO

Trần Bình cũng không ngờ đối phương lại quả quyết như thế, xem ra cũng rất tín nhiệm mình.

"Tôi còn phải cảm ơn sự tín nhiệm của anh dành cho tôi đấy." Trần Bình không nhịn được cười.

Sau khi uống viên đan dược kia xong, Cửu Giới lộ ra vẻ hưng phấn.

Anh ta không ngờ viên đan dược lại có tác

dụng như vậy.

Sau khi anh ta vừa nuốt xuống liền phát hiện có điểm bất thường, tất cả nguyên khí mà mình vừa tiêu hao nhanh chóng khôi phục, hơn nữa còn càng trở nên tinh thuần hơn.

Trên mặt Cửu Giới nháy mắt lộ ra nụ cười.

Anh ta phát hiện, Trần Bình đúng là giống như một cái bảo tàng vậy.

"Anh mau nói cho tôi biết rốt cuộc anh là ai, đúng là lợi hại qua đi..." Cửu Giới cười tủm tỉm nói.

Anh ta trực tiếp xông lên phía trước, ý đồ muốn kề vai sát cánh với Trần Bình.

Nghe được những lời này, Trần Bình không nhịn được lắc đầu bất đắc dĩ. GO

"Cái này có gì mà lợi hại, thật ra cũng chỉ là một người bình thường thôi, lần này anh xuống núi chơi cái gì?"

Trần Bình cũng ngay thẳng hỏi.

Nghe vậy, Cửu Giới không nhịn được gật đầu, trên mặt không còn vẻ lúng túng nữa.

"Trước đó tôi cũng liên hệ với sự môn của | tôi, đám người bọn họ vậy mà đã ra ngoài phong ấn, lại còn không nói cho tôi."

| "Bây giờ một mình tôi lưu lạc bên ngoài, chỉ có thể hành tẩu giang hồ khắp nơi, đi làm chút chuyện tốt."

Cửu Giới cũng cả thấy cực kỳ bất đắc dĩ, cảm giác mình như bị người ta từ bỏ vậy.

"Hay là tôi gia nhập với các anh? Tôi cảm thấy anh cũng là người rất lợi hại, nếu như đi theo anh nhất định sẽ có thịt để ăn."

"Không không không, ý tôi là nhất định có thể làm được chuyện có ích, cực kỳ phù hợp với tiêu chuẩn làm người của tôi."

Trần Bình hiểu rõ đối phương cảm thấy hứng thú với đan dược của mình. | Có điều anh cũng không nói gì thêm.

Đối phương có thể cảm thấy hứng thú thì đương nhiên là tốt rồi.

"Được được được, nếu anh đã nguyện ý đi theo tôi, vậy đương nhiên là tốt rồi."

| "Chúng ta cũng có thể đạt thành hợp tác, kế hoạch hợp tác tiếp theo, Sư Chấn Thiên, anh qua đây nói với anh ta đi."

Thấy bản thân cuối cùng cũng có cơ hội thể | hiện, sư Chấn Thiên không nói hai lời trực tiếp




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.