Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 347: Chương 347: CON SỨA




Cuộc họp chính thức bắt đầu.

Toàn trường yên lặng phăng phắc, chỉ có tiếng lật tài liệu, Đông Anh và Thái Hiền mới từ Hàn Quốc chạy về, đồng thời im lặng nhanh chóng đem tài liệu đặt ở trước mặt hai vị Tổng Giám đốc, Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cùng nhận lấy tài liệu trong tay, chậm rãi mở ra xem.

Bọn người Tiêu Đồng mở máy vi tính ra, chủ yếu là các dữ liệu chứa trong ổ đĩa cứng sắp hội đàm và phần mềm chứa biên bản cuộc họp mà văn phòng thường dùng, mở cửa sổ nhỏ, sau đó đám thư ký gần như cùng động tác, mở máy ghi âm ra, cùng lúc nhấn cái nút màu xanh lá cây, Đường Khả Hinh ngồi ở một bên, bởi vì từ trước đến giờ đối với công việc văn phòng cô chỉ ghi chép tài liệu rượu đỏ đưa vào, cho nên im lặng làm theo Trang Hạo Nhiên căn dặn, mở một góc biên bản cuộc họp, trong lòng có chút hoảng hốt ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, hai người đàn ông chí cao vô thượng, cùng ngồi ở vị trí Tổng Giám đốc, cẩn thận nghiêm túc, trầm mặt không lên tiếng, lật xem tài liệu.

Lâm Sở Nhai mở tài liệu ra, nhắc cổ tay, nhìn thời gian.

Tô Lạc Hoành tiến tới, hỏi khẽ: “Có tới không?”

Trong máy vi tính xách tay của Lâm Sở Nhai cũng không có nhận được bất kỳ tin tức gì, liền lắc đầu một cái.

Đông Anh và Thái hiền sửa sang tài liệu ngay ngắn xong, cùng nhìn Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên gật đầu một cái, hai người đồng thời im lặng trở về vị trí cũ.

Thái Hiền ngồi ở phía trên Tiêu Đồng, vừa vặn mặt nhìn về phía dáng vẻ lạnh lùng của Tương Vĩ Quốc, hai mắt của anh căng thẳng chớp chớp, liền cúi đầu.

Tiêu Đồng không nhịn được cười.

“Cuộc họp liên quan đến phương án đầu tư khách sạn dưới nước bắt đầu!” Đông Anh đứng lên trước, nói: “Cho mời Hách Chí Tường, Kỹ sư dự án khách sạn dưới nước chúng ta, báo cáo kết quả nghiên cứu mới nhất.”

Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên đồng thời ngẩng đầu lên, vỗ tay.

Hách Chí Tường từ giữa trung tâm vòng tròn phòng họp, trong tay cầm cây thước dài màu bạc, lập tức đứng lên, đi tới một chỗ chính giữa trên khán đài, nhân viên làm việc lập tức điều chỉnh ánh đèn trong phòng họp tối lại, giữa màn hình lớn bỗng chốc sáng lên bản thiết kế khách sạn dưới nước, bản thiết kế này bỏ qua tất cả lý luận thiết kế trước đó, mà trên mặt biển hiện lên mô hình cái sân rộng hình tròn, ở giữa bay lên tầng tầng vòng tròn hình dáng như đĩa bay, trái phải hai bên mở ra hai cánh quạt, mà phía dưới đáy biển cũng là mô hình tòa nhà giống như con Sứa, mở rộng ra xung quanh, ngay chính giữa tòa nhà hình bầu dục dưới nước, chiếu sáng lấp lánh. . . . . .

Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên thấy bản thiết kế này, cô có chút sợ ngây người.

Hách Chí Tường đứng ở giữa màn hình lớn, nhìn về phía mọi người giải thích: “Căn cứ kết quả cuộc họp lần một và sau khi chúng tôi đã điều tra chỉnh sửa phương án thiết kế, người tiêu dùng vẫn còn nghi ngờ đối với tính an toàn có liên quan đến độ dầy thủy tinh dẻo khách sạn dưới nước, chúng tôi cũng nhiều lần tổ chức cuộc họp, chuyên gia tiến hành phân tích lại, chúng tôi có kết quả bỏ phiếu mới nhất với độ dầy dự tính là 50 cm. . . . . .”

Lời này nói rất chậm rãi.

Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên, bình tĩnh lắng nghe.

Tưởng Thiên Lỗi cũng chỉ lật xem tài liệu không lên tiếng.

Lâm Sở Nhai ngẩng đầu lên, nghe Hách Chí Tường nói vậy, liền đưa ra câu hỏi của mình: “Lần trước anh nói độ dầy thủy tinh dẻo là 32,7 cm, là suy tính đến hiệu quả trôi lơ lửng và tính thẩm mĩ của nó, hôm nay Kỹ Sư lại lựa chọn như thế này là vì lý do gì?”.

Hách Chí Tường khẽ mỉm cười, kéo viền bạc ra, chỉ mô hình con Sứa trong màn hình lớn, mỉm cười nói: “Mọi người đều biết, Sứa là sinh vật ẩn hình hàng đầu ở đáy biển, cũng là sinh vật vô cùng xinh đẹp mộng ảo, gặp phải các loại ánh sáng dưới đáy nước sẽ biến đổi màu sắc không đồng dạng, mà lần này chúng ta mời chuyên gia York Hudson là một “Thiên Tài” khoa Sinh vật học của trường Đại học Yale, kết quả nghiên cứu mới nhất, chúng ta có thể làm cho thủy tinh dẻo ẩn hình độ trong suốt 100%, từ đó làm gia tăng hiệu ứng ánh đèn và ánh xạ của chúng ta. . . . . .”

Mọi người không khỏi xôn xao, bày tỏ nghi ngờ đối với vấn đề lần này.

Hách Chí Tường mỉm cười xoay người, ngón tay chỉ vào mô hình con Sứa trong màn hình, sau khi mô phỏng mô hình thực tế, dần chìm xuống đáy nước, nó càng chìm vào đáy nước, độ trong suốt càng sâu, bởi vì bên trong mô hình con Sứa phát ra các loại ánh sáng màu tím, xanh nhạt, hồng đỏ, các xúc tua dưới đáy nước nhẹ đong đưa, giống như một con Sứa khổng lồ di chuyển ở trên mặt San Hô tuyệt đẹp đầy mộng ảo, hiệu quả hết sức kinh ngạc.

Tất cả mọi người lại xôn xao kêu lên.

Bọn người Lâm Sở Nhai cũng không nhịn cảm thán.

“Đẹp quá . . . . . .” Chúng thư ký cũng rối rít kêu lên, Đường Khả Hinh ngồi ở một bên ngẩn người, suy nghĩ rốt cuộc là một thiên tài như thế nào, mới có thể thiết kế ra tòa nhà xinh đẹp như thế?

Trang Tĩnh Vũ và Tương Vĩ Quốc bình tĩnh nhìn tòa nhà này.

Hách Chí Tường tiếp tục mỉm cười giải thích: “Mọi người đều biết, Sứa có một đặc tính rất lớn, chính là khi nó gặp phải nguy hiểm hoặc trên mặt biển có bão lớn thì sẽ tự động phóng khí và chìm vào đáy biển. Lý luận của chúng tôi được xây dựng trước đây, chẳng hạn như khi chúng ta gặp bão lớn thì chúng ta làm như thế nhanh chóng chạy ra khỏi mặt biển, mà bỏ quên một chuyện, chính là khi mặt biển gặp bão lớn thì tầng sóng dưới đáy biển chênh lệch so với mặt biển mấy chục lần, hơn nữa chúng ta dựa theo đặc tính khác của Sứa, phát hiện giữa các xúc tua của Sứa có một quả cầu nhỏ, bên trong có một viên đá nghe nho nhỏ giống như lỗ tai Sứa, là thứ sóng âm do sóng biển và không khí ma sát sinh ra, nghiên cứu mới nhất của chúng tôi có hai loại kết quả, chính là lợi dụng đặc tính của Sứa, dự đoán tin tức bão lớn sớm hơn từ 15-20 giờ, đưa tòa nhà thẳng lên biển, trong lúc trôi lơ lửng ở khoảng sân rộng trên mặt biển, chỉ cần dùng sức lực ngón tay là có thể quấn chặt dây thép vào tòa nhà Sứa, sau khi bão táp yên lặng, lợi dụng sức nổi mực nước, nâng tòa nhà lên! Mà lúc Sứa bay lên tới trên mặt biển thì dán chặt vào bốn phía sân rộng hình tròn, giống như mặt phẳng, khách có thể tự do hoạt động trên sân rộng, lúc này các xúc tu của tòa nhà Sứa, lợi dụng đặc tính kết dính đặc biệt của nó, quấn chặt cái khung, cố định tòa nhà! Phương án này, một là chúng ta có thể bảo vệ môi trường và giữ vững qui định của khách sạn, hai là có thể thay đổi qui định tốt hơn! Trước đây gặp khó khăn về thay đổi các qui định cứng rắn của khách sạn dưới nước, cũng có thể giải quyết dễ dàng!”

Mọi người rối rít ngẩng đầu lên, nhìn tòa nhà này, tất cả đều nhiệt liệt vỗ tay .

Lúc này Tương Vĩ Quốc đưa ra ý kiến: “Tôi muốn xem mô hình phân rã một chút.”

Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở phía trên, nhìn nét mặt cha lạnh lùng, liền ngẩng mặt nhìn về phía màn hình lớn.

Trang Hạo Nhiên mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn về phía màn hình lớn.

Hách Chí Tường khẽ gật đầu, tay cầm thước dài, nhấn màn hình lớn một cái, lúc này tòa nhà hình dạng con Sứa chuyển sang đồ họa hiệu ứng 3D, gặp phải một khối thủy tinh tan vỡ, một khối tòa nhà giống như con Sứa nhỏ chậm rãi bay lên, bay tới mặt biển, trên biển có mặt sân rộng có dây phao thép làm lực tựa, nó liền bám chặt vào mép răng cưa mặt sân, từ 2-3 phút, nhân viên cứu hộ nhanh chóng lái xe cứu thương chạy nhanh tới trước tòa nhà trên mặt sân rộng, nhanh chóng tiến hành giải cứu khách theo bản đồ phân bố trong thực tế.

“Sau khi chúng tôi nghiên cứu các biện pháp đề phòng áp lực nước làm thủy tinh tan vỡ, hiệu quả có thể đạt tới 100%, Lúc nước biển chưa vào trong tòa nhà thì tòa nhà đã phân rã và nhanh chóng trồi lên mặt biển!” Hách Chí Tường lại nhìn về phía mọi người phân tích.

Cả hội trường lại bàn tán xôn xao, nhao nhao gật đầu, cảm thán trong thời gian thật ngắn, Tập đoàn Á Châu có thể thiết kế một kiến trúc tuyệt vời như thế, thật sự làm cho người ta thán phục.

Đã có người cảm thán lắc đầu, vỗ tay cuồng nhiệt.

Tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên khắp nơi, cuối cùng cả phòng họp vang lên như sấm.

Tiêu Đồng họ cũng mỉm cười vỗ tay.

Đường Khả Hinh cũng ngồi ở phía dưới, không nhịn được vừa đạm vỗ tay, vừa ngẩng đầu lên nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi ở trước khán đài, vẻ mặt bá đạo như một ông vua, cô dời mắt đến Trang Hạo Nhiên. . . . . . vẻ mặt anh cũng lộ ra vô cùng tán thưởng vỗ tay, mỉm cười gật đầu.

Rốt cuộc anh đang suy nghĩ gì? Là vui vẻ thật sao?

Đường Khả Hinh đột nhiên phát hiện, ở trong sự nghiệp tâm lý của đàn ông thật khó hiểu.

Hách Chí Tường giải thích tiếp phương án bảo vệ môi trường, giơ cây thước dài, ấn nhẹ màn hình lớn, ngay sau đó mô hình lập tức xuất hiện chuyển đổi, nói: “Trong thời gian ngắn, chúng tôi khảo sát 10 khách sạn thân thiện với môi trường trên thế giới, tiếp thu ý kiến của rất nhiều Kỹ Sư môi trường, cùng thống nhất vấn đề khó khăn mà khách sạn dưới nước phải đối mặt chính là xử lý chất thải, chúng ta có thể chọn dùng kỹ thuật mới của thế giới, sau khi xử lý xong chất thải của khách, để cho nước sạch chảy vào đáy biển và dầu trong phòng bếp đã sử dụng cũng có thể chuyển đổi thành nhiên liệu, cũng nên xây dựng một hồ chứa chất thải rắn ở đáy biển, dùng để chuyển đổi thành khí tự nhiên, tất cả mọi thứ, chúng ta tự cung tự cấp, từ đó có thể hạ thấp chi phí, giảm bớt gánh nặng ô nhiễm đối với trái đất, từ đó cũng nghĩ tới, nếu có một ngày, Quốc Nội và các nước EU đạt được vấn đề thu thuế các-bon-đi ô-xít, khách sạn chúng ta là một làm tấm gương tốt dẫn đầu hỗ trợ cho chính phủ!”

Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Hách Chí Tường đứng ở trong đám người, mỉm cười đối mặt mọi người, khom lưng cám ơn mọi người.

Rốt cuộc trên mặt Tưởng Thiên Lỗi lộ ra nụ cười hài lòng.

Trang Hạo Nhiên vẫn giữ nụ cười tán thưởng.

Tương Vĩ Quốc ngồi ở chính giữa, cũng gật đầu một cái.

“Liên quan với phương án bản thiết kế và vấn đề bảo vệ môi trường, xin hỏi các vị còn có ý kiến hay không, nếu như không có ý kiến, chúng ta đến khâu tiếp theo, tiến hành bỏ phiếu quyết định.” Chủ trì cuộc họp Ủy viên Lưu, mỉm cười đứng lên, nói với các vị cấp cao nói: “Kết quả bỏ phiếu, chúng ta sẽ nhìn thấy ở bên trong màn hình lớn, có phiếu chống, phiếu tán thành, phiếu trắng!”

Mọi người cũng không có ý kiến, liền rối rít gật đầu.

Ủy viên Lưu thấy các vị lãnh đạo cấp cao gật đầu, lại nói: “Cám ơn Kỹ sư Hách phát biểu đặc sắc, bỏ phiếu vòng thứ ba, tức là phiếu bầu quyết định Kỹ sư Hách có đảm nhiệm Kỹ sư Trưởng dự án khách sạn dưới nước hay không, cũng có ba loại phiếu, phiếu chống, phiếu tán thành, phiếu trắng!”

Các vị lãnh đạo cấp cao lại gật đầu.

Lúc này sắc mặt Tiêu Đồng mới bắt đầu có chút cứng rắn, ngẩng đầu lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Đúng lúc này, Đường Khả Hinh cảm giác trái tim bị người đấm mạnh, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

“Nếu như mọi người không có ý kiến, như vậy bắt đầu bỏ phiếu. . . . . .” Ủy viên Lưu mỉm cười vừa định ngồi xuống. . . . . .

“Chờ một chút. . . . . .”

Một giọng nói nhẹ nhàng, mang theo nụ cười truyền đến.

Mọi người cùng nhau im lặng, kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng quay đầu, hai mắt phát ra ánh sáng lẫm liệt, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên!

Trang Hạo Nhiên chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, ngẩng đầu lên, hai mắt thoáng qua ánh sáng sắc bén.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.