Nghe thấy những lời nói sảng khoái như vậy của đối phương, Linh Đạo Nhân cảm thấy những gì mình nghe và thấy được ngày hôm qua như là ảo giác.
Ngày hôm qua đối phương rõ ràng kiêu ngạo như vậy, cuối cùng còn đuổi ông ta ra khỏi môn phái này.
Hôm nay thái độ đột nhiên trờ nên rất tốt.
"Nào, mau đi pha một bình trà cho người trường lão này đề chúng ta tiếp tục nói chuyện thật vui vẻ..."
Tông chủ của Thiên Nga tông phất tay ra hiệu cho các đệ tử đang đứng ở bên cạnh nhanh chóng đi rót trà.
Nhìn thấy thái độ của đối phương như vậy, Linh Đạo Nhân không kìm được mà lắc đầu.
"Tôi không uống trà đâu.
Bây giờ tôi chưa thể cho ông đan dược này được.
Khi nào các người tham gia chiến đấu thì người kia sẽ tự mình đưa cho các người."
Nói xong, Linh Đạo Nhân đứng dậy định rời đi.
Sau khi được thường thức loại trà của Trần Bình, hiện tại ông ta uống cái gì cũng thấy nó chả có mùi vị gì.
Điều duy nhất mà Linh Đạo Nhân nghĩ bây giờ là có thể được uống thêm một ngụm trà có linh khí của Trần Bình.
Thứ này chắc chắn rất tốt cho cơ thể.
Chỉ uống vài ngụm thôi mà ông ta đã cảm thấy đầu óc vô cùng minh mẫn và tu vi còn được tăng lên.
Cho nên bây giờ mà uống loại trà khác thì ông ta cảm thấy uống không ngon nhưng mà bỏ đi thì lại hơi tiếc..
Hơn nữa ông ta vẫn còn rất nhiều việc phải làm sau đó nên không có thời gian đề lãng phí ở đây.
"Tôi không ở đây tiếp tục quấy rầy ông nữa.
Tôi còn phải đi liên hệ với những môn phái khác."
Nói xong, Linh Đạo Nhân lập tức đứng dậy muốn rời đi.
Ông ta không thân quen với người này và cũng không có gì muốn nói nữa.
Nghe thấy lời nói của đối phương, trên mặt tông chủ của Thiên Nga tông lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ông ta không ngờ đối phương còn phải đi tìm những môn phái khác.
"Tôi có thề hỏi một câu không?" Vẻ mặt tông chủ của môn phái Hồng Hồ tò mò, lập tức lên tiếng hỏi.
"Tôi muốn biết người kia rốt cuộc có bao nhiêu đan dược.
Lẽ não cậu ta muốn chiêu mộ tất cả người trong giới tu hành hay sao?" Cửu chuyển hoàn hồn đan vô cùng quý giá.
Ông ta không tin đối phương có thề đưa ra nhiều như vậy.
Mặc dù thứ này sẽ không bị giảm giá trị vì có số lượng lớn, nhưng ông ta luôn cảm thấy có chút kinh ngạc.
Việc đối phương có thể đóng gói loại đan dược quý giá này thành từng hộp thật sự là quá khoa trương.
Nghe thấy sự nghi ngờ của đối phương, Linh Đạo Nhân không kìm được mà lắc đầu.
"Tôi cũng không biết cậu ta có bao nhiêu loại đan dược này nhưng tóm lại là có đủ.
Nói xong, Linh Đạo Nhân lập tức quay người rời đi, không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở đây nữa.
Sau đó, rất nhiều những môn phái khác trước đây đã từ chối môn phái của Linh Đạo Nhân thì bây giờ thái độ của họ đã hoàn toàn thay đổi sau khi nhìn thấy đan dược.
Thậm chí họ còn không hỏi đan dược này có tác dụng gì mà đã hoàn toàn thỏa hiệp rồi.
Trong lòng Linh Đạo Nhân rất khó hiều, ông ta không biết Trần Bình rốt cuộc có thân phận gì.
"Lễ nào năng lực của cậu ra thật sự còn mạnh mẽ hơn so với những gì mình nghĩ ư?”
Trong lòng Linh Đạo Nhân cực kỳ bối rối, ông ta suy nghĩ về những chuyện đang xảy ra và Trần Bình rốt cuộc có thân phận gì mà có thề khiến những môn phái kiêu ngạo này lập tức thỏa hiệp.
Chắc chắn không phải là do một viên đan dược này được.
Lúc này, Giản Minh Xu cũng không rảnh rỗi.
Trong khi mọi người đang bận rộn, anh ta lén lút đi lên tầng ba.
Trước đó Thi Phán Phong đã nói rõ ràng anh ta không được phép lên tầng, nhưng càng cấm
- ------------------