Trong phút chốc, toàn bộ sảnh trước đều yên lặng! Bầu không khí lạnh lẽo lạ thường.
Cái gì cơ? Trần Bình vừa nói ra điều này.
Trong tích tắc, đừng nói là Quách Kỳ Phong kiêu ngạo, thậm chí là những ông chủ tập đoàn lớn và những cậu ấm con nhà giàu khác đang xem náo nhiệt ở đây, kể cả Tử Nhi không coi Trần Bình ra gì, tất cả bọn họ đều sững sờ! Lời nói của Trần Bình thật là doạ người quá chừng! “Ha ha hat”
Quách Kỳ Phong bật cười nhạo báng, sau đó nhìn Trần Bình như thể đang nhìn một con chó bị ép vào đường cùng nên sủa bậy, cười chế giễu nói: ‘Mẹ kiếp! Mày là thằng đần từ đâu đến vậy? Lời này mà cũng nói ra khỏi mồm được, mày là diễn viên tới đây biểu diễn sao?”
Sau vài tiếng cười lớn, Quách Kỳ Phong chế nhạo càng trắng trợn hơn, ngẩng cao đầu, khinh thường liếc nhìn Trần Bình một cái, nói: “Đồ đần, mày biết nhà tao làm cái gì không? Mày có biết sản nghiệp tiền tỷ chất lên cao đến mức nào không? Mày có biết sức mạnh của tư bản không? Chỉ dựa vào cái đồ nghèo kiết xác như mày, rốt cuộc là ai đã cho mày dũng khí mà dám kêu nhà họ Quách của tao rút khỏi Thượng Hải vậy? Đúng là nực cười chết mất!”
“Phụt…..”
Một vài người bạn nhà giàu sau lưng Quách Kỳ Phong cũng nhịn không được mà cười ra tiếng.
Thật sự là nhịn không được mà.
Đã bao nhiêu năm rồi, thật sự chưa gặp được một kẻ ngu ngốc nào đẳng cấp như vậy nha.
Mọi người cũng lần lượt lắc đầu, lộ ra vẻ giễu cợt, ánh mắt lãnh đạm, mang theo cái nhìn so sánh.
Chỉ dựa vào Trần Bình một thân ăn mặc bình thường, không thể nói là giàu có, chỉ có thể nói là con nhà khá giả.
Trong mắt những người như bọn họ, những người ở dưới đáy xã hội thế này hoàn toàn không bỏ vào mắt, là rác rưởi có cũng được mà không cũng chẳng sao.
Bọn họ đều là những ông chủ của công ty lớn, giới thượng lưu trong xã hội, cậu chủ nhà giàu, có thể nhìn nổi Trân Bình cũng đã là lạ rồi.
Càng huống hồ, Quách Kỳ Phong và Tử Nhi trước đây một mực nói rằng anh chàng này là nhân viên dọn dẹp vệ sinh.
Vậy thì càng không đáng được tôn trọng.
Bây giờ, tên này thực sự dám uy hϊế͙p͙ Quách Kỳ Phong cậu chủ nhà họ Quách, thậm chí còn đe dọa đuổi cả nhà họ Quách ra khỏi Thượng Hải.
Quả là mặt dày mày dạn mà.
Bọn họ đã gặp qua nhiều tên chém gió, nhưng chưa bao giờ gặp qua tên nào chém gió trơ trến như Trần Bình.
Nhiều người không khỏi tò mò, một cậu trai trẻ tuổi thế này, da mặt phải dày cỡ nào mới nói ra được những lời kiểu này hả.
Có điều.
Trần Bình chỉ nhàn nhạt lắc đầu nói: “Xin lỗi nha, tao không có thời gian tán gẫu với mày, tránh đường cho.”
Nói xong, Trần Bình bình tĩnh liếc nhìn
——————-