Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 233: Chương 233: Dây điện




Cút ngay!” Nhậm Tử Hiền không nói hai lời, muốn đẩy Tiêu Đồng ra, xông vào!

“Nhậm tiểu thư!” Tiêu Đồng dừng tại chỗ, cũng không nhúc nhích, dùng sức đỡ được cánh tay đẩy của Nhậm Tử Hiền đẩy mình ra, có chút không vui nói: “Tổng Giám đốc đang có chuyện, không tiện gặp khách! Nếu như cô có chuyện, để cho tôi gọi điện thoại vào trước. . . . . .”

Nhậm Tử Hiền hừ một tiếng, hất một ly nước trái cây trong khay!

Soảng một tiếng, Tiêu Đồng không để ý, hơi buông lỏng hơi sức, ngay lập tức Nhậm Tử Hiền đẩy cô ra, đôi tay ra dùng sức đẩy hai cánh cửa, rầm một tiếng, mở ra! !

Mấy người đàn ông giống như ăn trúng thuốc lắc, đang lắc điên cuồng, đột nhiên có người xông tới, bọn họ lập tức dừng lại điệu nhảy, vô cùng ngỡ ngàng nhìn về phía Nhậm Tử Hiền!

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên cũng ngạc nhiên nhìn Tử Hiền, lại liếc mắt nhìn Tiêu Đồng đang xông tới một cái, tròng mắt anh lại chuyển một chút, mới bật cười nhìn về phía Tử Hiền nói: “Chuyện gì vậy? Thân ái? Cô gấp gáp xông vào phá hư cuộc biểu diễn của tôi? Bọn họ thật vất vả tập luyện đấy!”

“Khụ khụ khụ khụ. . . . . .” Bọn Lâm Sở Nhai lập tức thu hồi bộ dáng điên cuồng mới vừa rồi, im lặng thu dọn dụng cụ nhạc trên đất, còn có Microphone, rốt cuộc Lãnh Mặc Hàn thở phào nhẹ nhõm, anh không cần lắc chuông nữa, vội vàng buông dụng cụ nhạc trong tay xuống đi khỏi!

Nhậm Tử Hiền chán ghét nhìn bộ dáng bọn Lâm Sở Nhai, không cần nghĩ cũng biết đây là trò của Trang Hạo Nhiên, cô tức giận quay đầu nhìn Trang Hạo Nhiên im lặng nói: “Tổng Giám đốc Trang! ! Anh lại coi trọng người phụ nữ nào? Lần này là họa sĩ hay chuyên gia trà? Tại sao anh không thể bình thường một chút? Mang theo bốn phế vật, ngày ngày điên khùng ở chung một chỗ! Nếu không mọi người cùng nhau lên giường đi! ! Như vậy sau này cũng không cần quấn lấy!”

Bọn Lâm Sở Nhai nhìn nhau, lập tức yên tĩnh đi khỏi!.

Cửa đóng lại! !

“Cô có chuyện gì? Vô duyên vô cớ đi vào mắng người ta, làm mất hứng!” Trang Hạo Nhiên cố ý nhìn cô một cái, mới đứng đậy đi về phía ghế sa lon, ngồi xuống!

Nhậm Tử Hiền cũng ngồi vào ghế sa lon, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên đau lòng nói: “Tại sao anh muốn đối xử với tôi như vậy?”

Trang Hạo Nhiên kinh ngạc giống như đứa bé, quay đầu nhìn vẻ mặt oán phụ của Tử Hiền, giống như mình rất đa tình, giật mình nói: “Thân ái, cô yêu tôi lúc nào vậy?”

“Anh nghiêm chỉnh một chút!” Nhậm Tử Hiền tức giận liếc anh!

Trang Hạo Nhiên đành thu hồi vẻ mặt đùa cợt, có chút bất đắc dĩ mỉm cười nhìn cô nói: “Được rồi, tôi đứng đắn rồi, cô cũng đừng tức giận, nói cho tôi biết, xảy ra chuyện gì, vợ tương lai của Tổng Giám đốc!”

“Hừ!” Nhậm Tử Hiền cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nhíu mày nói: “Anh cũng đừng gọi tôi là vợ tương lai của Tổng Giám đốc, trong lòng của anh cảm thấy tôi là vợ tương lai của Tổng Giám đốc sao, không bao lâu chứ? Ngày đó anh và Thiên Lỗi đấu nhau anh chết tôi sống, chúng tôi ở bên cạnh đều bị các người làm ệt mỏi!”

Trang Hạo Nhiên im lặng, mỉm cười nhìn về phía cô.

“Anh nói cho tôi biết, tại sao muốn giúp Đường Khả Hinh! Có phải đang lợi dụng cô ấy để đối phó Thiên Lỗi hay không?” Nhậm Tử Hiền nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói thẳng.

“Gì?” Trang Hạo Nhiên Hữu có chút buồn cười nhìn về phía cô.

Sắc mặt của Nhậm Tử Hiền cứng rắn, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói ra suy nghĩ trong lòng mình: “Anh biết Thiên Lỗi muốn có toàn bộ trang trại rượu hàng đầu trên toàn thế giới, anh cũng biết lúc ấy Tưởng Thiên Lỗi muốn Khả Hinh đi khỏi thật ra là để cho cô ấy có cơ hội ra nước ngoài học, nhưng anh lại ở phía sau, lợi dụng chỗ trống, ngồi hưởng ngư ông đắc lợi! ! Anh thật sự quá đáng! Không có ai hiểu rõ anh bằng tôi, cũng không có ai hiểu rõ chồng chưa cưới của tôi hơn tôi! !”

Sắc mặt Trang Hạo Nhiên có chút thu lại nhìn về phía Nhậm Tử Hiền nói: “Tử Hiền, không phải một hai lần rồi tôi đã từng nói với cô, nói chuyện phải khiêm tốn một chút.”

“Chẳng lẽ tôi nói sai sao?” Nhậm Tử Hiền nhìn về phía Trang Hạo Nhiên thật lòng nói: “Lúc ấy anh nhìn chằm chằm vào Đường Khả Hinh! Tôi đã biết rõ! Anh đã nhắm vào cô ấy! Từ lúc các người bắt đầu đi vào trong kho rượu, anh đã nhìn chằm chằm cô ấy! Làm sao anh có thể buông tha nhân tài như cô ấy?”

Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Nhậm Tử Hiền, đột nhiên bật cười nói: “Tử Hiền, Thiên Lỗi và Như Mạt ở chung một chỗ, cô cũng không có phát điên đến như vậy, tại sao đối với nhân vật nhỏ như Đường Khả Hinh, cô đã điên cuồng như vậy? thật ra cô ấy không có chút liên quan đến cô!”

“Tại sao cô ấy không có chút liên quan đến tôi! ?” Tử Hiền cảm thấy kích động nói: “Thiên Lỗi đặt cô ấy ở trong lòng! Nhiều năm qua, tôi chưa từng thấy anh ấy coi trọng người nào! Nhưng hôm nay anh ấy thật sự đặt Đường Khả Hinh ở trong lòng!”

“Cô cũng từng đặt một người ở trong lòng chứ?” Trang Hạo Nhiên nhắc nhở cô.

Sắc mặt của Tử Hiền khẽ thu lại, cúi đầu im lặng không lên tiếng.

“Nhưng đó là yêu sao?” Trang Hạo Nhiên nhắc nhở cô.

Tử Hiền im lặng không lên tiếng, nói: “Không phải!”

“Vậy cô lo lắng cái gì?” Trang Hạo Nhiên nhìn cô hỏi.

“Tôi không có lo lắng! Tôi chỉ tức giận! Tại sao anh muốn Uyển Đình tới hỗ trợ Đường Khả Hinh đi tham gia bữa tiệc của Ricky? Tại sao?” Nhắc tới chuyện này, Nhậm Tử Hiền liền tức giận, thậm chí có chút đau lòng nói: “Hạo Nhiên! Chẳng lẽ chúng ta không phải là bạn bè sao? Lúc ở Anh quốc, ở Paris, chúng ta cũng từng cụng ly nói chuyện rất lâu, chúng ta cũng từng trao đổi lý tưởng, chúng ta thật sự là bạn bè! Tại sao anh phải đối với tôi như vậy? Tôi không muốn Đường Khả Hinh tham gia bữa tiệc, một là lo lắng cho Ricky, hai là tôi không muốn anh để cho Khả Hinh dùng loại tư thái này xuất hiện tại trước mặt của Thiên Lỗi!”

“Cô sợ?”

“Đúng vậy!”

Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn về phía cô.

Nhậm Tử Hiền tức giận ngồi tại chỗ, thở hổn hển, cảm giác bị mắc bẫy, mờ mịt nói: “Tôi không chịu nổi ở trong suy nghĩ của tôi, Đường Khả Hinh không có bất kỳ sức hút, đột nhiên trong một buổi tối kì lạ, đi vào trong thế giới chồng chưa cưới tôi! Tôi thật sự không chịu nổi! Tôi vừa nghĩ tới Thiên Lỗi sẽ có khả năng yêu cô ấy, tôi đã sắp phát điên! ! đời này Như Mạt không thể nào sống chung với Thiên Lỗi, cho nên tôi cũng không có quá đau khổ. Nhưng Đường Khả Hinh không giống, giữa bọn họ chỉ cần chạm tay liền có thể đến cùng nhau, anh bảo tôi làm sao không lo lắng?”

Trang Hạo Nhiên nhìn về phía cô nói: “Cô lo lắng cho bản thân mình một chút đi, nếu một người vì tình yêu mà vứt bỏ mình, thật rất không đáng. Bởi vì tôi vẫn cảm thấy, con người phải sống vì mình trước. Lý do tôi giúp Đường Khả Hinh, cô cũng đừng suy đoán, bởi vì cô cũng đoán không ra. Trong thế giới của cô, ngoại trừ Tưởng Thiên Lỗi, còn có ai có thể lọt vào mắt cô? Sống ở trên cao, cuối cùng cô chỉ biết cô đơn chết đi.”

Nhậm Tử Hiền lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, có chút tức giận nói: “Tại sao anh không chịu giúp tôi?”

“Tôi sẽ không giúp cô” Trang Hạo Nhiên thẳng thắn nói: “Trong thế giới của cô chỉ có bản thân mình, cũng không đại biểu trong thế giới của tôi, chỉ có bản thân tôi. Huống chi, Thiên Lỗi và Khả Hinh còn chưa có yêu nhau, cô cũng đã điên cuồng như vậy rồi, nếu có một ngày, thực sự yêu rồi, không phải cô muốn phá hủy cô ấy? Yêu một người, là hy vọng đối phương có thể hạnh phúc, không phải đòi hỏi đối phương nhất định phải yêu mình. Cuộc sống như thế, miễn cưỡng có được thật đáng sợ.”

Nhậm Tử Hiền tức giận nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nói: “Anh đừng có nói với tôi chuyện gì cũng phải đàng hoàng ngay thẳng, anh cho rằng tôi không biết, anh cũng chỉ xem Đường Khả Hinh như một con cờ?”

Trang Hạo Nhiên bật cười nói: “Vận mạng người nào mà không có ở trong ván cờ? Cô không có sao?”

Nhậm Tử Hiền im lặng nhìn về phía anh.

“Chuyện có liên quan đến nguyên tắc, cô cũng đừng nhiều lời, cô cũng hiểu cá tính của tôi. Tôi sẽ bảo vệ Đường Khả Hinh đến cùng, cho nên không nên đi tổn thương cô ấy, bởi vì tôi không vui.” Sắc mặt Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt nhìn về phía cô, hai mắt cũng dịu lại, nhưng ai cũng biết, anh rất ít khi tỏ thái độ, một tỏ thái độ, mọi người nhất định phải làm theo!

Nhậm Tử Hiền cắn răng, nóng nảy nhướng mày nhìn về phía anh nói: “Anh nhất định phải giúp Đường Khả Hinh! ?”

Trang Hạo Nhiên im lặng không lên tiếng, nhìn về phía cô.

Nhậm Tử Hiền đột nhiên cười khổ, đứng lên, cúi đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, có chút đau lòng nói: “Chuyện này cũng giống như chuyện của Như Mạt . . . . . . cuối cùng tôi lại đóng vai một người cực kỳ ghê tởm và xấu xí nhất ở trong câu chuyện. . . . . .”

“Tử Hiền. . . . . .” Trang Hạo Nhiên khẽ gọi cô.

Hai mắt Nhậm Tử Hiền xốc xếch nhìn về phía trước, sâu kín nói: “Có phải tôi cũng phải thiếu một trái tim, hư thúi má trái, tôi cũng yếu ớt thì các người mới chịu giúp tôi, đặt tôi ở trong mắt hay không. Tại sao tôi lại thua kém một người tàn khuyết sinh mạng và một người không trọn vẹn? Chẳng lẽ bọn họ xứng đáng hưởng thụ tình cảm mà những người bình thường như chúng tôi muốn có không được? Tôi có nên ra cửa bị xe đụng chết một lần hay không?”

“Tử Hiền, đừng lấy thân thể khỏe mạnh của mình ra đùa! Nói như cô là không tôn trọng người khác! Họ sống rất khổ, cô có biết không? Người còn sống sót, nhất định rất cố gắng mới sống đến bây giờ, không sống nổi, đã chết. . . . . .” Trang Hạo Nhiên lại nhìn về phía cô nói!

Ánh mắt của Nhậm Tử Hiền lạnh lẽo, nói: “Vậy hãy để cho bọn họ chết đi! Tôi nói trước với anh một câu, tôi tuyệt đối không để cho ở bên cạnh Thiên Lỗi có Như Mạt thứ hai! ! Tuyệt đối sẽ không!”

Cô không nói nữa, người đã đi ra ngoài! !

Trang Hạo Nhiên im lặng một lúc lâu, nghe được tiếng đóng cửa, ánh mắt hơi rũ xuống, cầm điện thoại lên hỏi: “Đường Khả Hinh hiện ở đâu?”

“Ở phòng spa lầu cuối.”

“Cô đi lên với cô ấy.” Trang Hạo Nhiên căn dặn Tiêu Đồng.

“Vâng!”

Nhậm Tử Hiền sải bước đi về phía trước, cảm giác trong túi đột nhiên chấn động rất nhỏ, cô lập tức nhận điện thoại di động, hỏi: “Nói!”

“Tìm được Đường Khả Hinh rồi !” .

“Ở nơi nào?”

“Phòng Spa lầu cuối.”

Sắc mặt của Nhậm Tử Hiền lạnh lẽo!

Phòng Spa lầu cuối

Ba cô gái đang mỉm cười cầm đá ngọc chà lưng tấm trắng nõn cho Khả Hinh, không có lưu ý đến bức rèm che ngoài có bóng người đung đưa, anh ta lạnh lùng liếc về phía bốn người ngoài hồ, đang ngồi ở trong bồn tắm với tư thái tuyệt đẹp thỉnh thoảng khẽ nói cười, giống như mĩ nữ thời cổ đại, anh ta hơi ngẩng mặt, tay cầm một dây điện ở trong bóng tối gần đó, muốn chuyển người đi tới nguồn nước hồ tắm từ một phương hướng khác. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.