Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 792: Chương 792: Khu vui chơi




"Oẹ..."Đường Khả Hinh đang cùng Tô Thụy Kỳ đang trò chuyện rất vui vẻ, đột lại cảm thấy có vài phần buồn nôn, cô nháy mắt nhịn không được vươn tay, che miệng một trận khó chịu.

Tô Thụy Kỳ nhìn bộ dáng cô khó chịu buồn nôn, nghi hoặc lo lắng vươn tay, khẽ vuốt phần lưng của cô, hỏi: "Em đã xảy ra chuyện gì?"

Đường Khả Hinh vừa lấy tay che miệng, nhịn xuống cảm giác buồn nôn kia, vừa lắc đầu, thở hổn hển nói,: "Không có việc gì, chỉ là cảm thấy có phần khó chịu buồn nôn."

"Khó chịu buồn nôn?"Tô Thụy Kỳ không suy nghĩ nhiều, liền theo góc độ bác sĩ, nhìn cô nói: "Em có phải ăn phải thứ gì hư hỏng không hả? Hay là gần đây có bị cảm mạo, hay phát sốt, như vậy đều đã ảnh hưởng đến đường ruột."

Đường Khả Hinh cũng không biết, chỉ là cảm giác trong cơ thể cồn cào như dời núi lấp biển, cô vừa nâng cốc nước lên, uống một ngụm nước đá, hai mắt lưu chuyển, nhớ tới cái gì đó, có phần xấu hổ, có phần thăm dò quay đầu, nhìn về phía Tô Thụy Kỳ, làm bộ như có phần tò mò cười nói: "Đúng rồi! Em nôn nhiều như thế, mới nghĩ đến ở bộ phận rượu vụ chỗ em có một người đồng nghiệp, chị ấy gần 40 tuổi, nhưng vẫn chưa mang thai."

"Ừm..."Tô Thụy Kỳ nghe lời này, mỉm cười đáp lại.

"Ách..."Đường Khả Hinh hai mắt nặng nề chớp, cảm thấy được lời nói cũ rích này, làm cho người ta hít thở không thông, lại vẫn không hiểu sao bỗng cười rộ lên, nhìn về phía Tô Thụy Kỳ thăm dò nói: "Nhưng là cô ấy gần đây, hình như nôn mửa liên tục hai ba ngày... Anh... Anh cảm thấy được, cô ấy có khả năng mang thai không? Cô ấy cảm thấy được không có khả năng nhanh như vậy đi? Bởi vì cô ấy mới cùng chồng cô ấy cùng một chỗ không có bao lâu..."

Tô Thụy Kỳ nghe ra sự lúng túng trong lời nói của Đường Khả Hinh, ngược lại cũng không có hoài nghi nhiều như vậy, theo góc độ bác sĩ cười giải thích,: "Em có muốn anh theo góc độ y học, chuyên nghiệp giải thích cho em nghe?"

"Này, không cần đâu!"Đường Khả Hinh nhanh chóng xoay người, tay cầm một cốc nước, uống ực một ngụm, bình tĩnh một hồi, mới lại xoay người, nhìn về phía Tô Thụy Kỳ lại nhịn không được cười nói: "Anh nói đi. Một lúc nữa em trở về, liên kể lại cho cô ấy nghe thật tốt! Coi như đây là một chuyện tốt! Anh cũng không biết, cô ấy nôn ra hai ba ngày, vô cùng mong muốn sẽ là chuyện kia, mỗi ngày hỏi nhóm người chúng em, có mang thai hay không, phiền chết mất ! !"

Cô nhanh chóng xoay người, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, thở mạnh một cái, lại nâng cốc lên uống!

Tô Thụy Kỳ nghe lời này, nhịn không được cười rộ lên, nhìn về phía cô, kiên nhẫn giải thích: "Trên góc độ y học mà nói, chu kỳ mang thai, cũng không phải theo thời điểm vợ chồng cùng phòng, mà tính toán, mà là bắt đầu tính từ thời kỳ rụng trứng của người vợ! Chính là bắt đầu tính từ sau ngày có kinh nguyệt đầu tiên! !"

Đường Khả Hinh lập tức kinh ngạc quay đầu, nhìn về phía Tô Thụy Kỳ, thật sự phát hiện mình quen biết với một bác sĩ, là một chuyện rất hạnh phúc! ! Cô lập tức đi tới gần, cực kỳ khẩn trương hỏi; "Ý của anh là..."

"Ý của anh là, nếu như một người sau khi kết thúc chu kỳ kinh nguyệt, như vậy 12 ngày sau cô ấy cùng chồng cùng phòng, như vậy sau hai ba ngày, đối với một chút độ sai lệch sức khỏe của phụ nữ mang thai, nôn mửa là có khả năng, chu kỳ của thai nhi, sẽ được tính gần nửa tháng rồi..."Tô Thụy Kỳ lại cười giải thích.

Một trận rét lạnh, theo sống lưng chạy thẳng lên! !

Đường Khả Hinh nhìn chằm chằm về phía Tô Thụy Kỳ, trên trán nhanh chóng đổ mồ hôi lạnh, hai mắt mở to, không ngừng run run.

Tô Thụy Kỳ kinh ngạc nhìn về phía bộ dáng này của Đường Khả Hinh, vẫn như cũ không nghĩ quá nhiều, lại quan tâm nghiêng đầu hỏi: "Khả Hinh? Em đã xảy ra chuyện gì à?"

"Ách..."Đường Khả Hinh sắc mặt rất khó coi, lại nhanh chóng khôi phục dáng vẻ, có phần xấu hổ cười nói: "Không... Không có việc gì... Em chỉ là cảm thấy quá kỳ quái thôi... Cùng với những gì em biết không giống nhau"

"Em lại còn, muốn biết chỗ nào nhiều hơn..."Tô Thụy Kỳ mỉm cười vươn tay, nâng lên nước ấm, nhẹ uống một ngụm.

Đường Khả Hinh một trận tim gan run sợ xoay người, tay run lẩy bẩy duỗi về phía trước, cầm cốc nước kia lên, hai mắt nhanh chóng lưu chuyển, theo bản năng tính thời gian mình cùng Trang Hạo Nhiên, vừa vặn là kỳ an toàn, cô vẫn là cảm thấy được rất không có khả năng, xoay người nhìn về phía Tô Thụy Kỳ, nhịn không được cười hỏi: "Kia... Kia... Kỳ an toàn... Cũng có khả năng... Sẽ có thể mang thai sao?"

"Ừm! Có thể! Việc này không được chính xác lắm!"Tô Thụy Kỳ vừa đặt cốc nước xuống, vừa cười nói: "Nghe nói những bé cưng đến vào kỳ an toàn, sẽ vô cùng thông minh!"

"... ..."Đường Khả Hinh cảm giác hai mắt mình vô thần trừng trừng nhìn về phía trước, cố gắng run rẩy phân tán trên mặt đất, không biết nên làm cái gì cho tốt.

Cửa thang máy, trong nháy mắt đinh một tiếng mở ra! !

Ân Nguyệt Dung cùng vệ sĩ và quản gia – dì Chu theo sau, mặc váy dài kiểu cổ bằng ren màu hồng nhạt, chiếc trâm cài đầu kim cương hình phượng hoàng trị giá ba trăm ngàn, hai bên tóc xoăn cột lên tao nhã, giống như hình một con bướm hoa, phất phới bay ra, nét mặt bộc lộ sự vội vàng, nhìn khắp xung quanh phòng ăn, hận không thể lập tức nhìn thấy Khả Hinh, diện mạo của bà đẹp nghiêng nước nghiêng thành, đứng ở trong phòng ăn, vẻ mặt xinh đẹp nhất thời tỏa sáng cả phòng ăn, tất cả vị khách trong và ngoài nước, đều nhao nhao ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía đối diện...

Trần Mạn Hồng cùng ba vị trưởng phòng vội vàng ra tiếp đón, nhanh chóng đi tới trước mặt Ân Nguyệt Dung, tôn kính lễ phép khom người, khẩn trương kêu nhỏ: "Trang phu nhân? Hoan nghênh phu nhân đến phòng ăn Ngự tôn, xin hỏi chúng tôi có thể giúp gì cho phu nhân?"

Ánh mắt Ân Nguyệt Dung mạnh mẽ chớp chớp, nhìn thoáng qua Trần Mạn Hồng, không để ý đến cô, mà là nhanh chóng nhẹ nhàng bước tiếp về phía trước, khẩn trương phấn khởi nhìn khắp nơi, nhớ tới hôm nay con trai đã bị cha nó đánh cho một trận, bà liền hưng phấn cảm thấy rằng, con trai rốt cuộc cũng phạm tội, thật tốt! ! Để cho cha nó đánh chết nó đi! ! Dù sao nhiệm vụ của nó đã hoàn thành rồi ! ! Bà không nói hai lời, lại dáo dác nhìn toàn bộ khắp nơi trong phòng ăn! !

"Này, phu nhân... Người đây là... Vội vàng như vậy có cần tôi giúp gì không?"Trần Mạn Hồng không hiểu nhìn Ân Nguyệt Dung hưng phấn nhìn khắp nơi, làm cho những vị khách đều nhao nhao liếc mắt, vừa nhìn diện mạo rất xinh đẹp của bà, vừa nhìn cử chỉ kỳ quái của bà! !

Ân Nguyệt Dung lại vẫn không để ý đến Trần Mạn Hồng, vẫn như cũ nhẹ nhàng đi khắp nơi, nhìn khắp nơi, cuối cùng bà đi đến hành lang kết hoa tầng hai của phòng ăn, mới nhìn đến chỗ ngồi ngoài trời tại phòng ăn, có một đôi trai gái đang nói chuyện với nhau cười rất vui vẻ, cô gái mặc áo sơ mi màu trắng, quần ngắn đồng phục màu đen, tóc cột đuôi ngựa mát mẻ, diện mạo xinh đẹp ngọt ngào động lòng người, đang thẹn thùng cúi đầu cười... Bà lập tức mở to mắt, tay vén váy dài cất bước đi, nhanh chóng xuống lầu, ra bên phía ngoài...

Trần Mạn Hồng cùng mọi người trong phòng ăn, nhìn thấy bà kích động như thế, tất cả đều sợ hãi! !

"Khả Hinh..."Ân Nguyệt Dung dĩ nhiên kích động chạy nhanh ra phía ngoài phòng ăn, đón gió biển mãnh liệt, kích động đến hai mắt rưng rưng kêu lên: "Mẹ rốt cục tìm được con rồi ! ! Con dâu của mẹ!"

Tô Thụy Kỳ kinh ngạc xoay người, nhìn về phía người tới.

Đường Khả Hinh nhìn đến Ân Nguyệt Dung, tim đập loạn, cả người lập tức từ trên bàn đứng bật dậy, mặt lộ vẻ khẩn trương kêu nhỏ: "Phu ... Phu nhân Chủ Tịch! ! Người..."

Ân Nguyệt Dung lập tức đi tới trước mặt Đường Khả Hinh, vô cùng thân thiết như mẹ con, hay tay nhẹ kéo cánh tay của cô, nhìn về phía cô lại cảm động rơi nước mắt nói; "Khả Hinh... Con đúng là đại ân nhân nhà chúng ta! !"

Sắc mặt Đường Khả Hinh lập tức trắng bệch, trên mặt mồ hôi đầm đìa nhìn về phía Ân Nguyệt Dung, sau lưng nhanh chóng run lên, nhìn bà tinh thần bị kích động, mình nhất thời không lần mò ra đầu đuôi, lại miễn cưỡng cười nói: "Trang phu nhân... Người... Người đây là..."

Tô Thụy Kỳ cũng kỳ quái nhìn về phía Ân Nguyệt Dung, đã từng gặp mặt bà một lần trong yến hội, biết bà là mẹ của Trang Hạo Nhiên, hiện tại đúng là bà...

"Lại còn khách khí như thế! ! Đều là người một nhà rồi ! ! Hôm nay mẹ nghe được tin tức tốt như thế, thiếu chút nữa là khóc lên rồi! ! Vất vả cho con, con gái! ! Đến, đi cùng mẹ! ! Mẹ hiện tại có một vài thứ, muốn cho con xem! ! Đi! !"Ân Nguyệt Dung nói xong, cũng đã nhanh chóng kéo Đường Khả Hinh, kích động đi ra ngoài! !

"Ai! !"Đường Khả Hinh bị Trang phu nhân mạnh mẽ dắt đi về phía trước, cô vừa đi vừa khẩn trương xoay người, nhìn về phía Tô Thụy Kỳ...

Vẻ mặt Tô Thụy Kỳ cũng không hiểu đứng lên, nhìn về phía Đường Khả Hinh, nhất thời không nói nên lời! !

"Phu nhân, người muốn mang con đi nơi nào vậy? Có chuyện gì, khiến người hiểu lầm rồi hả ?"Đường Khả Hinh vừa bị Ân Nguyệt Dung dắt đi về phía trước, cô vừa khẩn trương nói.

"Không có hiểu lầm... Hạo Nhiên đều đã nói rõ ràng rồi ! !"Ân Nguyệt Dung nháy mắt trước mắt bao người, lôi kéo Đường Khả Hinh đi vào thang máy, vệ sĩ lập tức mặt lạnh nghiêm túc đi theo vào trong, nhấn nút thang máy!

"A? Anh ấy nói cái gì rồi?"Đường Khả Hinh thất thần nhìn về phía Ân Nguyệt Dung kêu nhỏ.

"Nó nói con đã có cục cưng rồi ! !"Ân Nguyệt Dung nháy mắt trong thang máy, xoay người nhìn về phía Đường Khả Hinh, hưng phấn rưng rưng nói: "Con đã mang cốt nhục của nhà chúng ta! !"

Can đảm, đều tan nát dưới đất! !

Đường Khả Hinh nhất thời hai mắt muốn nổ tung nhìn về phía Ân Nguyệt Dung, sợ tới mức không nói nên lời! !

Đại sảnh khách sạn! ! !

Cửa thang máy mở ra, một loạt tiếng bước chân dồn dập truyền đến, mỗi người đi qua đại sảnh khách sạn, đều tò mò nhìn qua! !

"Phu nhân! ! Phu nhân! ! Người nghe con nói! Toàn bộ đều là hiểu lầm! ! Không có chuyện như vậy! ! Tuyệt đối không có!"Đường Khả Hinh vừa bị Ân Nguyệt Dung lôi kéo đi về phía trước, vừa xoay cổ tay, khẩn trương kêu to!

"Sẽ không! Bảo bối! Mẹ là mẹ nó, mẹ còn không biết sao? Nó không hút thuốc lá, không uống rượu, yêu vận động, mà còn mỗi tối đều mười giờ đi ngủ! Con trai tốt như thế, sao có khả năng làm cho mẹ thất vọng! !"Ân Nguyệt Dung nói xong, cũng đã lôi kéo Đường Khả Hinh, ngồi vào trong chiếc xe xa hoa Rolls-Royce dài gần mười thước! !

"Phu nhân! ! Người nghe con..."Đường Khả Hinh vẫn bị Ân Nguyệt Dung đẩy mạnh vào trong xe, cô vừa giãy giụa thoát ra, vừa liều mạng giải thích: "Người không nên gấp gáp! ! Thực không có chuyện như vậy! ! Con cùng Trang Hạo Nhiên không có cái gì..."

Cửa xe, phịch một tiếng đóng lại!

Rolls-Royce chậm rãi mà khí thế tiến về phía trước, theo sau có cả đội xe con màu đen...

"Phu nhân! Người muốn mang con đi nơi nào vậy? Người nghe con giải thích..."Đường Khả Hinh sợ tới mức đầu óc hoảng loạn, ngồi ở sau xe, nhìn Ân Nguyệt Dung sốt ruột khẩn trương nói: "Thật sự... Chúng tôi thật sự..."

"Xuỵt!"Ân Nguyệt Dung nháy mắt đối với Đường Khả Hinh, vươn tay làm một động tác giữ im lặng tinh thần hưng phấn khẩn trương nói: "Đừng kích động, đi theo mẹ! ! Đây là mẹ tặng phần lễ vật cho cháu đích tôn của mẹ! !"

"... ..."Đường Khả Hinh không nói gì nhìn về phía mẹ của người nào đó đang cực kỳ vui vẻ trước mặt!

Ân Nguyệt Dung nhìn về phía Đường Khả Hinh, nháy mắt thần bí mà mê người nở nụ cười.

Rolls-Royce chạy dọc theo con đường ven biển, đi qua nội thành náo nhiệt, lại chạy dọc theo đường cái rộng rãi náo nhiệt, nhất thời, sau khi xe chạy được một đoạn đường thật dài, dừng trước một khu vui chơi lớn nhất thành phố, vòng đu quay lớn nhất châu Á kia, đang ở nơi đó tràn đầy khí phách mà xoay tròn, bên trong tòa thành, giống như thế giới trong chuyện cổ tích, rực rỡ như vậy! ! !

Vệ sĩ nhanh chóng mở cửa xe! !

Ân Nguyệt Dung cấp tốc kéo Đường Khả Hinh đang vẻ mặt thất thần kia ra, nhìn khu vui chơi vô cùng náo nhiệt, truyền đến âm thanh thật lớn, hai người nhanh chóng đi tới trước khu vui chơi...

"Phu nhân! ! Người đây là làm gì vậy?"Đường Khả Hinh lập tức nhẹ tránh thoát tay Ân Nguyệt Dung, kích động đứng ở ngoài cửa khu vui chơi, nhìn về phía bà kỳ quái hỏi.

Ân Nguyệt Dung vẻ mặt hưng phấn kích động vui vẻ nhìn về phía con dâu, giống như tiên nữ trong mộng liền cười nói: "Mẹ biết con đang mang thai, mẹ thật sự cực kỳ vui vẻ! ! Lập tức đã nghĩ, muốn tặng cái gì cho cháu mẹ, mới có thành ý! ! Đối với con có thành ý! ! Con xem! ! Vì sau này cháu mẹ có thể thích chơi đùa, mẹ mua lại khu vui chơi này! ! Sau này, cháu của mẹ có thể ở bên trong, vui chơi thỏa thích! !"

Bà nói xong, giơ tay lên, chỉ về phía vòng đu quay khổng lồ kia! !

"A?"Đường Khả Hinh cả người giống như bị điện giật, nhất thời mồ hôi lạnh ứa ra, mắt trợn tròn, mồm há to, ngẩng đầu nhìn về phía khu vui chơi lớn nhất thành phố, còn có vòng đu quay khổng lồ, nhất thời hóa thân thành người dân bình thường trong nước, lập tức hóa đá!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.