Cô ta không ngờ Tô Niên Niên lại không giữ thể diện cho mình, khiến cô ta hơi hụt hẫng.
Có điều chỉ là trong phút chốc, khóe miệng cô ta đã nhếch lên cười khẩy.
Như thế cũng được, không phải càng thêm kiểm nghiệm lời của cô ta là đúng sao?
Người đàn ông cũng không hề tức giận, ngược lại có vẻ hứng thú quan sát Tô Niên Niên .
Làn da trắng ngần, đôi mắt sáng to, dù cho có tức giận cũng rất đáng thưởng thức.
Ngoài đẹp ra, cô còn mạnh hơn Tống Dư Hi nhiều, chỉ có điều tính cách hình như cũng chẳng ra làm sao.
“ Hà Mộc, chúng ta đi thôi.” Tống Dư Hi yếu ớt kéo kéo tay áo của Hà Mộc, giống như đang bị ức hiếp vậy.
Tô Niên Niên nôn khan một tiếng, bị điệu bộ của Tống Dư Hi làm cho buồn nôn.
Sao mà trước đây cô lại không phát hiện ra, Tống Dư Hi giả bộ ngây ngô giỏi hơn ai hết? Tư thế yếu ớt và thần tình đó đủ khiến mỗi người đàn ông
bình thường đều muốn bảo vệ.
Khóe mắt Hà Mộ khẽ giật, ánh lên vẻ
không đứng đắn, anh ta ôm Tống Dư Hi đi vòng qua giá hàng, khi đi qua Tô Niên Niên còn cố nhấn mạnh thêm: “ Tô Niên Niên .....cái tên rất đặc
biệt.”
Giọng nói của anh ta âm dương lạnh lẽo, Tô Niên Niên nheo
mày, cảm giác đó giống như bị động vật máu lạnh vây lấy, quả thật không
thoải mái.
“ Sao thế?” Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai,
Tô Niên Niên mới phát hiện mình đã đứng đơ ở đó rất lâu rồi, nhìn thấy
Cố Tử Thần, cô định thần lại, “ ồ.........không sao, Cố Tử Thần , chúng
ta đi mua socola đi!”
Cố Tử Thần kể cho cô nghe một câu truyện cười ngắn, “ Kẻ độc thân không được ăn socola.”
“ Tại sao?” Tô Niên Niên không hiểu hỏi.
“ Tại vì ăn socola sẽ chết.” Nói xong câu này, anh vuốt vuốt tóc Tô Niên Niên , “ có điều em bây giờ không phải thuộc tuýp này.”
Tô Niên Niên bị lạnh run cầm cập, bước nhanh đến khu đồ ăn vặt cầm hộp socola.
--- ---
Tống Dư Hi khoác tay Hà Mộ mua ít đồ dùng hàng ngày, đi qua một góc không
người, Hà Mộ thầm thì vào tai Tống Dư Hi , “ bảo bối, hôm nay đến nhà
anh nhé.”
Sắc mặt Tống Dư Hi hơi đỏ, mấy ngày này Hà Mộ đối với cô rất tốt, nhưng trước nay chưa từng nhắc đến yêu cầu này.
Nhưng cô ta quá tham, sợ sau khi từ chối Hà Mộ sẽ không vui, ngại ngùng gật gật đầu.
Hà Mộ dịu dàng hôn lên má cô ta một cái, ngẩng đầu khóe miệng đã nở nụ cười gian xảo.
Quả nhiên nữ sinh kiểu này rất dễ lừa.
Có điều, “ người bạn” đó của cô ta nhìn có vẻ ngon hơn cô ta nhiều.
Mắt Hà Mộ xoay chuyển, giả vờ vô tình hỏi: “Người bạn đó của em, trước đây ức hiếp em thế nào?”
Tống Dư Hi hơi sững, trước đây Tô Niên Niên đối tốt với cô ta không có gì để nói, có điều vì lời nói dối của mình, cô ta lại trắng trợn thay đổi
thân phận của Tô Niên Niên và Doãn Sơ Hạ , ăn không nói có.
Hà Mộ không phải rất đang để ý, qua loa “ uhm” mấy tiếng: “ Bảo bối, sau này anh sẽ thay em trả thù.”
Tống Dư Hi hết sức cảm động, lại dán sát người vào cạnh Hà Mộ.
---
KTV Thành Thế.
Trong căn phòng bao xa hoa, chuyển đến giọng hát của nhóm nam nữ nhảy hỗn
loạn, trong đám đông, người đàn ông đẹp trai ngồi trên sofa thu hút ánh
nhìn người khác nhất.
Cố Lí châm điếu thuốc, thi thoảng hút một hơi, mặc kệ những tiếng ồn ào không ngớt xung quanh.
Dù sao cũng đã ra khỏi làng giải trí rồi, anh ta lại hồi phục bản chất của công tử quần là áo lượt, đêm đêm vui chơi.
Điện thoại rung lên mấy tiếng, Cố Lí lấy điện thoại ra nhìn, là tin nhắn Diệp Thanh Nhã gửi đến, hẹn gặp anh ta.
Đi, hay là không đi, chủ đề này vảng vất trong đầu Cố Lí.