Ngày hôm sau, Tô Niên Niên cùng Sở Tố Tâm đến công ty của nhà họ Tô.
Sở Tố Tâm đi xử lý công việc, Tô Niên Niên một mình đi lại tham quan.
Cô rất ít khi đến công ty, không ít người còn cho rằng cô là nhân viên
hành chính mới đến, người này bảo cô rót nước, người kia bảo cô đi mua
đồ. Một tầng việc còn chưa làm xong, Tô Niên Niên lại bị sai một đống
việc khác.
Được, đây là số mệnh mà.
Cô thở dài, nhưng cũng
không tức giận, ngược lại giúp mọi người xử lý việc xong, sau đó đi đến
phòng nghỉ của Sở Tố Tâm ở trên lầu.
Lấy điện thoại ra chán nản
chơi điện tử, vốn dĩ muốn gửi tin nhắn cho Cố Tử Thần , nhưng nghĩ kỹ
giờ này chắc anh cũng bận ở công ty, Tô Niên Niên lại không gửi nữa.
Phòng nghỉ cách với bên ngoài, Tô Niên Niên ở bên trong uể oải nằm trên sofa, chưa đến một lúc, lại nghe thấy ở bên ngoài có tiếng nói chuyện chuyển
đến.
Cô tập trung nghe một lát, hình như là chủ quản của bộ phận
thị trường đang bàn nghiệp vụ, thi thoảng xen lẫn mấy tiếng tạp âm, cô
không nghe rõ lắm.
Một lúc sau, hình như lại có đoàn người tiến
vào, hai bên nói chuyện một lát, Tô Niên Niên nghe thấy giám đốc bộ phận thị trường cười nói một tiếng “ Cố Thiếu gia”, cô lập tức giật nảy
mình.
Tiếp sau đó, giọng nam quen thuộc chuyển đến tai, “ Giám đốc Lam, bắt đầu đi.”
Là Cố Tử Thần !
Tô Niên Niên chân tay luống cuống ghé sát vào trước cửa, buổi họp nghiêm
túc này nếu như cô đi ra chào hỏi dường như không hợp lắm, thế là ghé
mắt vào khe hở của cửa quan sát cảnh tượng bên ngoài.
Cố Tử Thần
dẫn theo hai người của doanh nghiệp Cố Thị, tuổi tác cũng đã cao, có lẽ
là làm việc ở Cố Thị rất lâu rồi, có điều hai người đều kính cẩn đứng ở
bên cạnh anh, bộ dạng chờ đợi dặn dò.
Hai bên bắt đầu bàn luận các tình tiết hợp tác, mỗi bên đều đưa ra ý kiến,
ai cũng khẩu Phật tâm xà, âm mưu giết người không đền mạng.
“ Đất
đai vùng ngoại ô phía Bắc chúng tôi không hề có ý định bán, nhiều nhất
chỉ có thể cho Cố Thị quyền đại diện, phụ trách phát triển và đầu tư
thương nghiệp.” Giám đốc Lam không nể nang nói.
Cố Tử Thần bình
thản nói: “ Chỉ đầu tư mà không có lợi ích thì ai muốn làm chứ? Giám đốc Lam cũng là thương nhân, cũng biết như thế thì chẳng được gì, tôi có
thể trả giá tốt nhất cho bất động sản Trường An.”
“ Xin lỗi, tôi
biết Cố thiếu gia không ngại vấn đề tiền nong, Cố Thị cũng sẽ không để ý số tiền mấy nghìn vạn này, nhưng đối với Tô Thị mà nói, đây là toàn bộ, đây là huyết mạch, không dễ gì mà lay động.” Giám đốc Lam bình tĩnh nói hết, khẽ cười ní: “ Nghe nói Cố thiếu gia và tiểu Niên Niên của nhà
BOSS chúng tôi đang tìm hiểu nhau, sau này mọi người đều là người một
nhà, cần gì phải khổ sở dồn ép những người làm thuê như chúng tôi chứ?
Không bằng đi tìm Tiểu Niên Niên hoặc là mẹ vợ của cậu để thương lượng,
như thế không phải càng dễ hơn sao.”
Giám đốc Lam ý chỉ là đùa, không ngờ chân mày khóe mắt Cố Tử Thần ánh lên nét sắc lạnh.
“ Có thể là một nhà hay không vẫn còn chưa biết, Giám đốc Lam không cảm
thấy nói chuyện hợp tác mới là việc quan trọng trước mắt hay sao?”
Nụ cười trên mặt Lam Luật cứng lại, nhớ đến mấy lời đồn đại lưu truyền gần đây ở Dụ Thành, không kìm được mở miệng nói, “ Mạo muội hỏi một cau,
cậu là thích Tiểu Niên Niên thật phải không, gần đây Dụ Thành có đồn Cố
Thị và Doãn thị có hôn nhân định ước, tôi còn đang nghĩ, Cố gia rốt cuộc có mấy thiếu gia........”
Cố Tử Thần nét mặt dửng dưng: “ Đều là
hôn nhân thương nghiệp, ở cạnh ai quan trọng thế sao? lẽ nào giám đốc
Lam có thể quyết định vận mệnh của người khác?”
Xoạch----
Tiếng điện thoại rơi xuống trong căn phòng im ắng ở bên cạnh.
“ Là ai?” Lam Luật cau mày hỏi một tiếng, trợ lý bên cạnh vội vàng mở
cánh cửa gỗ ở phòng bên trong, lộ ra khuôn mặt hoảng hốt của Tô Niên
Niên .