Anh nợ em một câu yêu thương!
Về phần Khúc Vận, cô cũng không bốo giờ ngờ đến được, kẻ mua mình lại chính là Viêm Thần.
Lúc nhìn thấy hắn, cô khẽ nghiến răng, căm tức mà chửi thề một câu. Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng Viêm Thần lại rất nhàn nhã, hắn chỉ bỏ một cái bịt mắt cho cô, sau đó lại ngồi thản nhiên uống rượu.
Cả đêm đều như vậy, hắn nheo đôi mắt xanh biếc của mình, nham hiểm nhìn cô. Anh nợ em một câu yêu thương!
Khúc Vận dù là thần kinh thép, cũng không thể chịu đựng được sự dày vò từ từ này. “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Cô không chịu được nữa, khi mặt trời đằng xa đã lấp ló những tia nắng đầu tiên, cô rốt cuộc cũng lên tiếng. Viêm Thần đặt ly rượu xuống bàn, giọng hắn vang lên: “Tôi có đặt mua một nô lệ... Anh nợ em một câu yêu thương! Khúc Vận nghiến răng. “Chủ hàng nói, kẻ nô lệ này không ngoan ngoãn lắm.....
Hắn còn chưa nói hết câu, Khúc Vận đã cười khẩy khinh khi: “2 năm qua, anh còn chưa lĩnh ngộ được điều này sao?”
“Xem ra tôi đã đánh giá cô thấp quá rồi... Anh nợ em một câu yêu thương!
Khúc Vận không hiểu nhìn hắn, cô hít một hơi, bực tức đối đáp lại: “Tên khốn nhà anh, cái gì mà đánh giá chứ hả, bà đây 2 năm không được về nhà rốt cuộc là do ai hả?”
Khóe môi Viêm Thần kéo lên nham hiểm: “Tôi không hề cản cô. “
Mẹ kiếp, tên khốn này!!! Anh nợ em một câu yêu thương!
Khúc Vận lườm hắn: “Tôi không có ngu...
Viêm Thần muốn thôn tỉnh Hồng Loan, biến tổ chức sát thủ của cô thành của hắn, hiện tại, thành viên của tổ chức đều ẩn mình rất kỹ, cô lại chỉ vì năm đó huênh hoang một lúc mà bị hắn phát hiện tung tích. Anh nợ em một câu yêu thương!
Người của hắn sớm đã quen mặt cô rồi, giờ cô chỉ cần đặt chân về tổ chức, chưa đầy nửa ngày sau, nhất định Viêm Thần sẽ san bằng được cái tổ chức của cô rồi. Nghe cô nói vậy, Viêm Thần cũng không hề chột dạ. Đối với cô, mục đích của hắn vẫn luôn rõ ràng như vậy. Cả hai người chưa từng nói rõ, nhưng trong lòng đều hiểu ý định của đối phương.
Vì vậy, 2 năm, kẻ chạy người đuổi, giống như một vòng luẩn quẩn vậy. “Khí thế càng ngày càng lớn.... “Đúng rồi, người phụ nữ cô đem theo người là ai?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Khúc Vận cảnh giác nhìn hắn: “Anh hỏi cái này làm gì...?”
Viêm Thần trầm tư một lúc, nếu lần trước chỉ là suy đoán, thì lần này, hắn đã có thể xác định. Anh nợ em một câu yêu thương!
Cô gái đó có ý nghĩa rất đặc biệt với Trương Đình.
Giây phút nhìn thấy cô ta trên sàn đấu giá, Trương Đình đã hoàn toàn mất đi lý trí. Anh nợ em một câu yêu thương!
Nếu hắn không ở đó, cái bẫy của tên bộ trưởng kia coi như đã trót lọt.
Hắn đứng dậy, đôi chân dài của hắn bước đến bên cạnh Khúc Vận. “Nếu cô không nói, tôi cũng có cách khiến cô ta mở miệng
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lời của Viêm Thần nói, chưa bốo giờ là nói chơi.
Sắc mặt của Khúc Vận hơi tái đi, nhưng vẫn giữ vững sự cảnh giác: “Cô ấy là người phụ nữ của Trương Đình, anh nghĩ bản thân muốn làm gì cũng được sao?”
Viêm Thần nhìn cô ta, người phụ nữ này quả nhiên rất biết suy nghĩ. Anh nợ em một câu yêu thương!
Hắn bóp mặt cô, lạnh lùng cười lạnh: “Khúc Vận, cô cho rằng, Trương Đình, sẽ vì một người đàn bà, mà đối nghịch với tôi sao?”
Khúc Vận ngẩn người, có vốn không biết cũng chưa từng hỏi quá khứ của Lâm Quân Dao với Trương Đình, trước mắt, cô thấy Trương Đình rõ ràng có để ý đến cô ấy, nhưng hắn ta coi trọng cô ấy đến mức nào, Khúc Vận hoàn toàn không nắm rõ được. Anh nợ em một câu yêu thương!
Viêm Thần nói không sai, hắn với Viêm Thần, có lợi ích, nếu Viêm Thần ra tay với Lâm Quân Dao, giữa lợi ích và phụ nữ, Trương Đình kia, liệu có chọn Lâm Quân Dao hay không? “Viêm Thần, anh dám động vào một sợi tóc của cô ấy, tôi sẽ giết anh...
Hắn hừ lạnh, buông cô ra. “Chỉ cần có an phận, cô ta đương nhiên sẽ an toàn... “Anh đi đầu thế hả? Thả tôi ra...” Anh nợ em một câu yêu thương!
Khúc Vận giãy dụa, nhưng Viêm Thần lại sai người trói cô vào chân giường, mặc cho cô liên tiếp chửi rủa, bản thân lại thản nhiên rời đi.
Viêm Thân xuống sảnh, đến tìm Trương Đình. Anh nợ em một câu yêu thương!
Đại Hổ đang đang canh ở bên ngoài, thấy hắn liền chào hỏi. “Lão đại của mấy người đầu...?”
“Lão đãi vẫn còn trong phòng ạ……… Nghe thấy thế, Viêm Thần hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó lại ngồi xuống bàn trà. Anh nợ em một câu yêu thương!
Khi mặt trời đã lên đỉnh, Trương Đình mới xuất hiện.
Nhìn thấy Viêm Thần đang ngồi uống trà bên ngoài, hắn mới đi đến bên cạnh ngồi xuống. “Chưa từng thấy anh trễ giờ như hôm nay, cô gái đó là ai?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trương Đình nhấp một ngụm trà, ánh mắt có phần cảnh giác: “Cậu muốn làm gì?”
Viêm Thần ngạc nhiên, nhìn hắn một lát. “Anh cảnh giác cả với em?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trương Đình giật mình, biết mình thất thổ, liền mau chóng thu liễm khí tức của mình lại, cười nhạt: “Không phải
Viêm Thần cũng thu lại ánh mắt. Quả nhiên cô gái này rất đặc biệt. Không chừng, vị trí của cô ta trong lòng Trương Đình, còn đặc biệt hơn cả Quân Lâm năm xưa. “ Tiếp theo, anh định thế nào?”
“Quân Lâm là người của Hắc Long, cậu biết chuyện này không?”
Trương Đình lên tiếng. Anh nợ em một câu yêu thương!
Viêm Thần gật đầu: “Trước kia có từng nghi ngờ... “Anh vẫn muốn điều tra về cái chết của Quân Lâm...?”
Viêm Thần ngạc nhiên, 10 năm rồi, Trương Đình vẫn không buông nổi cái nhấp niệm này sao?
Trương Đình không đáp, Viêm Thần cũng thừa hiểu. chuyện khác: “Gần đây, có người từng đến chỗ em mua tin
Anh nợ em một câu yêu thương!
Viêm Thần gạt một chiếc lá rơi trên áo, lại nói sang tức... “Bọn chúng muốn tìm kiếm kiếm tin tức của một chiếc chìa khóa.…”
Trương Đình: “Chìa khóa gì...?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Viêm Thần nghe vậy, có hơi cảm thấy nực cười: “Kho báu!! “Nhưng kỳ lạ là, cùng lúc này, cũng có người đến chỗ đại ca, muốn mượn tay đám sát thủ của đại ca để bắt một người...
Trương Đình nhàn nhã nâng cốc trà, lại hỏi: “Ai..?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Viêm Thần nhìn hắn, sau đó nhàn nhạt phun ra mấy chữ: “Lâm Quân Dao
Trương Đình sững lại nhìn hắn, khỏe môi Viêm Thần lại nhếch lên: “Sao...?Không ngờ đúng không? Đến cả em cũng không ngờ đến.”
“Còn một chuyện nữa....người muốn tìm chìa khóa, cùng người đến chỗ đại ca nhờ cậy, là từ hoàng gia Anh đến... Trương Đình đặt tách trà xuống, hít một hơi lạnh: “Đại ca định làm thế nào?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Muốn hắn giao Lâm Quân Dao ra sao, đó là điều không thể nào.
Viêm Thần nhìn hắn: “Anh cũng biết tính đại ca rồi đấy, nếu như anh không ra mặt, thì dù là anh đem cô ta chốn xuống đất, đại ca cũng có cách đào cô ta lên được... Anh nợ em một câu yêu thương!
Trương Đình nhìn hắn, ánh mắt lạnh tanh. Hắn hừ lạnh, khẽ bóc trần âm mưu của Viêm Thần: “Lâm
Quân Dao có địa vị gì, mấy ngày nay cậu là người biết rõ nhất...” Anh nợ em một câu yêu thương!
Hồng Thiên là người biết tiến biết lùi, sẽ không cắn chặt không buông một mối làm ăn nhỏ.
Trừ khi là cố tình nhằm đến. Anh nợ em một câu yêu thương!
Mà trong đó, Viêm Thần cũng góp một phần không ít Việm Thần biết mình bị bóc trần, ngược lại bản thân không hề tỏ ra vẻ bất ngờ.
Hắn khẽ nhấp một ngụm trà, nước trà vào đến cổ họng, có một mùi vị rất thanh mát. “Trà ngon
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trương Đình hừ lạnh không đáp. “Anh bố, cho dù em không tác động vào, thì đại ca sớm cũng sẽ để ý đến thôi, đại ca chẳng qua chỉ quan tâm anh mà thôi...”
“Chuyện ám sát lần trước, cũng là đại ca tìm người đi tra
Viêm Thần nói mấy lời, cũng không thấy Trương Đình đáp Nút thắt 10 năm, hai người đều cứng đầu, rõ ràng là không cần hận, nhưng không ai chịu hạ mình. lại, hắn thở dài, không nhắc đến nữa. Anh nợ em một câu yêu thương!
Trương Đình lại bắt đầu cấm túc Lâm Quân Dao.
Nhưng lần này lại khác với lần trước ở chỗ, hằng đêm, hắn sẽ quay về phòng của cô nghỉ ngơi. Anh nợ em một câu yêu thương!
Lâm Quân Dao còn bị thương, lại bị hắn giày vò lần đó, liền không thể xuống giường.
Mỗi lần đúng giờ, Trương Đình sẽ tự thay thuốc cho cô, đối diện với ánh mắt oán hận cùng chán ghét của cô, khuôn mặt hắn đều lạnh tanh không cảm xúc Anh nợ em một câu yêu thương!
***