Ánh mặt của mọi người xung quanh toàn bộ đều tập trung lại trêи người Trần Bình, ngay tại thời điểm một số người nhìn thấy cảnh giới của Trần Bình chỉ có hậu kỳ cửu tinh, tất cả những người đó đều sửng sốt, chân mày gắt gao nhu lại.
Hậu kỳ cửu tinh, có thể so sánh với Thượng Quan Tuyết cùng Âu Dương Nguyệt sao? Phải biết rằng, hai người bọn họ là những người rất mạnh ở đây.
Nếu bọn họ ra tay toàn lực, nhiều người ở đây như vậy cũng không chắc chắn có mấy người có thể đánh bại mấy người bọn họ.
Cùng lúc đó, cũng có người bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.
“Người này là ai? Một tên hậu kỳ cửu tinh, làm sao có thể trở thành người gọi là tinh chủ của đám người Thanh Tà?”
“Không biết, nhưng mà đám người Thanh Tà hẳn sẽ không mặc kệ người này đánh nhau với những người đó phải không? Nếu không thì, cái tên này chẳng lẽ sẽ phải chết trong tay Thượng Quan Tuyết và Âu Dương Nguyệt? “Tôi cũng cho rằng như vậy, cho dù là đấu một mình, người kia cũng chưa chắc đã có thể thật sự đánh bại một trong số các cô ấy, thậm chí tôi còn cảm thấy được trong cuộc chiến lần này.
Có thể rất nhanh sẽ kết thúc.
“Nghé con mới sinh không sợ hổ, tôi biết người này, tên là Trần Bình, mấy ngày hôm trước đã đánh nhau cùng Hoa Nguyệt Linh, sau khi bọn họ dùng đến con át chủ bài cuối cùng, Hoa Nguyệt Linh đã nhận thua.
Tôi không nghĩ là người này có thể đánh bại Thượng Quan Tuyết và Âu Dương Nguyệt.”
“Hóa ra anh ta chính là Trần Bình, vị đạo hữu đằng trước này, tuy rằng lời nói như vậy, nhưng mà các người đừng quên, Trân Bình này chính là cái tinh chủ rắm chó gì đó, nói không chừng anh ta thật sự sẽ để cho những thuộc hạ của mình ra tay.
“Một khi những người đó ra tay, Thượng Quan Tuyết và Âu Dương Nguyệt liền thật sự tràn ngập nguy hiểm!”
Không ai xem trọng Trần Bình, ngay cả Quân Vũ cũng không cảm thấy Trân Bình có thể thắng, dù sao thực lực hai bên chênh lệch khoảng cách quá lớn, Trần Bình chiến thắng Hoa Nguyệt Linh cũng không hề dễ dàng, lại càng không nói đến muốn đánh bại Thượng Quan Tuyết và Âu Dương Nguyệt.
Sợ là không tới mấy chiêu Trân Bình sẽ bại trận, đến lức đó nếu để cho những người này ra tay.
Đừng nói tới Trần Bình, những ngụy thánh này cùng với hoàng tộc Thao Thiết bọn họ, chỉ sợ cũng sẽ lần lượt hung hăng bị vả mặt! Phía bên kia, Trần Bình hoàn toàn không thèm để ý đến lời nói của những người đó, lạnh nhạt mỉm cười nhìn về phía Thượng Quan Tuyết và Âu Dương Nguyệt.
“Hai vị, tranh đấu lần này, tôi có thể đảm bảo bọn họ sẽ không nhúng tay, nhưng mà, cảnh giới của hai người các cô hoàn toàn cao hơn so với tôi.”
“Tôi nghĩ hai vị rất tự tin với thực lực của mình, không bằng như vậy đi, chúng ta đánh cược có được không?”
Hai người Thượng Quan Tuyết và Âu Dương Nguyệt ánh mắt nhất thời trở nên quái đị nhìn về phía Trần Bình, trong mắt còn lộ ra tâm trạng buôn cười.
Thượng Quan Yến cũng thay thế hai người họ mở miệng, vẻ mặt châm chọc nhìn Trần Bình.
“Chỉ là anh, còn muốn đánh cược với hai
——————-