Cô ngồi phía sau bàn ăn, chiếc bánh kem to đã che khuất bóng dáng của
cô, không nhìn kỹ thì không phát hiện sự tồn tại của cô ở đó.
Cố
Tử Thần liếc nhìn một lượt, là tìm thấy vị trí của Tô Niên Niên, chẳng
để ý đến ai, ngồi xuống bên cạnh cô, mặt mày thanh tú, hỏi: “ Ăn no
chưa? Còn muốn ăn cái khác không?”
(/)
Tô Niên Niên căng thẳng gật gật đầu, chỉ cảm thấy tim mình bắt đầu đập nhanh hơn.
Cô ngại ngùng ngoảnh đầu, không dám nhìn thẳng vào mặt Cố Tử Thần, càng sợ phải đối diện với đôi mắt sâu xa khó dò đó của cậu.
Tại sao cứ nhìn thấy anh ta là lại căng thẳng chứ! Thình thịch thình thịch giống như trái tim thiếu nữ đang yêu vậy.
Trần Nguyên và Diệp Tinh Vũ liếc nhìn nhau, hai người cũng ngồi xuống bên cạnh Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên đột nhiên cảm thấy, ba người bên cạnh đủ bộ có thể hát hợp ca một bài hát được rồi.
Tiếu Vũ ở một góc khác vỗ tay đánh đét vào đùi, giọng nói nhấn mạnh kéo dài
nói: “ Hạo Hạo, mày phát hiện ra không, quan hệ của mấy người đó và Tô
Niên Niên chắc chắn không bình thường!”
“ A?” Hạo Hạo mù mờ nhìn xem, nhưng cũng chẳng cảm thấy có gì khác thường.
Tiếu Vũ lại vỗ một cái nữa vào đùi, “ Trực giác của đàn ông! Mày nhìn thấy
Trần Nguyên đối xử với đứa con gái nào dịu dàng như thế chưa? Mày nhìn
thấy Diệp tinh Vũ quan tâm đứa con gái nào như thế chưa? Càng đáng sợ
hơn là, mày nhìn thấy Cố Tử Thần ngồi cạnh đứa con gái nào chưa! Còn
bình tâm mà nói chuyện! Mày xem mày xem...còn lấy cho cô ta điểm tâm
nữa, trời ơi, mấy người bọn họ không phải bị trúng độc tập thể đấy chứ.”
Hạo Hạo nhẫn nhịn nước mắt, nghe Tiếu Vũ liên tục lải nhải bên tai.
Nghiên cứu cả buổi, cuối cùng Tiếu Vũ cũng đưa ra kết luận: Ba người bọn họ nhất định là đang tán tỉnh Tô Niên Niên!
A ha ha, Tiếu thiếu gia sao mà lại có thể thông minh như thế chứ? Tiếu Vũ vui vẻ tự khen mình, lại bắt đầu vỗ đùi đen đét cười sung sướng.Hử, tại sao vỗ nhiều như thế, lại không cảm thấy đau nhỉ?
Tiếu Vũ nghi ngờ cúi đầu nhìn, hao hạo cắn tay áo mắt ầng ậng nước, yếu đuối nói: “ Đại ca........anh có thể đừng đập vào đùi em được không.......”
“.......”
----
Ăn no uống đủ, Tô Niên Niên giờ mới ngẩng được đầu lên, cô phát hiện mấy
minh tinh nổi tiếng là diễn viên chính ở một vài bộ phim. Còn có vài MC ở đài truyền hình, cô và Diệp Tinh Vũ hai người chụm đầu vào nhau, nói
chuyện hết sức vui vẻ.
Trần Nguyên cảm thấy mình như bị ghẻ lạnh, để tránh mình mất sự tồn tại trong mắt em gái yêu quý của mình, cậu đưa ra ý kiến: “ Rảnh rỗi quá, hay là chúng ta cùng chơi bài đi?”
Tô Niên Niên và Diệp Tinh Vũ đương nhiên giơ hai tay tán thành, không hẹn mà gặp cùng đưa ánh mắt nhìn về phía Cố Tử Thần.
Tô Niên Niên đang chuẩn bị chơi ván cờ vây với Diệp Tinh Vũ, đột nhiên
nghe thấy có tiếng con gái dịu dàng hỏi: “ Mình có thể chơi cùng mọi
người được không?”
Giọng nói ngọt ngào mềm mại đó, có chút âm sắc của con gái phía Nam, khiến người nghe cũng thấy thoải mái.
Tô Niên Niên ngẩng đầu, đập vào mắt là một người con gái mặc váy hoa nhó,
mái tóc dài xõa trên vai, ngũ quan sắc nét, đặc biệt là đôi mắt đen sáng long lanh như nước mùa thu, cực kỳ đẹp.
Đứng bên cạnh cô là Nam Chi đang nở nụ cười tươi tắn.
“ Tìm mọi người mãi, thì ra đều ngồi ở góc này.” Nam Chi cười ấm áp, “ Giới thiệu với mọi người, đây là em gái mình, Nam Ninh.”
“ Ồ....xin chào, mình là Tô Niên Niên.” Tô Niên Niên cũng tự giới thiệu
trước, nhân tiện quan sát nhanh thần sắc mấy người đứng bên cạnh.