Đầu dây bên kia là giọng nói to rõ mà sảng kɧօáϊ của một người đàn ông trung niên: “Không sao, cháu muốn phái bao nhiêu người, chú sẽ sắp xếp cho!”
Trần Bình nghĩ ngợi ước lượng rồi nói: “Khoảng ba đội nhân viên chiến đấu đi.”
“Được, có đủ không? Nếu như không đủ thì chú lại cho thêm người qua.”
Trần Thiên Trúc trả lời.
Trân Bình cười bảo: “Đủ rồi, đông người quá lại chướng mắt.”
Trần Bình phái người đi chỉ là để đến điện Minh Vương ở nước Mĩ mà thôi.
Người nhiều quá thì khó nhập cảnh.
Trân Thiên Trúc đáp lại một tiếng, sau đó lại hỏi: “Đúng rồi, chú có chuyện hỏi cháu.
Có phải là cháu bắt nhốt Trần Khánh Hoa, Trần Dương Bá với Trân Lập Văn của nhà phụ đúng không?”
Lúc trước Trân Thiên Trúc đã nghe nói chuyện này rồi, chỉ là không quan tâm đến lắm.
Nhà phụ, đi quá giới hạn rồi.
Đây là lúc nên cho vài lời khuyên.
“Vâng.
Sao ạ, nhà phụ đến đòi người à chú?”
Trần Bình hỏi ngược lại.
“Ừ, cái thằng nhóc chết tiệt này, sao lần này chơi lớn thế? Đó là Trần Khánh Hoa đó, đến cả cha cháu cũng phải gọi ông ta là chú đấy.”
Trần Thiên Trúc nói rất lớn tiếng, nhưng trong giọng nói không hề có ý trách móc.
Trần Thiên Trúc hỏi tiếp: “Thế cậu định làm gì, lần này chú chơi lớn như thế, cha cháu ở nhà chính cũng rơi vào thế bị động.
Mười ba người phụ trách của nhà phụ, Tông chính hiệp của nhà phụ và năm trưởng lão của Chấp Pháp Đường liên kết với nhau, hôm qua làm âm ï lên đi tìm cha cháu đòi thả người, còn ra lệnh cho người trói cháu về.
Lần này cha cháu phải ra uy tạm thời đuổi bọn họ đi, nhưng mà cháu phải về một chuyến rồi.”
Trân Thiên Trúc vừa nói xong thì Trần Bình hỏi: “Cha cháu đến cả nhà phụ cũng đè ép được à?”
Trần Thiên Trúc cười hai tiếng rồi nói: “Cháu xem thường cha cháu quá rồi đó, ông ấy chỉ là đang tỏ ra yếu thế để xem rốt cuộc có ai đang ngầm giúp đỡ nhà phụ mà thôi.
Cho nên cháu phải hiểu, chuyện lần này không thể coi thường được, rất có thể lần này cha cháu sẽ lọc sạch nhà phụ.”
Trần Bình đã giam giữ Trân Khánh Hoa đúng là đã tạo nên một cơn gió lớn trêи đảo Thiên Tâm! Đặc biệt là Trần Khắc Sinh của nhà phụ đang vô cùng phãn nội Bởi vì, Trần Khánh Bình là cha của ông ta.
Chuyện cha mình bị một đứa cháu ở nhà chính bắt nhốt mà truyền ra ngoài thì chính là
——————-