Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 548: Chương 548: Có lời muốn nói




Phòng ăn đang náo nhiệt, màn biểu diễn ảo thuật chính của Bruce vẫn kéo dài , Đường Khả Hinh mỉm cười đẩy xe đồ ăn, đi về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên đang cùng bạn bè và Giai Giai nói về những chuyện thú vị lúc ở Cambridge, nhìn thấy Đường Khả Hinh đẩy xe đồ ăn đi tới, phía trên đặt một chai rượu vang sủi bọt Valencia Tây Ban Nha, anh có chút ngạc nhiên cùng vui mừng nhìn về phía Đường Khả Hinh cười nói: "Xem ra trình độ chọn rượu của em, càng lúc càng cao rồi."

"Đều là nhờ cách dạy dỗ của Tổng giám đốc ngài..." Đường Khả Hinh mỉm cười nhìn các vị khách, trước tiên đeo bao tay trắng vào, vui vẻ cầm lên chai vang sủi bọt, đưa chai rượu hướng về phía khách, mỉm cười lưu loát dùng tiếng Anh giải thích: "Dole-sparkling-wine-from-Valencia-Spain-has-a-smooth-and-silky-feel. We-can-discover-the-refreshing-apple-and-bananas-aroma-present-in-the-wine-we-are-drinking,which-stimulates-our-taste-buds-for-a-long-time. The-delicate-bubbles-invigorate-all-our-senses-as-if-we-are-tasting-sweet... but-non-greasy-Mousse-which-is-the-magic-of-this-wine. Drink-it-over-with--a-char-grilled-steak-and-it-will-not-affect-the-great-aroma-of-charcoal-flavour!(Loại rượu lấp lánh này chính là rượu vang sủi bọt Valencia Tây Ban Nha, những hạt bọt tinh tế này , ẩn giấu trong đó là hương vị nhàn nhạt của táo cùng với vị nhẹ nhàng khoan khoái của chuối tiêu, có thể trong một thời gian dài thúc đẩy vị giác của chúng ta, làm cho khứu giác của chúng ta tập trung cao độ, nhất là kèm theo hạt bọt tinh tế kia, dường như thưởng thức vị ngọt mà không hề thấy ngán, đó chính là truyền thuyết thần kỳ về khả năng biến hóa kỳ diệu đối với vị giác của dịch rượu này. Kết hợp với hương vị bò bít tết nướng than, có thể làm cho người ta trở nên dịu dàng cùng tinh tế hơn, hoàn toàn hưởng thụ hương vị tuyệt vời của than nướng, mà không bị ảnh hưởng)."

Trang Hạo Nhiên trầm mặc ngồi một bên, nghe Đường Khả Hinh lại có thể dùng tiếng Anh lưu loát giới thiệu những nét đặc sắc về loại rượu này, hai tròng mắt anh chợt lóe, bộc lộ vài phần khen ngợi cùng ngạc nhiên tươi cười nhìn cô.

Giai Giai cũng mỉm cười ngẩng đầu, nhìn Đường Khả Hinh, than thở nói: "Nghe cô nói như vậy, tôi cũng không nén được sự hiếu kỳ đối này loại rượu này, cũng có thể cảm giác được, cô đối với loại rượu này rất quen thuộc và yêu thích nó."

"Chị Giai Giai quá khen rồi, tôi chẳng qua là hiểu được sơ sơ mà thôi, thế giới rượu đỏ thực sự rất lớn , hiểu được càng nhiều, lại càng phát hiện ra những hiểu biết của mình vẫn là quá ít, chỉ là có chút yêu thích mà thôi." Đường Khả Hinh khiêm tốn nói.

Giai Giai cười rộ lên, nhẹ nắm cổ tay Khả Hinh, mềm giọng nói: "Cô hẳn là không biết, ở thời đại này ham muốn hưởng thụ vật chất rất phổ biến sao, có thể thích, cũng đã rất không dễ dàng, bởi vì phương hướng quá nhiều, rất nhiều người đều rất dễ lạc lối."

Đường Khả Hinh thật sâu nhìn cô, mỉm cười.

Trang Hạo Nhiên liền im lặng nhìn về phía Đường Khả Hinh.

"Hạo Nhiên?" Tay Giai Giai vỗ nhẹ lên đầu gối anh, xoay người nhìn anh, mỉm cười nói: "Khả Hinh hầu rượu có phải rất tốt hay không?"

"Uhm!" Trang Hạo Nhiên lên tiếng trả lời, ngồi thẳng người, cười nói.

Đường Khả Hinh liền mỉm cười đứng trước mặt các vị khách, nói: "Nếu như các vị thích loại rượu này, đã được ướp lạnh một thời gian nhất định, tôi mở rượu cho mọi người thưởng thức, được chứ?"

Mọi người mỉm cười gật đầu.

Đường Khả Hinh liền mỉm cười lập tức đeo bao tay trắng, đứng cách xa các vị khách hơn một chút, từ trong thùng ướp lạnh cầm lên chai rượu Tây Ban Nha màu xanh biếc quý giá, đặt trên bàn ăn, hai mắt lập tức chăm chú, đầu tiên lấy khăn lông trắng lau sạch sẽ những giọt nước quanh chai, lại khéo léo thành thạo xé vỏ bọc nắp kim loại quanh miệng chai rượu vang sủi bọt xuống, nhìn thấy dây thép bảo vệ, cô bình tĩnh đưa tay, nhẹ vặn dây thép, liền dùng ngón tay cái ấn chặt nút chai, giữ trong vài phút, sau đó cẩn thận từng chút một xoay tròn chai rượu vài cái, chỉ nghe tiếng thở dài nho nhỏ của một cô gái vang lên, một làn sương mù cùng mùi rượu, nhẹ quấn quanh miệng chai bay ra, cô thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười giơ tay cầm nút chai rượu vang sủi bọt đưa lên trước mặt các vị khách...

Mọi người đều rối rít vỗ tay, Trang Hạo Nhiên càng chuyên chú, mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, đôi mắt bộc lộ vài phần dịu dàng cùng tự hào.

Đường Khả Hinh lại lịch sự tươi cười, giơ tay cầm chai rượu vang sủi bọt lên, tiến lên một bước tới trước mặt Giai Giai - vị khách nữ duy nhất trong bàn ăn, nhẹ nhàng rót vào ly một chút dịch rượu màu vàng nhạt cho cô, quan sát bọt khí tinh tế và đẹp đẽ kia đã từ từ lặn xuống, mới tiếp tục rót rượu tới tám mươi phần trăm ly.

Giai Giai vẫn bộc lộ nét mặt thưởng thức, nghiêng mặt nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười.

Đường Khả Hinh chăm chú rót xong rượu cho Giai Giai, cẩn thận dùng khăn lông trắng nhẹ lau miệng chai, lại tiếp tục rót rượu cho vị khách kế tiếp, cuối cùng mới đi tới bên cạnh Trang Hạo Nhiên...

Trang Hạo Nhiên mỉm cười, hai mắt lại hiện lên một chút ôn nhu nhìn cô.

Đường Khả Hinh im lặng mà chuyên nghiệp giơ chai vang sủi bọt, thật cẩn thận rót rượu cho Trang Hạo Nhiên...

Trang Hạo Nhiên hơi vươn tay, khẽ đặt bên hông cô, cười nói: "Hôm nay thật sự là từ NUNU bay trở về sao?"

Đường Khả Hinh chăm chú rót xong rượu, cầm khăn lông trắng lên, nhẹ lau miệng chai, mới mỉm cười nói: "Không phải, là Allen đến đón em trở về ."

Trang Hạo Nhiên khẽ cau mày, nhìn cô.

Đường Khả Hinh nhẹ đem chai rượu đặt lại trên xe đẩy đồ ăn, ngẩng đầu, đã nhìn thấy Sophie đem đĩa bò bít tết nướng bằng than lên , cô lập tức mỉm cười tiến lên, nâng lên một đĩa bò bít tết, đặt trước mặt các vị khách, mỉm cười nói: "Mời các vị nếm thử món bò bít tết nướng than của phòng ăn chúng tôi."

Giai Giai ngồi trên ghế, mỉm cười cùng kinh ngạc nhìn về phía đĩa tròn lớn màu trắng, được đặt một miếng thịt bò bít tết có hình dạng giống như một thân cây uốn lượn, thậm chí nếu khẽ nâng lên, trên miếng thịt bò giống như được rót lên một loại tương nâu, mà đây cũng có thể là một loại tương đen, miếng thịt bò bít tết được dựng đứng lên chỉ bằng một cây xiên, cô hết sức tò mò cầm dĩa lên, nhẹ nhàng cắm vào một miếng bò bít tết, đặt vào giữa đĩa, dùng dao cắt một miếng thịt bò nhỏ, bỏ vào trong miệng nhai, trong phút chốc cảm thấy miếng thịt bò bảy phần chín này, ngoài chín trong sống, chính là hương vị máu bò của giống bò miền Tây nước Mỹ, xâm chiếm hoàn toàn vị giác, mà loại tương kia cũng hết sức kỳ lạ, mang theo một loại hương khí rất thấu hiểu, xông vào tận tim mình, dường như trong khoảnh khắc có thể đưa mình vào trong thế giới những món ăn ngon, mà trước đó không thể nào tự mình bước vào

được, trong nháy mắt cô có chút kích động ngẩng đầu, nhìn Đường Khả Hinh muốn đề xuất ý kiến, cười nói: "Tôi có thể gặp mặt vị đầu bếp kia được không?"

Đường Khả Hinh lập tức mỉm cười nói: "Có thể! Xin cô chờ một chút."

Cô nói xong, liền xoay người.

Trang Hạo Nhiên nhìn cô xoay người rời khỏi, mới cười nhạt cùng những người bạn khác nếm thử món thịt bò bít tết đặc biệt này, đều sôi nổi gật đầu, thực sự cảm thấy ăn rất ngon.

Một lát sau, Đường Khả Hinh cùng một người mặc trang phục đầu bếp trắng, đã gỡ bỏ chiếc mũ đầu bếp xuống – Allen, vẻ mặt ngượng ngùng tươi cười bước ra.

Giai Giai ngạc nhiên nhìn chàng thanh niên người Đức tuổi chừng hơn hai mươi, đẹp trai nhã nhặn, với đôi mắt dịu dàng, cá tính vừa nhìn liền cảm thấy hết sức khiêm tốn mà hiểu lễ nghĩa, tươi cười, có thể cảm giác được tâm hồn anh rất trong sáng, cô nhìn về phía anh, sâu sắc nói: "Hi!"

"Hi..." Allen lập tức đi tới trước bàn ăn, hướng về phía các vị khách đang khen ngợi mỉm cười gật gật đầu.

Trang Hạo Nhiên ngồi một bên, chỉ mỉm cười.

Giai Giai hết sức kích động cùng tán thưởng cười nói: "this-is-really-delicious,i-was-shocked,you-could-cook-this-food,let-us-all-moved!" (Đây mới thực sự là vị ngon ,

tôi rất bất ngờ, anh lại có thể nấu được món ngon đến như vậy, làm cho tất cả chúng tôi đều rất xúc động)

Allen lập tức có chút xấu hổ cúi đầu, cười nói: "thank-you!"

Giai Giai không thể nào diễn tả hết được cảm xúc của mình, giống như tìm được một nhà nghệ thuật đích thực vậy, vươn tay, mỉm cười muốn cùng anh bắt tay.

Allen lịch sự cùng cô bắt tay, lại nói cám ơn.

Đường Khả Hinh cũng cười, chỉ cần có người khen món ăn ở phòng ăn ngon, cô liền rất vui vẻ, cô thậm chí có chút hồi hộp nhìn về phía Trang Hạo Nhiên – một người luôn luôn yêu cầu rất cao đối với những món ăn ngon hỏi: "Tổng giám đốc? Ăn có ngon không?"

Trang Hạo Nhiên lại cắt một miếng bò bít tết, bỏ vào trong miệng, cười rộ lên, đáp lại: "Uhm."

Đường Khả Hinh vui vẻ cười.

Allen vì bận rộn, sau khi cùng các vị khách chào hỏi xong, liền muốn đi, lúc sắp đi, vì muốn dặn dò Khả Hinh một số chuyện của phòng, vươn tay kéo bả vai cô, cùng cô đi vào phòng ăn, cúi xuống bên cạnh khuôn mặt cô nhỏ giọng nói câu gì đó, cô nghe , liền lập tức gật gật đầu, anh nhìn thấy dáng vẻ gật đầu đồng ý của cô, vui vẻ cười, nói cảm ơn...

Đường Khả Hinh cảm thấy anh quá khách sáo, liền lập tức vươn tay, nắm cánh tay anh, cùng đi vào phòng ăn, nói: "Thật là đói."

"Tôi chuẩn bị cơm trưa cho cô, một lát nữa lúc khách thưa dần, cô vào đây, tôi lấy cho cô ăn." Allen với Khả Hinh đều là những người trẻ tuổi, hết sức không ngại ngùng đừa giỡn vui vẻ.

Trang Hạo Nhiên sắc mặt thu lại nhìn về phía bên kia.

"Trẻ tuổi thật là tốt." Giai Giai cũng không khỏi nhìn về phía bọn họ, xúc động cười nói.

Trang Hạo Nhiên nghiêng mặt nhìn cô, cười nói: "Em cũng không có già."

"Em chỉ không già trong lòng của anh thôi." Giai Giai vẫn có chút xúc động nhìn về phía anh, cười nói.

Trang Hạo Nhiên cố ý nhíu mày nhìn cô một cái!

Giai Giai cũng có chút tiếc nuối cúi đầu, nhìn ly vang sủi bọt, bộc lộ màu sắc vô cùng tươi mát, có chút im lặng.

Trang Hạo Nhiên không muốn nhìn thấy cô như vậy, mỉm cười vươn tay, nhẹ nắm tay cô, khẽ vuốt vuốt ngón tay thon dài của cô, xúc động nói: "Trên thế giới này, những cô gái trẻ tuổi có rất nhiều, thế nhưng Giai Giai, một nhà nghệ thuật trưởng

thành và hoàn mỹ như em thì chỉ có một. Ở trong mắt của anh, em so với rất nhiều những cô gái trẻ tuổi khác đều có phần xinh đẹp hơn."

Giai Giai nhìn anh thật sâu.

Trang Hạo Nhiên bộc lộ yêu thương cười nhìn cô, lại cảm giác được có một bóng dáng nhợt nhạt, nhìn một mình mình, anh hơi sững sờ quay đầu, cư nhiên nhìn thấy Đường Khả Hinh đã đẩy một xe đồ ăn khác, mỉm cười nhìn mình, anh lập tức buông tay ra, cười rộ lên nói: "Em đến rồi, cũng không nói một tiếng, thật là dọa người mà!"

"Có người đẹp bên cạnh, tổng giám đốc của chúng ta như chìm đắm trong cõi mộng." Đường Khả Hinh mỉm cười nâng món ăn thứ hai của Allen, cẩn thận đặt lên trên bàn.

Giai Giai hết sức hứng thú nhìn về phía con tôm hùm này, con tôm vừa chín tới với màu đỏ hồng xuyên vào tận trong thịt tôm, bên ngoài là lớp vỏ cứng bao bọc, được đặt ở giữa những bông hoa nhài Nhật Bản và ớt ngọt đỏ, trưng bày ra, vô cùng thú vị và đẹp mắt, cô lại cảm động cười rộ lên nói: "Thật là quá tuyệt vời, tôi nhìn thấy món ăn này, lập tức sẽ có một cảm giác tò mò, cảm thấy một nửa tôm hùm chín, sẽ là mùi vị như thế nào! Tôi giống như lạc vào một thể giới nghệ thuật lớn mạnh! Quá tuyệt vời!"

Bạn bè bọn họ cũng cảm thấy hết sức hứng thú nhìn món ăn này.

Trang Hạo Nhiên chỉ im lặng nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh nở nụ cười, đem tôm hùm khẽ đẩy vào giữa bàn ăn, mỉm cười mời mọi người thong thả dùng, liền muốn xoay người, đi chuẩn bị món mới...

Trang Hạo Nhiên nhẹ nắm bàn tay nhỏ bé của cô, yên lặng nhìn cô.

Đường Khả Hinh mỉm cười quay mặt sang, nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: "Tổng giám đốc có chuyện gì vậy?"

"Buổi trưa em còn chưa ăn cơm?" Trang Hạo Nhiên có chút quan tâm hỏi.

"Uhm." Đường Khả Hinh nhẹ tránh thoát bàn tay anh, mới cười nói: "Nhưng mà vừa rồi em ở trong phòng bếp cũng đã ăn một chút mì Ý, ăn thật ngon. Anh thong thả dùng, chăm sóc thật tốt cho Giai Giai tiểu thư."

Cô nói xong, cũng đã xoay người rời khỏi, mỉm cười đi về phía phòng bếp.

Trang Hạo Nhiên lại liếc nhìn bóng lưng Khả Hinh...

Giai Giai vừa nếm món tôm hùm vô cùng ngon miệng, vừa cầm ly uống một ngụm nhỏ rượu vang sủi bọt, cảm giác được Khả Hinh lựa chọn chai rượu này thực sự rất thích hợp, phối hợp với than nướng, mùi vị mới cũng không hề lấn lướt mùi vị cũ, mà cùng với mùi vị của thịt tôm hùm tươi, làm nên một sự phối hợp không chê vào đâu được, thậm chí còn sinh ra một loại hương khí kì lạ, làm cho người ta không nén nổi mà say mê hướng về, cô hết sức cảm động gật đầu, cảm thấy mùi vị này thực sự rất tuyệt vời , mới cười nói: "Từ lúc nãy đến bây giờ, tim đều không yên ổn , có lời gì muốn nói với cô ấy , liền nói với cô ấy đi, ví dụ như hôm nay anh không có đưa em trở về, anh rất xin lỗi..."

Trang Hạo Nhiên sửng sốt nhìn Giai Giai.

Giai Giai cũng mỉm cười nhìn Trang Hạo Nhiên, tươi cười hiểu rõ, làm cho cô càng xúc động và xinh đẹp, nói: "Đi đi, mau cùng cô ấy tâm sự! Nhìn anh có vẻ đã buồn bực thật lâu rồi ."

"Có sao?" Trang Hạo Nhiên chỉ cười cười, liền nâng rượu lên uống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.