Người Tình Tàn Nhẫn

Chương 7: Chương 7: Trái tim tan vờ




Buổi sáng Lâm Quân Dao quyết định đi xin nghỉ việc thì lại xảy ra chuyện.

Một đám người xông vào quán, khí thế cùa bọn họ, dọa cho tất cả đám người bên trong đều không dám cừ động.

Đám người này so với đám côn đồ lần trước tuy rằng bên ngoài nhã nhặn hơn một chút, nhưng sát khí trên người, lại chỉ có hơn mà không kém.

Cô nhìn người đứng đầu có chút quen mắt, nhưng không nhớ được là thấy ờ đâu rồi.

Tên thuộc hạ cùa ông ta đi đến trước mặt cô, lạnh lùng lên tiếng:” ông chủ cùa các người đâu rồi?”

Lâm Quân Dao kiềm chế cảm giác khùng bố mà mấy người này mang lại:” Chú ấy không ờ đây!”

Tên kia nhíu mày:” Gọi hắn đến đây!”

Lâm Quân Dao nuốt nước bọt, lúc này; tên pha chế kia đã gọi quàn lý của quán ra.

” Phí ca, mời anh vào phòng ngồi trước, lão đại của chúng tôi rất nhanh liền quay lại thôi ạ!”

Người được gọi là Phí ca kia hừ lạnh một tiếng, sau đó lại đi theo tên quàn lý kia. Đám người phía sau ông ta cũng đi theo, khí thê ai nấy cũng ngút trời, tư thế mỗi người đều giống như đang chuẩn bị chiến đấu, mãi đến khi bọn họ vào trong phòng thì cảm giác áp lực kia mới dần giàm xuống.

Lâm Quân Dao hít thờ một hơi, cảm giác như không khí đột nhiên thông thuận hơn nhiều.

Nhưng cô lại bất giác suy nghĩ, người trong giới cùa Trương Đình, đều có bộ dáng khiến người ta khiếp đàm như vậy sao?

Quả nhiên, Trương Đình vẫn là tốt đẹp nhất rồi!

Không lâu sau, bên ngoài cừa có tiếng ô tô phanh lại, mấy giây sau, cô liền nhìn thấy Trương Đình. Hắn hôm nay mặc vest, khuôn mặt sạch sẽ, đến mái tóc cũng cực kỳ bóng bày, trong vô cùng có sức hút.

Trương Đình vừa nhìn thấy Lâm Quân

Dao, sắc mặt hắn liền sầm xuống, hắn chi kịp dặn một câu với cô:

“ ở nguyên chỗ này, không được đi đâu hết!”

Nói xong, hắn liền biến mất trong căn phòng có đám người kia.

Một lát sau, thuộc hạ của hẳn cũng đến, theo sau nữa là một đoàn người, mà khiến Lâm Quân Dao kinh ngạc là, theo cùng bọn họ đến, là một đoàn phụ nữ đù kiểu.

Tay chân đám người kia bị trói, luồn thành một sỢi xích duy nhất do người đàn ông đầu tiên đi cầm lấy.

Lâm Quân Dao tái mặt, bụm miệng sừng sốt.

Những phụ nữ này, có già có trè, có quyến rũ, có gầy gò, thậm chí còn có cả trè em.

Tất cà đều được đưa vào căn phòng kia.

Bên tai cô phàng phất mấy tiếng kêu càm thán:” Đám người kia, nếu như không được đối phương nhận, thì chì có bị giết thôi!”

Đáng thương, đáng thương…’

” Sao lại rơi vào bọn chúng cơ chứ?”

Người Lâm Quân Dao run rẩy, bước chân cô không còn khống chế được, chạy đến căn phòng kia.

Cánh cừa đóng chặt, chất liệu làm cừa điều là cách âm, dường như cô hầu như không nghe thấy được chuyện gì bên trong căn phòng.

Lâm Quân Dao chạy đến phòng điều khiển, bên trong phòng điều khiển có máy ghi hình, ghi lại tất cà những gì xảy ra trong các căn phòng ờ quán bar này.

Từ màn hình lớn, cành bên trong căn phòng kia lọt vào mắt Lâm Quân Dao rõ mồn một.

Dường như bọn họ đã tắt âm, nên cô không thể nghe được đối thoại.

Bên trong phòng,

Phí Đường đang hút thuốc, hơi thuốc phà khắp căn phòng, hắn vừa dừng, liền đưa mắt đến đám đàn bà đang đứng ờ trước mắt.

” Trương Đình, cậu chọn lấy một người đi, chọn xong, coi như giao dịch giữa tôi và cậu thành công!”

Sắc mặt cùa Trương Đình rất lạnh, hắn nhìn ông ta, ánh mắt lại phóng qua đám người đang ờ trước mắt.

” Không bằng các người cời hết ra để Trương lão nhị cùa chúng ta xem đi…”

Phí Đường vừa lên tiếng, tên thuộc hạ đang cầm dây thừng liền quất lên đám người kia. Nhưng tiếng kêu thống khổ liên tiếp được phát ra.

” Không nghe lão đại nói gì sao?”

Đám người kia bắt đầu cời, mỗi một động tác vô cùng run rầy, hốc mắt ai cũng đò bừng vì tùi nhục và căm hờn.

Quần áo toàn bộ ném sang một bên, cành xuân cùa hơn chục người lộ liễu hiện ngay trước mắt, da thịt nõn nà, ngăm đen, săn chắc, đẫy đà lẫn gầy gò, đều lộ ra hết không chừa một thứ gì.

Nhưng trước sau, Trương Đình vẫn than nhiên, ánh mắt trước sau còn không có dấu hiệu biến đổi.

Thuộc hạ thắp cho hắn một điếu thuốc, Trương Đình nhận lấy, tự nhiên rít một hơi.

El Thế nào, không có người nào vừa mắt cậu sao?”

Trương Đình:” Phí ca, đề nghị của ông, hay là thôi đi!”

“Chúng ta mỗi người đều có địa bàn riêng, không cần thiết hợp tác kết hợp địa bàn gì đó làm gì, tránh được phiền phức!”

Phí Đường nhướng mày:” Phiền phức, tôi làm lão đại, cậu làm lão nhị, ai dám gây phiền phức cho chúng ta?”

” Hay là quà cùa tôi không hợp tâm ý cùa cậu?” ” Đáng tiếc….!”

Phí Đường chẹp chẹp, ngay giây sao, tên thuộc hạ của ông ta liền quất roi thẳng lên những người kia.

Từng người từng người một co rúm, da thịt lồ lộ in hằn những vết roi dài, máu tươi dần chày ra, tiếng kêu không ngừng phát ra, thống thiết kinh diễm vô cùng.

” Thật khó nghe…”

” Bịt miệng bọn chúng lại!”

Tên thuộc hạ kia lại ra lệnh, lập tức đám người khác lại bước lên, đồng loạt nhét giè vào miệng đám người kia.

Trong phòng chì còn lại tiếng roi vang lên vun vút cùng với tiếng va chạm với da thịt.

Những tiếng kêu bất lực không thề phát ra được, ánh mắt bọn họ hết nhìn Phí Đường cầu xin, rồi lại nhìn Trương Đình cầu xin, nhưng đáp lại, chi có sự lạnh lùng đến bất tận.

Rầm!!!

” Dừng tay lại!”

Lâm Quân Dao mờ cừa xông vào.

Trương Đình nhíu mày:” Quân Dao!”

” Các người mau dừng tay lại, cành sát đang trên đường tới đây, nếu các người còn không dừng tay thì đừng trách!”

Đám người trong phòng đều kinh hãi.

” Cô dám gọi cảnh sát!”

Phí Đường sầm mặt, ông ta đứng dậy, lạnh lùng nhìn Lâm Quân Dao.

” Bắt nó lại!”

Trương Đình lập tức hô lên:” Ai dám bắt người trong quán của tôi?”

Phí Đường:” Trương Đình, cậu dám ngăn càn tôi. Vì con nhóc này, cậu dám ngăn càn tôi?”

Đám người cùa Phí Đường với muốn xông lên bắt lấy Lâm Quân Dao, thì thuộc hạ cùa Trương Đình cũng nhảy lên che trước mặt cô.

Trương Đình mặt không đổi sắc:” Cô ấy là người trong quán cùa tôi, nơi này….là địa bàn cùa tôi!”

Phí Đường trừng mắt tức giận.

Phí ca, người cùa chúng ta báo, đúng là

CÓ xe cành sát đang tới đây!”

Tất cà đám người ờ đây lại được phen kinh hãi, cô gái này hóa ra lại gọi cành sát thật!

” Trường Đình, cậu nhớ lấy chuyện hôm nay cho tôi. Là cậu tự mình từ chối chén rượu mời này!”

Trường Đình làm động tác mời, Phí Đường sài bước rời đi, lúc đi qua chỗ Lâm Quân Dao, còn không ném cho cô một cái nhìn đầy sát khí.

” Phí ca, cảnh sát sắp đến, anh không

định đem theo cả đống người này chú?”

Trương Đình thàn nhiên nhắc nhớ, Phí Đường nheo mắt, hừ lạnh bò đám người kia lạỉ.

Trương Đình thu lại nụ cười, ra lệnh với thuộc hạ:” Đưa bọn họ đi!”

” Chú, chú định đưa bọn họ đi đâu?”

Lâm Quân Dao hốt hoàng, cô chạy tới chỗ Trương Đình, nắm lấy áo hắn cầu xin.

Trương Đình lạnh lùng nhìn cô, đây là lần đầu tiên Lâm Quân Dao càm nhận được ánh nhìn lạnh lùng như thế của Trương

Đình. Ánh nhìn này thật sự rất giống với ánh nhìn đám người kia khi bị bọn Phí Đường hành hạ.

Lạnh lùng, chán ghét….

Lâm Quân Dao sững sờ:” Đám người bọn họ cũng là người mà, tại sao chú lại có thề trơ mắt nhìn bọn họ bị tra tấn như thế?”

Trương Đình bóp trán, hắn ném điếu thuốc vào gạt tàn, một lần nữa lại lạnh lùng nhìn cô: “Lâm Quân Dao, từ nay nhóc đừng xuất hiện ờ quán bar này nữa, những việc cùa tôi, không cần nhóc can

dự vào../ ” Tôi đã cành báo nhóc rất nhiều lần rồi, tôi không muốn phải tự tay gừi trà nhóc cho bố mẹ cùa nhóc đâu!”

Lâm Quân Dao sững sờ.

Trương Đình không muốn cùng cô nói chuyện nữa; hắn giận dữ mà bò đi.

Lâm Quân Dao quay về trường với tâm trạng cực kỳ tồi tệ.

Trần Duy cũng vừa về, thấy bộ mặt ủ rũ không ra người cùa cô, liền nghi hoặc hòi: ” Có chuyện gì thế?”

” Công việc không tốt sao?”

Lâm Quân Dao nhìn cô ấy, sau đó lại thờ dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.