Giọng nói của người đàn ông áo đen nghe có vẻ mỉa mai châm chọc, thế nhưng những người xung quanh lại cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Có rất nhiều người kiềm lòng không đặng nuốt nước miếng, sức mạnh của Quân Hạo đã đủ khiến bọn họ trợn mắt há hốc miệng rồi.
Thế nhưng người đàn ông áo đen đó khiến bọn lại càng sợ hãi hơn! Đó là sự sợ hãi đến từ tận đáy lòng, dường như người đàn ông áo đen này có thể thay doi863 được cảm xúc của bọn họ, tạo cho bọn họ một áp lực cực kì khủng bố.
Trán mọi người toát cả mồ hôi lạnh, nhìn trận đấu trước mặt mình.
“Mấy người nghĩ Quân Hạo có thể thắng trận này không?”
“Không biết nữa, tôi thấy người đàn ông kia có hơi bí ẩn.”
“Người đàn ông áo đen này quá kinh khủng, cách hắn ta xa như thế mà vẫn cảm thấy lạnh cả người, rốt cuộc người đàn ông này từ đâu ra thế?”
“Không biết nữa, hình như người này vẫn chưa thử nghiệm sức mạnh và cảnh giới của mình.”
“Lần này di tích mở ra đã có rất nhiều người đáng sợ tìm tới.”
Rất nhiều lời xì xào bàn tán vang lên, tất cả mọi người không còn dồn ánh mắt vào Quân Hạo nữa, người đàn ông áo đen cũng trở thành một sự tồn tại khủng bố trong mắt bọn họ.
Cả Trần Bình cũng phải nhíu mày.
Tuy là rằng Quân Hạo đã lĩnh ngộ được hai quy tắc khác nhau nhưng với Trần Bình thì cũng không phải là sự tồn tại gì đáng sợ lắm.
Suy cho cùng thì Trần Bình vẫn có những quân bài tấy chưa lật.
Nhưng người đàn ông áo đen này thì cả Trần Bình cũng cảm thấy hơi khó giải quyết, nếu như muốn giải quyết thì chắc anh phải dùng hết tất cả mọi thủ đoạn của mình! Anh có thể thấy tu vi của người đàn ông áo đen đó, cửu tinh trung kì, giống anh.
“Di tích lần này thu hút cả ma quỷ thần thánh tới nhỉ.”
Trần Bình bắt đầu suy nghĩ.
Cùng lúc đó, ánh sáng vàng kim đã xuất hiện quanh người đàn ông áo đen, sau đó, giọng nói của người đàn ông áo đen lại vang lên.
“Tam hoàng tử, tôi không có hứng thú tiếp tục chơi với cậu đâu, chờ tới khi vào di tích rồi chúng ta từ từ chơi với nhau sau cũng được.
Tôi tin chắc rằng cậu sẽ cảm thấy cực kì vui vẻ.”
“Hôm nay tôi tặng cho tam hoàng tử một món quà ra mắt trước nhé.”
“Minh Vân.”
Sau đó, nguyên khí tối đen như mực nhanh chóng thu hút ánh sáng vàng kim vào trong.
Dường như luồng sáng vàng kim đang muốn vùng vãy, muốn gào lên và đánh tứ lung tung nhưng hoàn toàn không cách nào phá hủy màu đen xung quanh.
Sắc mặt tam hoàng tử lại càng tối tăm, vẻ sắc lạnh xuất hiện trong mắt cậu ta.
Người đàn ông áo đen này không phải là nhân vật tâm thường, tuy rằng cậu ta không dùng hết sức mạnh của mình nhưng nó cũng là một phần sức mạnh lớn, thế nhưng hoàn toàn không thể đụng tới người tên kia.
——————-