Người Tình Của Hotboy

Chương 124: Chương 124: Kế Hoạch Tấn Công Nam Thần (2)




Tô Niên Niên ngửi thấy mùi quen thuộc trong không khí, như giáp với địch, lập tức quay người lại.

“ Anh! Anh mang canh đi, chúng ta vẫn có thể làm anh em, còn không tình nghĩa của chúng ta chấm dứt từ đây!”

(/)

Trần Nguyên vô tội nói: “ Đây là cô hầm canh bồi bổ cho riêng em, ăn chút rồi lại học, nghe nói rất bổ não.”

Tô Niên Niên mếu máo, mặc dù Tô Niên Niên nấu cơm rất ngon, nhưng một khi đã hầm canh thì không còn gì để nói, đặc biệt là “ bào chế chuyên tâm” mười loại canh bổ dưỡng, uống một ngụm thì có lẽ cả đời không thể quên được........

“ Anh.......anh thử trước đi, dù sao một mình em cũng không uống hết.” Tô Niên Niên nghĩ một lát, cười tít mắt bảo Trần Nguyên uống canh.

Trần Nguyên không nghi ngờ gì, lại nói cậu cũng rất tò mò với món canh này của Sở Tố Tâm, thế là bưng lên, nhấp một ngụm.

Trần Nguyên đang từ mặt không biểu cảm biến thành nhăn nhó cố chịu, cau mày lại.

Trong lòng Trần Nguyên lúc này chỉ còn lại câu nói quảng cáo: vị chua này, ấn tượng khó quên.........

Ngay sau đó, cậu không thể nhịn được nữa, đặt bát xuống chạy ngay vào nhà vệ sinh.

Tô Niên Niên đạt được âm mưu sung sướng cười phá lên, bị hành hạ mãi hồi lâi, Trần Nguyên mới mang bộ mặt đau khổ đi ra, nhưng trong miệng vẫn là cái mùi vị kỳ lạ đó.

“ Anh, anh có muốn biết bên trong có gì không.........còn nữa còn nữa, anh có muốn uống một ngụm nữa không?” Tô Niên Niên hào hứng đưa ra ý kiến.

Trần Nguyên kiên định xua tay: “ Đừng có nói cho anh!”

“ Thế anh còn ép em uống à?”

Trần Nguyên thở dài, hai anh em đưa mắt nhìn nhau, Trần Nguyên im lặng cầm bát canh đi ra ban công để vào một chậu cây cảnh.

Giải quyết xong bát canh bổ dưỡng thần kỳ này, trong lòng Tô Niên Niên như trút được tảng đá nặng, lại bắt đầu đau đầu với những đề bài biến thái đó.

Trần Nguyên nhìn cô khổ sở, hỏi: “ Sao thế? Hôm nay học lớp phụ đạo thế nào rồi?”

“ Đừng nhắc nữa, lớp phụ đạo đó quả thật quá đáng sợ, anh xem bọn họ đưa ra đề bài, có phải quá biến thái không!” Tô Niên Niên vừa oán trách, vừa đưa bài về nhà cho Trần Nguyên xem.

Trần Nguyên cầm xem, quả nhiên, đề bài đúng là vượt quá trình độ cao trung năm hai, thậm chí đối với cậu mà nói cũng có độ khó.

Cậu có chút cảm giác lớp phụ đạo này không khả quan lắm.

Cậu giảng cả buổi với Tô Niên Niên, Tô Niên Niên mới bắt đầu làm bài tập khó nhằn ấy, không tránh khỏi than ngắn thở dài.

“ Mệt quá......nghe nói dạng bài này là dạng cơ bản nhất, anh, có phải em rất ngốc không?”

Nhìn em gái mình bộ dạng uể oải chán nản, Trần Nguyên càng lúc càng cảm thấy dựa vào trình độ của cô mà theo học lớp phụ đạo này không ổn thỏa, lại nghĩ đến ý kiến của mình trước đây, hỏi dò cô: “ Niên Niên, hay là đi tìm A Thần giúp em phụ đạo nhé.”

Tô Niên Niên ấm ức nói, “ Anh không phải cũng có thể dạy em sao, em còn lâu mới đi tìm tên liệt mặt đó.”

Đối với biệt hiệu mà Tô Niên Niên đặt cho Cố Tử Thần, Trần Nguyên thầm cười trong lòng, nói: “ Anh dạy không hay bằng cậu ấy, trước đây hồi phổ thông có một khoảng thời gian thành tích của anh cũng rất kém, là A Thần dạy anh phương pháp học, sau đó thành tích mới dần dần tốt lên.”

Tô Niên Niên chớp chớp mắt, có chút động lòng.

“ Hơn nữa, lần thi này cậu ấy đứng thứ nhất toàn khối, có cậu ấy phụ đạo cho em, lần cá cược này của em với Sơ Hạ phần thắng nghiêng về em rất nhiều.”

Tô Niên Niên lập tức như sáng mắt ra, lại nghĩ mình còn bảo Cố Tử Thần chịu khó học hành, nghĩ lại mình cảm giác xấu hổ không ngẩng nổi mặt lên........

Nhưng cô sao có thể đi tìm Cố Tử Thần được chứ? Hai người không phải vừa gặp mặt là cãi nhau sao, rõ ràng không hợp nhau.

Trần Nguyên nhìn thấy thế, tiếp tục nói: “ A Thần rất biết dạy theo trình độ, có thể dựa vào tình hình thực tế của em mà phụ đạo cho em, càng huống hồ, một kèm một chắc chắn phải hơn nhiều so với lớp phụ đạo, đúng không?”

Tô Niên Niên bị cậu thuyết phục, miệng nghiến răng: “ Được, ngày mai em đi tìm anh ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.