Rõ ràng là tên ham ăn không hơn không kém, động tác lại thô tục vô cùng.
Nhưng lại khiến cậu cảm thấy đáng yêu.
Cố Tử Thần dừng bước chân, nhìn lên trời, thời tiết rất đẹp, nhưng tại sao cậu lại cảm thấy mình bị suy nghĩ vừa nãy nảy ra trong lòng làm cho ớn
lạnh chứ.
Từ hôm qua, sau khi gặp bố, tâm trạng cậu không được tốt lắm. Khi hết tiết, Trần Nguyên đột nhiên nhớ ra phải đưa vở cho Tô Niên Niên , nhưng lại bị chủ nhiệm gọi đến, nên bảo cậu đưa cho Tô Niên Niên .
Cố Tử Thần vốn dĩ không phải người thích làm mấy việc chân chạy này, hôm nay phá lệ đi một vòng lớn tìm đến lớp f.
Hừ, chẳng qua là con lợn vừa lùn vừa béo lại ham ăn mà thôi, nhớ cô ta làm gì chứ?
Trong lòng nhả ra một chuỗi, Cố Tử Thần hồi phục tâm trạng, nhanh bước về lớp của mình.
Tô Niên Niên trong lớp lật quyển vở, là kiến thức tổng kết các môn học của năm hai, chữ viết rất đẹp, gọn gàng sạch sẽ, vừa nhìn là biết của Trần
Nguyên .
Hai người học đều là khối khoa học tự nhiên, Tô Niên Niên bây giờ đúng lúc cần dùng đến, cô như ôm lấy cuốn vở bảo bối mà lật đi
lật lại, trong lòng Tống Dư Hi nhìn có chút nghi ngờ.
Lẽ nào Tô
Niên Niên và Trần Nguyên đang yêu nhau sao? Nếu không sao lại tốt với
cậu ấy như thế, đến Cố nam thần cũng tự tay mang vở đến cho cậu ấy.
Không thể tránh được, trong lòng Tống Dư Hi cũng có chút ngưỡng mộ.
May là Doãn Sơ Hạ mấy người đó đi vệ sinh, nếu như để cậu ta nhìn thấy cảnh này, gato là cái chắc.
Buổi học ngày đầu tiên diễn ra thuận lợi, buổi trưa ăn cơm ở căng tin trường, mùi vị cũng được.
Chớp mắt đã đến buổi chiều tan học, Tô Niên Niên sắp lại sách vở, trong lòng đang tính toán, cô ý thức được kiến thức cơ bản của mình quá kém, có
cần bảo mẹ báo cho lớp học thêm, nữ sinh trong lớp bắt đầu nhao nhao
lên.
Tô Niên Niên tò mò ngẩng đầu lên, thấy không ít người từ
trong ngăn kéo lấy ra hộp quà, còn cả thư màu hồng xanh gì đó, nét mặt
đỏ ửng chạy ra bên ngoài.
“ Mình về trước đây, ngày mai gặp.” Chào hỏi với Tống Dư Hi và Chúc Thành , Tô Niên Niên đi ra ngoài cổng, chú
Trần buổi sáng nói sẽ đến đón cô và Trần Nguyên.
Đi qua bãi đỗ xe, Tô Niên Niên bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.
Bãi đỗ xe bị ba tầng nữ sinh vây quanh vòng trong vòng ngoài, ồn ào náo
nhiệt, trên mặt từng người đều lộ vẻ háo hức của thiếu nữ tơ tưởng yêu
đương, còn bị bọn họ vây ở giữa, là một chiếc Porsche màu đen.
Nhìn quen quá, Tô Niên Niên không kiềm được kiễng chân lên nhìn, nhìn thấy
vết rạn nứt ở tấm kính chắn gió của chiếc xe phía trước, mới ý thức được đó là xe của Cố Tử Thần . Vội vàng thè lưỡi, chột dạ cúi đầu đi ra phía cổng trường.
Còn chưa đi được hai bước, cổ áo cô đã bị ai đó kéo lại, khiến cô không thể nhúc nhích.
A này, còn ai dám kéo trộm áo cô.
Tô Niên Niên bực tức ngoảnh đầu lại, bắt gặp khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng của Cố Tử Thần , khoảnh khắc đó không dám giận dữ nữa.
“ Khụ khụ khụ bạn học Cố, trùng hợp quá, hallo.” Tô Niên Niên cười đùa
cợt nhả chào hỏi Cố Tử Thần , trong lòng bắt đầu run sợ, không phải anh
ta đã biết hôm qua là cô ném đá vào xe anh ta chứ.
Lông mày Cố Tử
Thần khẽ nhếch lên, “ Đúng thế, bạn học Tô, thật trùng hợp.” Tự dưng
mang đến tấm lá chắn, tại sao cậu lại không cần chứ.
Cậu cậy thân hình mình cao, một tay xách Tô Niên Niên đi về phía xe của mình, chẳng thèm để ý Tô Niên Niên đang giãy giụa.
“ Này, chúng ta không thể bình tĩnh mà nói chuyện sao, cái gì thế này,
đừng xách áo của tôi, đây là quần áo mới của tôi, rất đắt.” Tô Niên Niên ra sức vùng vẫy, vẫn bị Cố Tử Thần xách như xách gà đến phía trước xe.