Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 1910: Chương 1910: Tượng thần






Hai ngọn lửa tiếp tục bùng cháy trêи cơ thể Trần Bình, liên tục chiến đấu lẫn nhau.

Một loại ngọn lửa muốn bảo vệ Trần Bình, và một loại ngọn lửa khác muốn tiêu diệt Trân Bình, nhất thời, Trân Bình tìm thấy đầu mối về lĩnh ngộ mới về quy luật hỏa diệm.

Sau đó, Trần Bình không chân chừ mà đi về phía trung tâm của cầu, sau khi đến trung tâm của cầu, Trần Bình phát hiện ra rằng những ngọn lửa này đã hội tụ từ dung nham.

Hai cột đá ở trung tâm cầu phao đi sâu vào dung nham, không ngừng hút ra những ngọn lửa từ nó.

Mà những ngọn lửa này rất thuần khiết, Trần Bình cũng lớn tiếng nói: “Mấy người hộ pháp giúp tôi, tôi sắp đột phá.”

Trần Kim và Trần Hỏa gật đầu, sau đó Trần Bình ngồi ở giữa câu, ngọn lửa trêи người anh bùng lên một lúc, như thể anh đã trở thành một người đàn ông lửa.

Khi ngọn lửa trong dung nham tiếp tục tràn vào cơ thể Trần Bình qua hai cột đá, Trần Bình cảm thấy cơ thể mình đang chìm trong biển lửa, tất cả các loại đau đớn lan tỏa khắp cơ thể.

Ngay khi mồ hôi trêи trán chảy ra đã bốc hơi hết.

Trong nỗi đau này, Trần Bình đã năm bắt được một dấu vết của quy luật hỏa diệm.

Theo thời gian, quần áo trêи người của Trần Bình đều bị lửa dung nham thiêu rụi thành hư vô, tóc trêи người anh biến mất sạch sẽ.

Toàn thân anh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong biển lửa, trêи người anh dần có những vết sẹo.

Lúc này, Trần Bình đã hoàn toàn quên đi nỗi đau và đang trong quá trình lĩnh hội quy luật hỏa diệm.

Một lúc lâu sau, Trần Bình đột ngột mở mắt ra, hai mắt bừng bừng ngọn lửa.

Những vết sẹo trêи khắp cơ thể anh cũng biến mất, chỉ khác là không còn một sợi tóc nào, Trần Bình giờ đã có một cái đầu hói.

Trần Bình sờ sờ cái đầu trọc của mình, cũng muốn cười, lập tức lẩm bẩm: “Cũng không thiệt, hiện tại mình đã hiểu rõ quy luật ngọn lửa, mất chút tóc cũng không sao.”

Sau đó, anh tìm một bộ quần áo để mặc vào, cùng Trần Kim và Trân Hỏa đi về phía trước.

Ngọn lửa trêи cầu hoàn toàn không xuất hiện dưới tác động của Trần Bình, đây là anh áp dụng quy luật hỏa diệm.

Khi Trần Bình vào sâu hơn, anh tìm thấy một ngôi thân miếu, khi anh bước vào ngôi miếu, anh bỗng có cảm giác bị nhìn trộm.

Trong miếu, có một bức tượng ba đầu sáu tay đang ngồi đó, hai bên là hai tượng cầm búa, Trần Bình không nhận ra pho tượng nào. ——————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.