Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 747: Chương 747: Cùng tôi cướp đoạt đàn ông




Chín giờ sáng tinh mơ.

Trang Hạo Nhiên với dáng vẻ đắc ý mãn nguyện, cùng với mấy người Lâm Sở Nhai thái độ kiêu ngạo đi ra, đồng loạt cùng nhau đeo kính râm lên, ngửa mặt nhìn bầu trời xanh thẳm, khóe miệng khẽ nhếch lên, tay nhẹ kéo cửa xe Audi Pike Peak, đang muốn đẹp trai ngồi vào trong, lại phát hiện phía trước có một người đẹp cá tính, mặc váy ngắn bó sát màu trắng, tay cầm kính râm, khẽ chạm vào khóe miệng, dáng vẻ mập mờ quyến rũ, dựa vào thân chiếc Ferrari, mỉm cười nhìn về phía mình... Anh dừng động tác lại, cũng ngửa mặt nhìn về phía cô...

Mấy tên vệ sĩ, không biết từ lúc nào đã nhanh chóng đi tới, thái độ lạnh lùng như thần chết, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên nhìn tình huống này, chỉ chậc một tiếng cười, trực tiếp ngồi vào chiếc Pike Peak của mình, đạp số, khởi động xe...

Bốn tên cầm thú cũng đồng thời ngồi vào xe, đạp số, khởi động xe.

Đường Khả Hinh đứng trước cửa sổ sát đất lầu hai, khẽ vén rèm cửa, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên dưới lầu, mặc áo sơ mi màu xanh nhạt, để hở cổ, ngồi vào ghế lái xe thể thao, vô cùng đẹp trai, một tay cầm vô lăng, khí phách làm cho tim người ta rung động, lòng cô không hiểu sao bỗng căng thẳng, lúc cảm giác có chút bất an hít thở không thông, lại chăm chú nhìn phía xa, có một người đẹp cá tính, từ trước đến giờ chưa từng gặp qua, chỉ thấy dáng vẻ mập mờ quyến rũ của cô, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên...

Đôi mắt cô lập tức chớp chớp, tay không hiểu sao đè chặt trước ngực, có chút khẩn trương nhìn về phía người đẹp gợi cảm trước mặt...

Trang Hạo Nhiên cũng không để ý nhiều, một tay cầm vô lăng, đôi giày da được đánh sáng bóng, chậm rãi đạp lên chân ga, để cho xe lao về phía trước...

Người đẹp gợi cảm đột nhiên đưa tay ra ngăn cản, ý bảo vệ sĩ không cần đuổi theo, tự mình kéo cửa xe Ferrari, quyến rũ ngồi vào trong xe, một tay nhẹ cầm vô lăng, chân đạp phanh, nhanh chóng đạp số năm, buông lỏng phanh, đạp mạnh chân ga, chiếc xe giống như mũi tên lao thẳng về phía trước - - - -

Đường Khả Hinh hơi chút thất thần, lập tức khó hiểu nhìn ngắm chiếc xe rời đi!

Con đường núi quanh co! !

Trang hạo nhiên một tay cầm vô lăng, mỉm cười nhẹ đạp chân ga, để cho xe chạy thẳng về phía trước, đang hưởng thụ cơn gió mát lành buổi sớm mai, đột nhiên nghe thấy một loạt tiếng động cơ xe Ferrari kịch liệt vang lên, anh hơi nhíu mày, lập tức quay sang nhìn kính chiếc hậu, một chiếc Ferrari đỏ thẫm như ẩn như hiện đang muốn vọt lên, người đẹp quyến rũ bộc lộ ý cười khiêu khích, từ trong kính chiếu hậu trước xe phản chiếu đến, anh lập tức nói: "Tương lai! ! Mình nhất định sẽ không cho vợ lái Ferrari! Quá huênh hoang rồi !"

Anh nói xong, sắc mặt đột nhiên ngưng đọng, đôi mắt dần chớp lóe, tay cầm chặt vô lăng, đạp mạnh chân ga, chiếc Pike Peak xuyên thời gian - không gian với tốc độ vô địch trên thế giới, lao thẳng về phía trước! !

Người đẹp quyến rũ cầm vô lăng, nhìn chiếc Pike Peak phía trước vèo một tiếng, không thấy đâu nữa, cô đột nhiên cười, biết tình hình giao thông phía trước, đạp chân ga, với công suất 200 mã lực, chạy như bay về phía trước! !

Con đường giữa núi, có một bánh xe lớn!

Chiếc Pike Peak dẫn trước một lao nhanh như tia chớp đến bánh xe lớn trước mặt, chiếc Ferrari đỏ thẫm cũng theo sát sau chiếc Pike Peak, chạy thẳng đến, cuối cùng lại biến mất theo một con đường khác, muốn chặn ngang xe Trang Hạo Nhiên! !

Hai tiếng động cơ nhanh chóng truyền đến.

Trang Hạo nhiên cầm chặt tay lái, để cho chiếc Pike Peak nhanh chóng vòng qua bánh xe lớn, vừa muốn chạy về phía trước, lại phát hiện chiếc Ferrari kia đang từ hướng đối diện lao tới, anh khẽ nhíu mày, khóe miệng nhếch lên cười, trong nháy mắt đạp chân ga, để cho chiếc Pike Peak ầm một tiếng mở ra cơ hộp, một ánh lửa màu lam phun thẳng ra, lấy tốc độ cả trăm km/s của tàu tốc hành xuyên không, xông thẳng về phía trước! !

Người đẹp quyến rũ cầm chặt tay lái có chút bị hù dọa, lập tức xoay tay lái, để cho xe sát vào lề đường, một trận ánh sáng trắng vèo một tiếng từ thân xe đi qua, lúc cô vẫn chưa lấy lại tinh thần, tiếng động cơ kia đã ở dưới chân núi rồi ! Người đàn ông này, nếu không phải là tay đua xe, thì lá gan của anh thật sự còn lớn hơn trời! Cô chậc một tiếng, cảm thấy thú vị nở nụ cười, thậm chí nhắm mắt lại, hồi tưởng lại vừa rồi lúc gặp Trang Hạo Nhiên, tim đập mạnh có chút hít thở không thông, cảm giác thật tuyệt vời...

Biệt thự! !

Đường Khả Hinh mười giờ còn có một cuộc họp quan trọng cần tham dự, cô nhanh chóng mặc đồng phục đen của bộ phận rượu, vừa kéo lê giày cao gót, vừa ôm tài liệu đi ra khỏi phòng, lúc đang muốn xuống lầu, nhìn cửa phòng thầy vẫn đóng chặt như cũ, cô liền trầm mặc đến trước cửa, vươn tay nhẹ gõ gõ, dịu dàng nói: "Thầy ơi... Tôi đến khách sạn trước, vì có một cuộc họp quan trọng sắp diễn ra... Người đừng nóng giận, tôi nhất định sẽ làm thật tốt để chuộc tội, làm cho người vui vẻ."

Cô nói xong, lập tức ôm tài liệu muốn đi xuống lầu, nghĩ đến điều gì đó, lại đến trước cửa phòng thầy, dịu dàng nói: "Ở Trung Quốc chúng tôi, có một câu chuyện xưa cực kỳ cảm động, một ông lão vừa câm vừa điếc đi nhặt ve chai, một ngày nào nọ, ở trên đường nhặt được một đứa bé, ông ấy vì đứa bé này, mà từ bỏ người vợ làm bạn cả đời với mình, khổ tâm nuôi nấng cô bé trưởng thành. Ông lão vừa câm vừa điếc ấy, tận mắt nhìn thấy cô bé mà mình nuôi dưỡng, lớn lên từng ngày, nhưng vì ông ấy không nói được, cho nên không có cách nào bảo cô bé kia kêu mình một tiếng cha..."

Vitas lạnh lùng ngồi trước bàn sách, chăm chú nhìn vào quyển bách khoa toàn thư hầm rượu trước mặt, lật từng tờ từng tờ một.

Đường Khả Hinh tay chống bên cạnh cửa, nhớ lại thầy khổ tâm dạy bảo, cùng với câu nói của thầy lúc mình mất trí nhớ, cô chân thành nói: "Câu chuyện xưa này, đến cuối cùng lại là một bi kịch, cô gái ấy có thể nói, nhưng vì là một ngôi sao lớn, lại không dám thừa nhận người cha vừa câm vừa điếc làm nghề nhặt ve chai này... Cho đến khi người cha hấp hối trên giường bệnh, cô ấy mới hối hận nhưng cũng không kịp nữa rồi... Tôi cực kỳ may mắn, vì khi còn sống, có hai người cha, một là cha tôi, một là người... Lúc người dạy tôi về rượu đỏ, cho tới bây giờ đều là kiên trì đưa vào những tâm nguyện của cuộc đời, hết lòng tận tâm dạy bảo... Để cho tôi hiểu được, rượu là máu của cuộc sống, càng làm cho tôi hiểu được, cuộc sống chính là cảm ơn... Tôi cũng từng chờ mong cuộc sống tương lai hạnh phúc trên giáo đường, đúng là cả đời này của tôi, có lẽ không cách nào để người cha sinh ra mình đưa tôi một đoạn đường... Lúc đó, tôi thực sự hi vọng thầy có thể dắt tay tôi, đưa tôi một đoạn đường... Khi đó tôi nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc... Bởi vì tinh thần của người, làm cho thế giới của tôi phồn hoa rực rỡ..."

Vitas dừng động tác trong tay, hơi quay mặt.

Đôi mắt Đường Khả Hinh thông suốt, lại nghẹn ngào nói: "Người... Tôi mất trí nhớ, chuyện thứ nhất lại quên đi người quan trọng nhất... Xin tha thứ cho tôi... Cái hộp kia thực sự là thứ quý giá nhất trong cuộc sống của tôi, tôi thật vô cùng may mắn vì bên trong đó có thầy... Nếu như người không ghét bỏ, xin cho học trò cả đời này chăm sóc cho người..."

Vitas nghe những lời này, đôi mắt chợt lóe.

"Tôi đi trước! Sau này... Tôi tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì để cho người không vui như vậy nữa! Cũng tuyệt đối không trộm rượu và đập vỡ những món đồ cổ của người, hơn nữa còn biết rằng, những thứ này đều là của hồi môn của tôi..." Cô vừa nói xong đã nhanh chóng xuống lầu.

Vitas gập mạnh quyển bách khoa toàn thư về hầm rượu lại, nhíu mày nhìn ngoài cửa, lại bộc lộ sự tức giận!

Đường Khả Hinh vừa lau nước mắt trên mặt, vừa cười đi ra khỏi phòng, vội vàng muốn lên xe, lại nghe tiếng gọi tao nhã mà quyến rũ, kéo dài hi một tiếng... Cô sửng sốt, quay đầu, nhìn về phía cô gái hàng xóm gợi cảm vừa rồi chăm chú ngắm nhìn Trang Hạo Nhiên, xinh đẹp từ trong chiếc Ferrari đi tới, mặc dù nghi hoặc nhưng vẫn bộc lộ chút lịch sự, cười đáp lại: "Hi..."

Người đẹp quyến rũ bước tiếp đôi chân dài gợi cảm ra khỏi xe, nhìn về phía Đường Khả Hinh mỉm cười nói: "Thật xin lỗi, làm phiền cô rồi, có chuyện muốn chỉ bảo một chút."

Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, mỉm cười nhìn cô nói: "Mời cô."

"Tôi vừa từ Mỹ về, tên tôi là Jenny..." Jenny mỉm cười, vươn tay về phía Đường Khả Hinh vươn tay.

Đường Khả Hinh cũng nhìn cô, mỉm cười vươn tay, cùng nhau bắt tay, nói: "Xin chào."

"Xin chào..." Jenny liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh một cái, cảm thấy cô cùng người đàn ông hoàn mỹ vừa rồi không hề xứng, liền không chút kiêng dè nói: "Bản thân tôi sống ở nước ngoài, gặp qua không ít đàn ông Trung Quốc và phương Tây ưu tú, nhưng vừa rồi từ nhà cô đi ra có một người đàn ông lái chiếc Pike Peak, là người đàn ông phương Đông hoàn mỹ nhất mà tôi từng gặp qua. Tôi muốn xin hỏi một chút anh ấy là con nhà ai? Hay là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn nào?"

Đường Khả Hinh khẽ chớp mắt, trong đầu lập tức nhớ tới Trang Hạo Nhiên tối qua cùng phụ nữ khác kề sát nhau cuồng nhiệt nhảy múa, sắc mặt cô bộc lộ ý cười hung ác, nhớ lại cái tên kia, đi đến đâu là rước lấy đào hoa đến đó, một nữ phóng viên, anh ta liền hù dọa thành như vậy, lại đến thêm một người phụ nữ, anh ta không phải muốn mình làm bạn gái cả đời sao? Nghĩ tới đây, cô lập tức nhìn cô gái kia, cười nói: "Anh ấy là... Tổng giám đốc Tưởng của tập đoàn Á Châu chúng tôi!"

Đôi mắt Jenny sáng lên, nhìn Đường Khả Hinh, lập tức cảm thấy cái tên này, vô cùng quyết đoán.

"Đẹp trai sao? Hấp dẫn sao?"Đường Khả Hinh nhìn Jenny, đột nhiên bộc lộ vẻ bất đắc dĩ tươi cười, nói: "Tổng giám đốc chúng tôi nhất định được phụ nữ chào đón. Nhưng mà... Anh ấy lúc ở khách sạn có tiếng là lạnh lùng, bình thường, không dễ gặp người khác... Cho nên... Cô muốn cùng aanh ấy gặp mặt, có thể có chút khó khăn."

Jenny chỉ tao nhã mỉm cười nhìn cô.

"Hẹn gặp lại. Chúc cô thành công." Đường Khả Hinh nói xong, vẻ mặt bộc lộ ý cười kín đáo, ngồi vào ghế xe màu đen của mình, chậm rãi đóng cửa lại, nhìn tài xế, nói: "Lái xe đi! Về khách sạn!"

Tài xế nghe xong, cũng gật gật đầu, lập tức đạp số lái xe rời khỏi.

Đường Khả Hinh dựa vào sau ghế, cảm giác xe rời khỏi cửa nhà một khoảng xa, cô mới xoay người, nhìn về phía Jenny bên ngoài cửa sổ xe, cô vẫn đứng tại chỗ, quyến rũ động lòng người như vậy..."Chậc! ! Cô có bản lĩnh, liền theo tới tập đoàn Á Châu đi? Tìm tổng giám đốc Tưởng sao? ! Tìm đến được, liền tính là cô thắng! Cùng tôi tranh giành đàn ông! Chậc!"

Phốc! !

Cô lập tức cầm tài liệu, che mặt cười đắc ý.

Jenny vẫn đứng trên đường, vẻ mặt mỉm cười giơ điện thoại lên, trực tiếp ấn số điện thoại Phủ tổng thống Pháp, dịu dàng nói: "Thay tôi báo với văn phòng anh họ. Nói với anh ấy, xế chiều hôm nay, tôi muốn lên đường đến khách sạn Á Châu!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.