Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1048: Chương 1048: Thay thế




Chương1047: Thay thế

Editor: Thùy Trang Nguyễn

“A a a! ! Đừng đánh! ! Đừng đánh! ! Không thể đánh vào lưng, đánh nữa sẽ đứt mất! !” Trang Hạo Nhiên vội vàng nhảy từ sô pha này sang sô pha kia, một bên tránh cây gậy chơi gôn của cha mình, một bên chăm chú gắt gao, vội vàng kêu to: “Eo của con mà bị đứt, Khả Hinh liền không thể sinh đứa nhỏ, cha cũng không thể ôm cháu! ! !”

Trang Tĩnh Vũ tức giận đến nổi ngực phập phồng lên xuống, giơ cao gậy đánh gôn, nghiến răng nghiến lợi đuổi theo con trai từ sô pha này tới sô pha kia. Một bên cầm gậy đánh gôn, một bên giận dữ hô to: “Không ôm được thì không cần ôm! ! Vì sao Khả Hinh lại phải sinh con cho loại người như anh hả? Có tổng giám đốc nào như anh không, lại còn muốn sinh con? Suốt ngày mang công ty ra làm chỗ vui chơi! ! Lúc thì lăn qua bên nọ, lúc lại lăn qua bên kia! Từ nhỏ đến lớn, anh không thể yên tĩnh quá một phút đồng hồ cho tôi! Anh qua đây cho tôi! Hôm nay tôi nhất định phải làm thịt anh! Đánh chết anh, tôi cũng có thể sống lâu theo số phận!”

Ông vừa nói vừa nhìn Trang Hạo Nhiên nhảy từ sô pha này đến sô pha kia, hai mắt chợt lóe, lập tức đứng ngăn ở giữa, giơ cao cây gậy đánh gôn hướng đến người con trai mạnh mẽ đánh xuống, giận giữ nói: “Mất mặt xấu hổ cái gì?”

Trang Hạo Nhiên tung người, kinh hãi né tránh cây gậy đánh gôn này, mắt nhìn thấy cha mình vung một gậy này muốn đem sô pha kia gãy đôi. Anh lập tức nổi cả da gà, trái tim chợt rét lạnh, vội vã muốn hướng về phía bên ngoài phòng làm việc chạy đi.

“Đóng cửa lại cho tôi! ! Ai dám thả nó đi hôm nay! ! Cả đời này cũng không được bước chân vào Hoàn Cầu !” Trang Tĩnh Vũ giận giữ rống to! !

“Phanh ——————” Cánh cửa rầm một phát đóng lại, có một chút bụi trên trần nhà rơi xuống.

Trang Hạo Nhiên vừa định chạy ra ngoài, thiếu chút nữa đụng vào cánh cửa, chiếc mũi hít vào một chút bụi, sắc mặt anh càng trắng bệch, xoay người nhìn cha mình đã đang giơ cao cây gậy chuẩn bị đánh xuống, anh sợ đến la to một tiếng, vội vã chạy trốn về một hướng khác trong phòng.

Tưởng Vĩ Quốc nghe thấy tiếng kêu kinh thiên động địa, bình tĩnh đứng trước sô pha, hai tròng mắt lợi hại sắc bén, trừng mắt nhìn Lâm Sở Nhai, Tô Lạc Hoành, Tào Anh Kiệt trước mặt, còn có Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao khẩn trương đứng bên cạnh, mím chặt môi, vẻ mặt cứng rắn. Ông liền bộc lộ khí thế quyết đoán tuyệt đối của một vị chủ tịch, rốt cuộc lạnh lùng, trầm giọng mở miệng: “Cho nên tôi nói, đỏ thắm giả nhạt, gần mực thì đen! Tôi vẫn đối với mấy tên súc sinh các ngươi, lòng mang bất mãn! Trừ việc bên ngoài có chút năng lực ra, có chỗ nào giống con người không ! Nam là như thế này, nữ cũng là như thế này!”

Lời này vừa nói ra, mấy người Lâm Sở Nhai lập tức phát lạnh, sợ đến nỗi không dám hé nửa lời, Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao mặt đỏ lên, không dám lên tiếng.

Hai tròng mắt Tưởng Vĩ Quốc lợi hại như lưỡi kiếm, liếc mắt nhìn từng người một, nhìn quần áo mấy người bọn họ lộn xộn, cà vạt thì buộc lên đầu, dáng vẻ thật sự khiến người ta ghét bỏ, ông không nhịn được được mở miệng lạnh lùng nói: “Nói mấy người là phó giám đốc của tập đoàn Hoàn Cầu thì có ai tin được. Nhìn dáng vẻ này của mấy người xem! ! Tổng giám đốc đôi khi vui chơi quá trớn, vốn còn trông chờ mấy người nhắc nhở một chút! Mấy người giỏi lắm! ! Không những không nhắc nhở mà còn điên cùng với nó! Từ lức mấy tên súc sinh các người về nước, khách sạn Á Châu mỗi ngày đều có người nói, tứ đại phó giám đốc của Hoàn Á nào là đẹp trai như thế nào, rồi là nửa người dưới uy phong như thế nào! Lúc đó ta nghe vậy thật sự mất thể diện đến nỗi muốn đem mấy người bẻ làm đôi! ! Cả phòng làm việc nuôi nhiều vẹt như thế làm cái gì? Hay muốn tính xem lúc trở về nước Anh thì cưỡi chúng nó bay trở về.?”

Trái tim mấy người Lâm Sở Nhai đập thình thịch, nghe ra ý tứ trong lời nói của ông, trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.

Trang Hạo Nhiên cũng bởi vì lời nói này, hơi dừng lại trên sô pha, nhìn về phía bên này.Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

“Phanh ——————” Trang Tĩnh Vũ nhân cơ hội này, tức giận vung gậy lên hướng đến bên hông Trang Hạo Nhiên đánh mạnh xuống.

“A ——————” Trang Hạo Nhiên đau đến nỗi hét lên thảm thiết, tay vịn bên hông, vội vàng nhảy sang trái rồi lại sang phải, một hồi phía sau Bác Dịch, một hồi lại đến sau Tiêu Đồng, cuối cùng nhảy đến phía sau Tưởng Thiên Lỗi, không chịu đi nữa mà nắm lấy hai tay của anh lắc lắc, muốn tránh thoát cây gậy đánh gôn của cha, kêu to: “Cha! Đừng đánh! ! Thiên Lỗi, cứu …… cứu tôi!”

Tưởng Thiên Lỗi lập tức bất đắc dĩ nhíu mày đứng trước Trang Hạo Nhiên, nhìn Trang Tĩnh Vũ tay cầm gậy lại muốn xông tới, trái tim của anh hơi mâu thuẫn một chút, liền bước sang phía bên trái Trang Hạo Nhiên, nhìn Trang Tĩnh Vũ mỉm cười nói: “Chú Trang! Chú đừng nóng giận! Có chuyện gì từ từ nói! Đánh chết cậu ấy! Bảy giờ tối nay cháu còn có một hội nghị phải quyết định cùng cậu ấy. Mong chú hạ thủ lưu tình”

“Đúng đúng đúng! !” Trang Hạo Nhiên đứng phía sau Tưởng Thiên Lỗi, lắc người một phát, một bên tránh cha mình, một bên khẩn trương nói.

Dáng vẻ Trang Tĩnh Vũ vẫn vô cùng tức giận không nói gì đến tình cảm, lập tức giơ cao gậy lên, nói: “Thiên Lỗi, cháu tránh ra! ! Để chú Trang đem tên súc sinh này đánh chết, sau này giang sơn sẽ thuộc về cháu!”

“Cha! Cha không thể nói như vậy được!” Trang Hạo Nhiên một bên núp sau lưng Tưởng Thiên Lỗi, một bên vẫn còn muốn ồn ào nói: “Giang sơn này hôm nay cũng không phải của con ! Con vẫn còn là lĩnh tiền lương của cha! Con có công lao là được rồi?”Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

“Lão tử đây cấp cho anh đủ mười năm tiền lương, hiện tại liền cút ra khỏi Hoàn Cầu cho tôi!” Trang Tĩnh Vũ một bên hổn hển giơ cao cây gậy đánh gôn, một bên kêu to: “Nhìn bộ dáng này của anh hỏi xem làm sao tôi yên tâm giao Khả Hinh cho anh được? Dù sao thì chú Đường của anh cũng không đồng ý cho hai đứa ở cùng một chỗ, tôi liền đem Khả Hinh gả cho Thiên Lỗi! Đây cũng là ý chú Đường của anh !”

“Không được! ! !” Trang Hạo Nhiên thoáng cái nhảy ra từ phía sau Tưởng Thiên Lỗi, khẩn trương nói: “Chú Đường không phải là không thích con! ! Chú ấy có lý do của mình ! Chú Đường làm sao có thể thích Thiên Lỗi làm con rể? Anh ấy không biết nấu ăn, phong cách ăn mặc cũng không đẹp! ! Tính cách lại lạnh lùng, không biết đàn dương cầm, không biết bơi, còn không biết ca hát! ! Thậm chí còn không khôi hài! Anh ấy trừ nuôi chó, còn biết bắt cá hai tay! !”

Cho tới bây giờ Tưởng Thiên Lỗi cũng không biết chính mình lại có nhiều khuýet điểm như vậy, khuôn mặt anh chợt căng ra, tức giận quay mặt sang nhìn về phía Trang Hạo Nhiên chế nhạo cười nói: “Cậu nói rằng có thể đem chính mình giống như kim cương! ! Cậu lợi hại! Cậu đi một chân cho tôi xem! !”

Anh không nói hai lời, liền tức giận di chuyển cơ thể.

Trang Tĩnh Vũ lại nhân cơ hội, mạnh mẽ vung gậy lên bổ nhào tới, đem Trang Hạo Nhiên ngăn ở trước cửa sổ sát đất và bình hoa trong góc, đánh tới.

“Ai ai ôi đau đau!” Trang Hạo Nhiên lắc người tránh né, một hồi vào cơ thể, một hồi lại vào cánh tay, anh bị cha đánh đến cả người đều đau nhức, liền cản cây gậy lại kêu to: “Cha! Đừng đánh! Được rồi, con biết con sai rồi!”

“Anh thì biết lỗi cái gì? Cổ phiếu của công ty bởi vì anh ngất đi mà rớt xuống. Tôi còn tưởng rằng anh đã xảy ra chuyện gì? Nguyên lai anh lại ở nơi này dạy vẹt! Bình thường anh làm loạn ở công ty ta mặc kệ, đằng này đến phủ thủ tướng anh cũng muốn làm loạn.?” Trang Tĩnh Vũ lại vung gậy lên không ngừng đánh lên người con trai.

“A a, đừng đánh đừng đánh! ! Con biết sai rồi! Con sẽ làm sáng tỏ ! Con sẽ đi bơi vào mùa đông để chứng minh thân thể con khỏe mạnh! !” Trang Hạo Nhiên bị bức đến không còn cách nào, chỉ có thể chui trong góc kêu gào! !

Bầu không khí lập tức ngưng lại! !

Tất cả mọi người đều dừng hết động tác lại, quay mặt sang đầy biểu tình nhìn Trang Hạo Nhiên! !

Trang Hạo Nhiên cả người rúc ở trong góc, đau đến mệt lả thở hổn hển, trên cánh tay, trên cổ, chỗ nào cũng sưng đỏ, anh lại vẫn như cũ bất đắc dĩ ngửa mặt thở dốc nói: “Con... Con... Một lúc nữa trước khi hoàng hôn xuống. Trước các phương tiện truyền thông, sẽ bơi vào giữa mùa đông!”

Phốc!Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

Tưởng Thiên Lỗi nhịn cười, cố nén biểu tình của mình, ánh mắt lóe sáng liếc nhìn Trang Hạo Nhiên! !

Trang Tĩnh Vũ cũng mệt mỏi thở hổn hển cầm chặt cây gậy, chỉ vào con trai tức giận nói: “Anh nói thì phải giữ lời! ! Chờ một lát, anh liền bơi giữa mùa đông này trước mặt các phương tiện truyền thông cho tôi! ! Từ khách sạn Á Châu nhảy xuống bơi đến câu lạc bộ du thuyền bên kia cho tôi! Cho dù cá mập có cắn chết anh cũng không lien quan đến tôi. Đồ súc sinh đáng chết.”

Tưởng Vĩ Quốc cũng đồng tình quay mặt sang, lạnh như băng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên! !

Trang Hạo Nhiên một bên thở hổn hển một bên nghẹn nghẹn nơi cổ họng, chậm rãi gật đầu, hai mắt không tự chủ nhìn về phía chiếc màn hình LCD phía đối diện sô pha, đang truyền tin tức trong im lặng, nữ MC thông báo hôm nay không khí lạnh tràn về, cái lạnh chân chính rốt cuộc cũng tới. Anh bất đắc dĩ thở dài, nhận lệnh.

“Thấy anh liền phiền phức! Đầu choáng váng! !” Trang Tĩnh Vũ thở dốc ném cây gậy đánh gôn đi, trừng mắt nhìn con trai mình một cái, mới giận giữ quay đầu nhìn về phía mấy người Lâm Sở Nhai, lấy tư thái chủ tịch Hoàn Á lại tức giận dặn dò: “Mấy tên súc sinh các ngươi cũng không để cho ta nhàn ! Các ngươi thích dạy vẹt? Tốt ! Đêm nay liền dạy bọn nó hát một bài cho ta! ! Dạy bài Moon-river! Thiếu một chữ liền trừ một tháng lương.

Mỗi người nhóm Tô Lạc Hoành như trúng một mũi tên, máu chảy đầm đìa khiếp sợ mở to mắt, trong long kêu than, lại còn hát tiếng Anh? ? ? ? ?

“Hừ! !” Trang Tĩnh Vũ không để ý đến bọn họ, lạnh lùng đi ra khỏi phòng làm việc. Tưởng Vĩ Quốc cũng trừng mắt sắc như lưỡi kiếm nhìn mấy tên súc sinh này một lượt mới xoay người đi ra ngoài. Tưởng Thiên Lỗi cũng nhịn cười nhìn dáng vẻ bị đánh đến tàn tạ của Trang Hạo Nhiên, cười chế nhạo sau đó cũng đi ra ngoài...

Toàn bộ phòng làm việc lập tức tựa như một trận gió thu cuốn hết lá vàng, dần dần bình tĩnh trở lại, toàn bộ người bên trong đều mệt đến tê liệt ngã xuống mặt đất.

Chỉ có một mình Bác Dịch khuôn mặt không bộc lộ điều gì nhìn Trang Hạo Nhiên đang thở dốc, muốn đồng tình với anh nhưng vẫn không nhịn được mà cười thành tiếng, biết anh cần chuẩn bị để đi bơi vào mùa đông, liền không muốn quấy rầy mà xoay người muốn rời đi.

“Chờ một chút!” Trang Hạo Nhiên thoáng cái gọi anh lại! !

Bác Dịch kỳ quái quay đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, tim hơi đập nhanh hỏi: “Sao vậy?”

Trang Hạo Nhiên mặc dù bị đánh đến nổ đom đóm mắt vẫn không quên hôm nay là ngày vui của chị mình, chính mình không rảnh liền nhìn về phía Tiêu Đồng đã chuẩn bị tốt một bó hoa Bluelover tươi đẹp, nói: “Hiện tại tôi bị đánh thành như vậy không đủ đẹp trai, không muốn đi gặp chị mình, anh giúp tôi đưa bó hoa này qua cho chị ấy! Hôm nay là ngày diễn ra show thời trang màu đông của chị ấy!”

Bác Dịch nhìn về phía anh, hai tròng mắt lóe lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.