“ Đại ca, từng có gọi em là Hạo Hạo như con gái ấy.” Cậu con trai đeo
kính oan ức nói một câu, một cái bạt tay bốp vào đầu cậu ta, “ Đồ ngốc,
Hạo Hạo gần gũi biết bao nhiêu, mau đi.”
Hạo Hạo nghẹn ngào, yếu ớt đi tìm bạn học khác để nghe ngóng.
Thứ hai tiết cuối cùng là tiết thể dục, thầy giáo sắp xếp chạy hai vòng quanh sân vận động rồi để cả lớp tự do hoạt động.
Tô Niên Niên hào hứng kéo Tống Dư Hi đi đánh cầu lông, hai người còn chưa
đánh được mấy cái, thì nghe thấy tiếng hò hét của nữ sinh hết đợt này
đến đợt khác, Tô Niên Niên tò mò nhìn theo, phát hiện toàn bộ nữ sinh
trong lớp đều chạy đến bên sân bóng rổ xem rồi.
Trong đám đông, có thể nhìn thấy bóng dáng cao to vạm vỡ của Đường Dư.
Cậu chơi bóng một tay, tốc độ chân nhanh như điện chớp, nhanh chóng vòng
qua hai người, nhảy lên, đẩy bóng vào rổ, nhẹ nhàng đẩy bóng vào rổ.
Lúc này đến nam sinh cũng bắt đầu vỗ tay rồi thi nhau huýt sáo.
“ Woa, Đường Dư chơi bóng hay quá.” Tống Dư Hi mở miệng nói, vẻ mặt trầm trồ.
Tô Niên Niên cười, “ Đương nhiên rồi, cậu ấy chơi bóng rổ cực kỳ lợi hại,
hồi học phổ thông năm ba còn có thầy giáo khuyên cậu ấy vào đội tuyển
thể thao của trường đấy.”
Tống Dư Hi: “ Thế bọn mình đi xem cậu ấy chơi bóng đi, hai bọn mình đánh cũng không vui.”
“ Được.” Tô Niên Niên cong môi, cô xem Đường Dư chơi bóng rổ không biết bao nhiêu lần rồi, quả thật không còn cảm giác mới lạ.
Ở một góc khác của sân vận động, là học sinh của lớp e năm hai, thầy giáo thể dục của lớp e và giáo viên tiếng anh đổi tiết cho nhau, cho nên
tiết này cũng là thể dục.
Tiếu Vũ ba lăng nhăng đang ngồi trên ghế dài trên sân vận động, miệng còn ngậm cọng cỏ đuôi chó không biết nhặt ở đâu.
Bên cạnh mấy tên nam sinh, cười đùa trêu chọc nhau.
“ Đại ca, anh xem anh xem là nữ sinh lúc sáng đó.” Trình Hạo xúc động giật giật tay áo của Tiếu Vũ.
Tiếu Vũ trợn mắt nhìn cậu ta, “ Hạo Hạo, cậu lại muốn xử lý à, mau bỏ cái móng tay của cậu ra.”
Hạo Hạo ấm ức chớp chớp mắt, lại sợ Tiếu Vũ đánh cậu ta thật, vội vàng buông tay ra.
“ Nhưng đại ca, nữ sinh đó là Tô Niên Niên, anh không phải nói để em đi
nghe ngóng cô ấy sao. Em đi hỏi Lí Ân Mỹ ở lớp cô ấy, Lí Ân Mỹ nói cô ấy chưa có bạn trai, nhưng”
“ Không có, ha ha, đi, đi tán gái cùng
anh, đi thôi.” Tiếu Vũ mắt sáng lên, hét lên gọi mấy đồng bọn của mình
đi về phía Tô Niên Niên.
Hạo Hạo đứng đó mà giãy nảy nói, “ Đại ca, anh không thể nghe em nói hết sao.”
Trên sân bóng rổ, Đường Dư bị ba người ngăn ở vòng ngoài, cậu chẳng lo lắng
mà quay người, lách qua một người hơi quỳ gối rồi đẩy quả bóng lên.
Một tiếng còi vang lên, thầy giáo thể dục thổi còi nói: “ Ba điểm”
“ Woa, lợi hại quá.”
“ Đường Dư đẹp trai chết mất, a a a, mình phải đi mua nước cho cậu ấy.”
“ Đợi chút, mình cũng muốn đi.”
“...”
Nhìn bộ dạng đám con gái háo sắc vây quanh, Tô Niên Niên buồn cười lắc lắc đầu.
Bên cạnh bị người nào đó vỗ một cái, Tô Niên Niên ngoảnh đầu, là một khuôn
mặt lạ lẫm. Thân hình cao, ngũ quan sắc nét, chỉ là khí chất đó tại sao
nhìn có vẻ lưu manh.
“ Cô chính là Tô Niên Niên.” giọng nói uể oải vang lên.
Tô Niên Niên gật gật đầu.
Khoảng cách quá gần, Tiếu Vũ chỉ cảm thấy Tô Niên Niên càng nhìn càng xinh,
thầm xoa xoa tay, hơi cúi xuống nói: “ Cái gì nhỉ, Tô Niên Niên, anh nói cho em biết, anh thích em rồi.”
Mấy nữ sinh xung quanh nhận ra Tiếu Vũ, toàn bộ tự lùi về sau mấy bước.
Duy chỉ Tô Niên Niên, mặt không biến sắc, “ Ồ tôi biết rồi.”
Nói xong quay người tiếp tục xem Đường Dư chơi bóng rổ.