Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 896: Chương 896: Thế giới sụp đổ




Rạng sáng, khách sạn Á Châu vẫn bận rộn như cũ, khắp nơi đèn đuốc sáng trưng. Hai vị tổng giám đốc vẫn cầm cây dù, đứng giữa các nhân viên công tác, nghe ngóng tình huống xung quanh, các chuyên gia về rắn cũng căn cứ vào tình huống ở hiện trường, chạy qua lại, rốt cuộc mới xác định phạm vi hoạt động của rắn, ngay bên cạnh nhà hát.

Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên đồng thời thở dài, lập tức dặn dò nhân viên báo với mấy tòa nhà lân cận, điều động nhân viên đến khu vực lân cận nhà hát, tiếp tục tìm kiếm.

Mưa tiếp tục rơi tí tách xuống đất .

Vô số nhân viên công tác bắt đầu cầm kìm điện, mặc áo mưa cùng nhau tìm kiếm khắp mọi nơi.

Lãnh Mặc Hàn cùng Uyển Thanh bắt một con rắn nhỏ, đặt giữa mật thất, tiến hành nhiều loại phân tích, thế nhưng sau khi con rắn này bị bắt, nó liền nằm im đó không nhúc nhích.

Lãnh Mặc Hàn xoay người, nghe nói hôm nay Uyển Thanh cùng thuộc hạ tiếp tục tìm kiếm ở tầng ba trong nhà hát, xuất hiện một số đồ vật bao gồm hoa quả, điểm tâm, trà, còn có một số lọ nước hoa, toàn bộ được trưng bày, anh lưu ý chặt chẽ tình huống phía sau, liền nghĩ đến một chuyện khác.

Tất cả người bóng đêm đều có liên quan đến Như Mạt, thế nhưng... Vì sao cũng có liên quan tới Khả Hinh? Mỗi một người bóng đêm đều như muốn truy sát Khả Hinh!

Lãnh Mặc Hàn vì tình huống tối nay có chút khẩn trương, lúc này trong đầu nhớ lại toàn bộ quá trình Đường Khả Hinh bị đuổi giết. Hiện nay mục tiêu của người bóng đêm, hiện tại có khách sạn Á Châu, Đường Khả Hinh, còn có Tô thiếu gia... Chẳng lẽ... Tất cả bọn họ đều có quan hệ cùng chai rượu đỏ kia? Anh lập tức lượng trừng lớn đôi mắt, trong nháy mắt ngẩng đầu, đầu óc nhanh chóng lướt qua một số vấn đề, lập tức dặn dò Thanh Bình: “Lập tức tìm Khả Hinh, mang trang phục, trang sức, nước hoa hôm nay cô dùng, toàn bộ mang về đây.”

“Vâng!” Thanh Bình lập tức đứng dậy, bước nhanh ra ngoài! !

Lúc này Lãnh Mặc Hàn nhíu mày, nghĩ: “Đường Khả Hinh vừa mới đến khách sạn Á Châu không lâu, sao có thể có liên quan tới chai rượu đỏ kia? Còn trên người của cô, có bí mật gì cha cô để lại không? Chuyện của Hoàn Cầu, tuyệt đối có liên quan đến Tưởng lão, còn có Trang lão! Như vậy lấy thân phận của Đường Chí Long, ông cũng nhất định biết được bí mật đó! Hiện tại chỉ phải tìm được chai rượu đỏ, hủy nó đi, mới có thể bước đầu tiên giải quyết vấn đề! !”

Những suy nghĩ này, bay lượn trong mưa, nhảy tán loạn.

Trong gian phòng Tô Lạc Hoành, đối với trẻ sơ sinh, lấy tốc độ ánh sáng tiến hành tìm kiếm, sắp sửa đến bảy mươi lăm phần trăm.

Nửa giờ sau, Đường Khả Hinh đang ở bộ rượu vụ xử lý việc hôm nay xong, vừa mới chuẩn bị rời khỏi, nhìn thấy Thanh Bình đột nhiên đến tìm mình, còn yêu cầu cô thay trang phục, trang sức đưa cho cô ấy, còn Khả Hinh hôm nay không dùng nước hoa... Thanh Bình lập tức gật đầu, liền nhanh chóng đi ra ngoài ! !

Đường Khả Hinh đứng trong phòng làm việc của mình, nhìn thấy Thanh Bình vội vã như thế đi ra ngoài, cô vuốt nhẹ ngực nghĩ: Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Mưa, rơi càng lúc càng lớn! !

Nửa giờ sau, Thanh Bình mở cửa chiếc xe Ferrari thắng gấp trước phòng Lãnh Mặc Hàn, cầm trang phục của Khả Hinh, bước nhanh vào trong!

Cô vừa mới cầm túi đi tới, mệt đến mức đầu đầy mồ hôi gọi: “Quần áo tới đây! !”

Vù! !

Một con rắn nhỏ như mũi tên bay tới, há miệng to khủng bố, trong nháy mắt cắn chặt chiếc túi, nhanh chóng giận giữ cắn xé! !

“A —————— “

Cả người Thanh Bình thất thần kêu to một tiếng, đem toàn bộ túi rất nhanh ném đi, sợ hãi kêu: “Chơi kiểu gì vậy?”

Uyển Thanh nhanh chóng tiến lên, nắm chắc thân rắn, bóp nát đầu của nó, đập lên bụng, ép độc rắn ra tức giận kêu to: “Độc ác như vậy?”

Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt xoay người, nhìn thấy một màn này, lập tức cầm di động lên bấm số điện thoại của Trang Hạo Nhiên, nói; “Lão đại! ! Đêm nay Khả Hinh có thể gặp nguy hiểm! !”

Kiêu ngạo trong mưa.

Trang Hạo Nhiên tay cầm cây dù màu đen, nghe được câu này, khuôn mặt lập tức căng thẳng, nghe nói có liên quan tới tình huống rắn cắn người kia, đôi mắt lập tức bộc lộ sát khí, bàn tay nắm chặt cây dù đến nổi cả gân xanh, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ: “Nếu như ai dám động đến một sợi tóc của cô ấy, dù cho linh hồn của hắn xuống đia ngục, tôi cũng muốn lôi lại !”

Anh nói xong, trong nháy mắt ném cây dù xuống, bước nhanh như mũi tên hướng về chiếc xe Pikes Peak của mình! !

“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không thể liên lạc được!” Một giọng nói nhẹ nhàng truyền đến.

Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt nắm chặt di động, ánh mắt nóng nảy nhìn con đường tối tăm trong mưa, nghĩ đến việc Khả Hinh có thể gặp chuyện không may, trái tim của anh đau nhói, lúc này mới nhớ tới hôm nay tại phòng làm việc, Khả Hinh vừa khóc vừa nói câu kia: Ngộ nhỡ tối hôm nay em sẽ chết thì sao? Trái tim của anh truyền đến từng trận đau đớn, một trận mãnh liệt đau đớn, nhanh chóng chạy xe đi.

Mưa điên cuồng rơi !

Vô số người mặc áo đen do Lãnh Mặc Hàn phân phó, dường như mũi tên xông tới, trong mưa dường như những con thú, chạy như bay hướng tới biệt thự của Đường Khả Hinh! ! Điệp Y cũng dẫn theo một số người Trang Hạo Nhiên phân phó, nhanh chóng xuất phát! !

Thời khắc này, Lãnh Mặc Hàn cầm di động mới biết, tối nay Tiểu Vi và Tiểu Hà có việc, bị tổng thống triệu về, trái tim của anh bỗng lạnh lẽo! !

Bầu trời thành phố này, ngoài những cơn mưa rơi điên cuồng, còn có tiếng rít của xe đua.

Trang Hạo Nhiên nắm chặt tay lái, hai tròng mắt lóe ra tia phẫn nộ, chân đạp mạnh chân ga, chiếc xe Pikes Peak lại như mũi tên lao đi, trong đầu lo lắng Đường Khả Hinh lúc này có lẽ đang ở trong nhà, có thể sẽ gặp rắn độc cùng bọn người bóng đêm tập kích, anh tức giận hét lên một tiếng, hai tay nắm chặt tay lái, kêu to: “Khả Hinh —————— “

Ba chiếc xe tải lớn, lúc này một trái một phải đi ngang qua đoạn đường, tốc độ rất nhanh, ở trong đêm mưa mù mịt này muốn đâm vào chiếc xe Pikes Peak của Trang Hạo Nhiên!

Trong nháy mắt Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, dưới tình huống cấp tốc như vậy, nhìn về phía ba chiếc xe tải lớn điên cuồng chạy về phía mình, hai mắt anh nhanh chóng nóng lên, a một tiếng, đạp mạnh phanh lại, nhanh chóng xoay tròn tay lái, để cho xe truyền ra một tiếng kít thật lớn, xoay thân xe lùi ra xa muốn giữ một chút khoảng cách, ai ngờ một chiếc xe tải còn lại chạy ngang đâm phải, đụng vào vòng bảo hộ của chiếc xe Pikes Peak, một ánh lửa lớn lóe ra kịch liệt! !

Trang Hạo Nhiên nắm chặt tay lái, máu tươi từ trong miệng phun ra,đầu óc một mảng choáng váng, có một đoạn trí nhớ lướt qua trong đầu anh, anh lại nặng nề nuốt máu trong miệng, mồ hôi chảy đầm đìa. Qua kính chiếu hậu, anh thấy có người từ trong xe tải chạy xuống, anh lập tức khởi động xe, đạp chân ga, nhanh chóng đụng ngã hai người đang chạy tới rồi phi thẳng xe chạy đi.

Trên thế giới này, không có bất kỳ thứ gì có thể đuổi theo Pikes Peak! !

Trang Hạo Nhiên nặng nề ho, trong miệng không ngừng tràn ra máu tươi, nhưng anh chỉ xé khăn tay, một bên cầm tay lái, một bên lau máu tươi nơi khóe miệng, bộc lộ vẻ mặt kiên nghị, tay nắm chắc tay lái, lo lắng đến sự an toàn của Khả Hinh, lại mạnh mẽ đạp chân ga phi về phía trước! ! !

Tiểu khu biệt thự! !

Mười hai người bóng đêm như mũi tên nhanh chóng chạy tới, trong nháy mắt nhảy vào trong tiểu khu biệt thự. Không ngờ có hai người bay từ nóc nhà xuống, sau một loạt tiếng kêu, trong nháy mắt lấy ra súng lục, vừa bắn vừa đi về phía trước.

Bang bang bang bang! !

Mười hai người bóng đêm, đồng thời xoay người né đạn trong bóng tối, trong nháy mắt chạm đất, liền phi mũi tên về phía hai người! !

Tiểu Vi cùng Tiểu Hà lại tung người nhảy lên, tránh mấy chiếc phi tiêu. Sau khi kêu lên một tiếng liền nhảy lên trong màn mưa, đạp vào hai chân người dẫn đầu nhóm người bóng đêm. Kẻ dẫn đầu nhóm người bóng đêm là một kẻ nguy hiểm đáng sợ, chỉ thấy hắn vươn đôi bàn tay cứng như sắt thép, nắm chắc một chân của Tiểu Hà, xoay cơ thể cô đúng một vòng, Tiểu Hà dường như một chú chim, trên đà xoay người mượn lực từ cánh tay hắn ta đạp một quyền vào bụng tên đó.

Bịch…bịch! !

Cả hai người đều ngã xuống! !

“A ————” Tiểu Vi tung mình lên, tay cầm ám khí, bay về phía ba người bóng đêm đang muốn xông vào biệt thự, kêu to: “Ai dám bước qua cánh cửa này sẽ phải chết”

Cô nói xong, trong nháy mắt lại nhanh như tia chớp, đá liên tục vài cái về hướng mấy người bóng đêm, tung người bay vút lên không trung, hướng về người dẫn đầu đạp một phát.

Phụt! !

Máu tươi phun ra! ! !

Từ trong miệng tên kia phun ra máu tươi, nhíu chặt mi tâm, lại như thể không có việc gì cùng Tiểu Vi giao đấu.

Bàn tay Tiểu Hà nhanh chóng nạp đạn, cùng người bóng đêm giao đấu, những viên đạ nhanh chóng bay vút ra, cô dường như lợi hại nhanh nhẹn như những chú mèo, giao đấu với từng người bóng đêm, giận giữ muốn tiêu diệt từng người từng người một.

Mười hai người bóng đêm bị đánh lui, sáu người nhanh chóng lấy ra một sợi dây thép, nhanh chóng quấn chặt vào người Tiểu Vi cùng Tiểu Hà, một người nhân cơ hội đó rút câu súng lục ra.

Tiểu Hà tranh thủ thời gian thoát ra khỏi dây thép, thân thể linh hoạt nhảy vọt lên, chân đạp vào dây thép, tung người đá tung cây súng lục ra, lại tiếp tục giao đấu cùng bọn họ.

Bang bang bang bang! !

Những quyền cước vang lên trong đêm mưa gió, sau một khoảng thời gian, khi năm người bóng đêm tập hợp đánh về phía Tiểu Vi cùng Tiểu Hà, trong nháy mắt một thân ảnh màu tím chạy tới, đạp vào chân bọn họ, nhân lúc bọn họ còn chưa kịp hiểu rõ tình huống mà mạnh mẽ đánh tới.! ! Thanh Bình cũng nhanh chóng lao tới, lấy súng lục ra gọi: “Đánh nhiều như vậy làm gì! ! Để tôi giết hết! !”

Cô liền nhanh chóng bắn liên tục mấy phát đạn.

Trong nháy mắt! ! Mấy người bóng đêm ẩn thân vào trong bóng đêm, chạy trốn từ những khe hở. Lúc này Lãnh Mặc Hàn cùng Uyển Thanh chạy bộ tới, kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Vi cùng Tiểu Hà hỏi; “Tại sao hai người lại ở chỗ này?”

Tiểu Hà cùng Tiểu Vi lập tức nói: “Chúng tôi trở về gặp tổng thống xong liền quay trỏ lại! ! Trước khi rời đi, đã dặn dò Đường tiểu thư nhất định không thể rời khỏi tòa nhà rượu vụ! ! Cô ấy đã đồng ý với chúng tôi sẽ không đi! Nhưng chúng tôi vẫn phòng ngừa vạn nhất, còn phái người ở lại canh giữ, thế nhưng căn cứ theo lời của bảo vệ, đều nói không nhìn thấy Đường tiểu thư! Chúng tôi liền khẩn trương trở về tìm người! !”

“Khả Hinh có ở bên trong không?” Lãnh Mặc Hàn khẩn trương hỏi.

Lúc này Pikes Peak phanh gấp mà đến, Trang Hạo Nhiên không quan tâm cả người nóng rực đau đớn, bước nhanh tới, lo lắng hỏi: “Khả Hinh đâu?”

Tiểu Hà cùng Tiểu Vi áy náy nhìn về phía Trang Hạo Nhiên lắc đầu, nhỏ giọng nói; “Không thấy, cũng không có ở tòa nhà rượu vụ, lại càng không có ở chỗ Vitas tiên sinh...”

Thế giới của Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt dường như bị sụp đổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.