Chương 1096: Mong chờ đáp án của ngài
Editor: Ngày Đẹp Tươi
“Tiếp theo, là tuyển thủ Mộc Tử Linh đến từ Nhật Bản!”
Giọng nói Hách Lệ vừa truyền đến, bên trong hội trường vòng thi thứ hai Vitas, Trang Hạo Nhiên, Tưởng Thiên Lỗi cùng mọi người, kìm lòng không được hơi nhấc mí mắt, nhìn về phía lối vào, Jackson lúc này cũng ngưng mặt nhìn về phía lối vào, cũngh không có quá nhiều người biết ông cùng với lão xã trưởng gia tộc Mộc Tử đã từng là bạn tâm giao, mà Mộc Tử Linh có đôi khi, cũng sẽ thân thiết gọi Jackson là chú Jackson...
George phu nhân thì giữ nguyên tư thái trung lập, lấy nụ cười thập phần nghiền ngẫm, nhìn về phía lối vào.
Một trận tiếng giày cao gót, quả nhiên nhanh chóng truyền đến, không bao lâu sau, Mộc Tử Linh mặc chế phục hầu rượu màu đen, vóc người xinh đẹp ngọc ngà, lập tức xuất hiện ở lối vào, chỉ thấy cô duy trì diện mạo già dặn, nhanh nhẹn, bộc lộ nụ cười thập phần tự tin, nhìn về phía mọi người, sau khi bày tỏ sự lễ phép, mới cất bước đi vào, đứng giữa các vị giám khảo cùng quan chủ khảo, lại hướng mọi người hơi cúi đầu, nói: “Xin chào các vị! Tôi là tuyển thủ Mộc Tử Linh đến từ Nhật Bản! !”
Jackson đầu tiên nhìn cô, có chút tươi cười, Vitas lại ngưng mặt nhìn cô, nheo mắt!
Mộc Tử Linh hai mắt cũng hơi lưu chuyển nhìn sắc mặt mọi người, cuối cùng cô tiếp xúc được với nét mặt xem xét của Trang Hạo Nhiên, lòng cô lập tức chấn động, không hiểu sao nhớ lại mùa hoa anh đào năm ấy, chính mình vì bị thất tình mà theo Osaka đến Tokyo du lịch, ở khách sạn Park- Hyatt- Tokyo đang cử hành sản khu trứ danh của Tây Ban Nha: Tại khu vực thưởng thức rượu Rio, cô lúc đó mang theo sự mệt mỏi cùng tiều tụy, đi vào phòng tiệc náo nhiệt chen chúc, tùy tiện cầm thiệp mời, ngồi trên ghế, nhìn thấy hội đấu giá hội đang như hỏa như đồ cử hành, cô lại chán muốn chết! !
Một chai rượu Spire năm 1995 đến từ rượu trang Mộc Kya gặp thời được giá cao bởi một vị khách quý nào đó trong hội trường với giá 30 vạn đô la Mỹ, cô hơi bộc lộ chút giật mình ngẩng đầu, nghĩ ai sẽ rộng lượng ra giá cao như vậy để mua một chai Spire đến từ rượu trang Tây Ban Nha? Mặc dù rượu Spire của Tây Ban Nha này được chọn là một trong 100 giống nho toàn cầu, nhưng bởi vì chất rượu này, ngoài chứa lịch sử văn hóa ra thì đều không thể đạt được giá này, cô kìm lòng không được ngẩng đầu, trong nháy mắt nhìn thấy đối diện bàn ăn xa hoa phía trước, nghiễm nhiên đứng lên một người đàn ông lấp lánh như viên kim cương, cao khoảng 1m9, mặc âu phục trắng TOMFORD, bên trong sơ mi màu lam nhạt, để hở cổ, trước ngực áo cài hoa tơ tằm màu lam phiên bản giới hạn toàn cầu, đã có sức hấp dẫn cùng vẻ thời thượng phương tây, lại cũng có cảm giác thần bí của một đàn ông phương đông, chỉ thấy bóng anh tiêu sái mị lực, theo sự định giá của bên đấu giá, lập tức đứng lên, mở nụ cười mê người mà mị lực, tiêu sái trao quyền cho cấp dưới đưa chi phiếu dưới bầu không khí náo nhiệt, búng ngón tay một cái, sai người lập tức đưa chai rượu vừa đoạt được trong cuộc đấu giá đến cho mình! !
Thì ra, tối nay là sinh nhật của vị hôn thê bạn thân nhất – Julia của anh, mà Julia vẫn có một tâm nguyện, được thưởng thức một chia 1995 đến từ Aroha Tây Ban Nha, yêu tha thiết nhất là hương vị sô cô la cùng quả việt quất mê người kia, người này là Trang Hạo Nhiên tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Hoàn Cầu, lập tức rộng lượng tham gia, lấy được chai rượu nho này, một là vì nụ cười giai nhân, hai là vì sự nghiệp từ thiện!
Một trận tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, bên kia bàn ăn , đa số là tập trung những đàn ông quý tộc trẻ tuổi, hoặc là thương nhân thành đạt, đều hết sức trẻ tuổi sôi động, mà anh lại là người long lanh nhất cả phòng tiệc, chỉ thấy anh tươi cười tiêu sái mà đẹp trai của đàn ông châu Âu, vì vị hôn thê của bạn tốt mình mà đích thân đứng lên, sau khi gọi nhân viên phục vụ đưa rượu đỏ lên, lập tức cởi âu phục trắng trên người, tùy ý khoác ở một bên, cứ như vậy mặc sơ mi xanh cùng quần tây trắng, thập phần ưu nhã mà nhanh nhẹn trước ánh mắt trợn tròn của thương nhân rượu toàn cầu, tay trái cầm cổ chai rượu đỏ, tay phải cầm dụng cụ giải rượu, đưa dao nhỏ, làm động tác 360 độ xoay tròn, lại trong nháy mắt trái phải xoay hướng ngược lại, nắp chai lập tức được mở ra! ! !
Mộc Tử Linh ánh mắt sáng ngời, tức khắc ngẩng đầu, thật sâu nhìn thời khắc người đàn ông kia mở chai, bộc lộ dáng vẻ đầy mị lực mà chuyên chú, nhất là hai tròng mắt sắc bén, như một người cầm quyền thần bí, trái tim trong khoảnh khắc bang bang phanh đập loạn, không cách nào hiểu được loại cảm giác này, nhưng tâm hồn mình tức khắc bị xuyên thấu! ! Bị bắt làm tù binh ! ! Cô không cách nào khống chế được ánh mắt và trái tim mình, cả đêm không tự chủ được nhìn anh hết sức thân sĩ phong độ mở chai rượu kia, lúc rót rượu cho Julia, biết Julia là người Đức, liền dưới bầu không khí ồ lên vỗ tay của mọi người, anh không khách khí tươi cười mê người, hướng về phía cô xúc động dùng tiếng Đức nói: “Hi vọng tiểu Hansey của các bạn đến nhanh một chút! ! Chờ ngày nó sinh ra, mình nhất định sẽ cho nó hôn lên bụng mẹ nó!”
Tiếng vỗ tay trong nháy mắt nổi lên khắp bốn phía, Julia tựa vào lòng vị hôn phu ngọt ngào mà hạnh phúc! ! Mà trong lúc đó anh lại ở phía sau, bộc lộ sự nhiệt tình dụ hoặc chào hỏi với những công ty gia đình, những thương nhân rượu, những bạn bè, đều với phong thái hiển hách như vậy, ăn nói lịch sự, nhất là hình dáng lúc nghiêng mặt, nhìn thấy đôi mắt mê người của anh, lộ ra một sự ái muội không rõ làm tim người ta đập loạn...
Mộc Tử Linh kìm lòng không được nâng lên một ly cherry Tây Ban Nha, lúc sắp sửa bước qua bên cạnh anh, anh đã nhanh chóng xoay người rời khỏi, lướt qua, vẫn còn lưu lại một hơi thở đàn ông truyền kỳ mà chủa riêng anh... Cô động cũng không dám động, cứ như vậy dừng lại trong hơi thở của anh còn lưu lại, khiến cho tình yêu như một vườn nho sau trận lửa thiêu, hồi sinh ! !
Hội trường vòng thi thứ hai!
Trang Hạo Nhiên hơi bộc lộ vẻ nghi hoặc cùng khoa trương, nhìn về phía Mộc Tử Linh đang chăm chú nhìn mình, làm anh có chút ngượng ngùng ho khan một tiếng, liền thong thả quay mặt đi...
Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở một bên, cười chế nhạo, dùng thanh âm trầm thấp, lén lút nói: “Cũng khó trách chú Trang muốn đem cậu đánh thành bánh thịt! Mỗi ngày đều đào hoa!”
Trang Hạo Nhiên ánh mắt không khách khí sáng ngời, trên mặt cố ý tràn đầy vẻ phẫn nộ nói: “Tôi đào hoa, còn dễ chịu hơn anh chân đạp hai chiếc thuyền! !”
“Cậu...” Tưởng Thiên Lỗi nhất thời thật muốn lấy cây gậy bóng chày vung lên đánh! !
George phu nhân lúc này, thật sự buồn cười nhìn Mộc Tử Linh vẫn đang dừng lại ở Trang Hạo Nhiên, dáng vẻ đầy mê say, nhịn không được nói: “Này! Lúc tôi nghe nói tổng giám đốc Trang làm quan chủ khảo trận thi đấu hầu rượu lớn lần này, còn đang ở Anh, cháu gái của hầu tước Lori – Marquis đang vì không có cách nào gặp cậu ta một lần một mình tiều tụy thương tâm thật lâu! Tôi liền không nhịn được buồn phiền hỏi người phụ trách hội nghị, trong cuộc thi lần này có bao nhiêu nữ tuyển thủ! Tôi sợ các cô ấy còn chưa bắt đầu thi, liền bởi vì chịu không nổi mị lực của tổng giám đốc Trang mà hôn mê bất tỉnh!”
Toàn bộ sảnh thi đấu lại lần nữa cười vang! !
Trang Hạo Nhiên lại bộc lộ ý cười thực sự bất đắc dĩ, nhìn về phía George phu nhân, dùng tiếng Pháp hài hước nói: “Tôi chỉ hi vọng tối nay, có thể chuẩn bị một chai rượu tháp đen đến từ Đức, cùng George phu nhân thưởng thức một buổi tối tuyệt hảo! Chỉ tiếc, tôi không cách nào vượt qua được mị lực của George tiên sinh! Tôi vốn lần trước lúc đi rượu trang Margaux, muốn thuận tiện gặp ngài ấy! Thế nhưng ngài ấy cùng tôi trước lúc gặp mặt, đem cháu gái 3 tuổi giấu đi, nhưng ngài ấy vì không kịp, lại đem tiểu bảo bối đáng yêu giấu trong lò sưởi nhà, chuyện này vẫn khiến tôi hoài niệm không thôi!”
George phu nhân trong nháy mắt đỏ mặt cười rộ lên, mọi người cũng kìm lòng không được lại tươi cười, bầu không khí từ từ lắng xuống, Mộc Tử Linh cũng lập tức cảm nhận được trái tim mình đang vang lên nhịp đập hạnh phúc, cô tới tham gia cuộc thi đấu này chỉ có hai mục đích, một là đánh đổ Đường Khả Hinh, hai là có thể thấy anh người khiến mình thâm tình ái mộ cho đến tận bây giờ! !
Vitas đối với Trang Hạo Nhiên người học trò này, khắp nơi đều là tin tức đào hoa nhưng không thể trách, liền mặt lạnh không để ý tới, mà ngẩng đầu, thật sâu ngừng thở nhìn về phía Mộc Tử Linh! !
Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ David cũng vào lúc này, theo thời gian thi đấu cùng càng lúc càng đến gần, dưới tiếng cười dần lắng xuống của mọi người, mỉm cười nhắc nhở mọi người, nói; “OK! Xin mời quý ông quý bà cùng thân sĩ tạm thời gác lại đến tiệc đêm nay lại tán gẫu! Hiện tại phần vấn đáp bắt đầu, xin mời quan chủ khảo bắt đầu hỏi!”
Các quan chủ khảo nghe được câu này, liền lập tức hơi ngồi thẳng người, mội người mở ra hai trang cuối của tài liệu, nhìn sơ yếu lý lịch của Mộc Tử Linh, cũng thập phần phong phú, không chỉ gia tộc đã có truyền thống trăm năm chưng cất rượu, thậm chí bản thân cô từng học tại trường về rượu đỏ ở Pháp, vì tiếp nhận sự nghiệp gia tộc, mà từng ở Anh, Pháp, Đức cùng những vùng về rượu, đảm nhiệm chức tổng giám đốc tiêu thụ, là một người khó có được tập hợp những tri thức chuyên nghiệp, đưa vào hoạt động, là người tài trong phương diện tiêu thụ của thành phố! !
Trang Hạo Nhiên trên mặt hơi bộc lộ vài phần chuyên nghiệp, hai tròng mắt lưu chuyển, nhìn lướt qua tài liệu của Mộc Tử Linh, đầu óc bắt đầu nhanh chóng tìm tòi lịch sử phát triển sự nghiệp rượu thị trường Nhật Bản, cùng với ảnh hường phát sinh ở châu Âu, lại đến xu thế phát triển nghiệp rượu mấy năm nay của tập đoàn Mộc Tử, tất cả tư duy sau khi đã thống kê rõ ràng toàn bộ, liền mới dùng thái độ cẩn thận mà nghiêm túc, gọi: “Mộc Tử Linh tiểu thư! !”
“Vâng! Trang Hạo Nhiên tiên sinh! !” Mộc Tử Linh thâm tình nhìn về phía anh, nội tâm lại cuộn trào tấm chân tình ấp ủ nhiều năm, đáp lại! !
Trang Hạo Nhiên nghe tiếng gọi này, hai tròng mắt anh hơi lưu chuyển, lại kìm lòng không được ngước mắt, trầm mặc nhìn cô.
Mộc Tử Linh không chút nào che giấu tình cảm của mình với anh, thậm chí vì theo anh, mà nhiều năm qua học tập cùng nghiên cứu phướng thức quản lý cùng kinh doanh của anh, bao gồm phương pháp xoay tròn dụng cụ giải rượu khi mở chai! Cô vì chuyện này, học tập đã rất lâu, cho đến khi ngón tay chảy máu... Nghĩ tới đây, hai mắt cô lại nhiệt liệt mà sôi trào nhìn anh... Nói: “Mời ngài hỏi! Tôi chờ mong đáp án của ngài! !”
Tưởng Thiên Lỗi nghe những lời này, hai tròng mắt thật sâu ngưng lại, nhìn về phía Mộc Tử Linh!