Người Tình Trí Mạng

Chương 203: Chương 203: Chuyện tình năm đó (2006 chữ)




Một lần, thầy Lê Viên bị nhiễm phong hàn, nên đã cử học trò của mình tới phụ đạo giúp. Không ngờ, sau khi gặp nữ đệ tử của Lê Viên, Ngô Trùng đã say mê cô ấy.

Lời đồn có ma trong phủ Thân vương đã có từ rất lâu rồi.

Phiên bản đào kép bị Thân vương giết hại, tiểu thiếp tự tử hóa hồn ma vẫn luôn lưu truyền trên mạng. Thường ngày, Hạ Trú không hề quan tâm tới những tin tức dân gian kiểu như vậy, nguồn tin duy nhất cô nghe được trọn vẹn vẫn là những gì lúc trước Đóa Á từng kể. Về sau, cô đã lên mạng tra cứu, quả thật ai ai khi nói tới phủ Thân vương cũng nói đó là một khu phủ ma, nhắc đến phủ ma là cũng nhắc đến chuyện liên quan đến tiểu thiếp kia.

Linh hồn của tiểu thiếp bị khóa trong phủ Thân vương, trọn đời trọn kiếp không thể ra ngoài được, oán và hận cùng năm tháng, cùng thời gian lan ra, thấm vào từng viên gạch, từng mảnh ngói trong vương phủ, không thể chuyển kiếp đầu thai. Những tiếng hí khúc phiêu diêu lơ lửng trong không trung đều như những chiếc móc câu giữ chặt lấy người sống, nuốt sống những kẻ vô duyên vô cớ xâm nhập vương phủ.

Nhưng nguồn tin hôm nay lan truyền trên mạng xã hội lại không phải là câu chuyện giữa đào kép và tiểu thiếp, mà về một chuyện xưa cũ liên quan đến chuyện trong lúc quay bản truyền hình đầu tiên của bộ phim “Phù Sinh”. Kết cục cuối cùng của “Phù Sinh” là Duật Sinh đau đớn đánh mất tình, đã nhảy từ trên sân khấu mình dành quá nửa đời người xuống dưới, kết liễu cuộc đời. Lúc đó, đoàn làm phim cũng sắp xếp phân đoạn này là cảnh quay cuối cùng, cũng là cảnh kết thúc phim cho diễn viên Ngô Trùng – người đầu tiên thủ vai Duật Sinh. Nhưng ngay chính trong cảnh quay đó, diễn viên Ngô Trùng lại diễn giả làm thật, nhảy từ trên đài cao xuống khi không có bất kỳ dụng cụ bảo hộ nào, tử mạng tại chỗ.

Lúc đó, sân khấu mà đoàn làm phim lựa chọn vừa hay chính là sân khấu trong phủ Thân vương.

Chuyện này bị phong tỏa, thời đại những năm 80 không có cái gọi là môi trường mạng xã hội, thế nên khán giả thời điểm đó hoàn toàn không biết. Thì ra kết cục năm xưa được xem trên màn hình ti vi lại chính là kết cục của Ngô Trùng.

Rất nhiều năm về sau, “Phù Sinh” được quay lại, nhưng không ngờ, kết cục của Phù Sinh cũng được tái hiện lại luôn.

Thương Xuyên ngã từ trên sân khấu xuống tử vong, giống y hệt như cách thức ra đi của Ngô Trùng.

Điều càng kỳ lạ hơn, hai người họ đều tử vong trong cùng một cảnh phim. Lúc đó vốn dĩ cũng là cảnh kết thúc phim của Thương Xuyên, kết cục trong phim là nhảy từ trên sân khấu xuống tử vong. Nhưng hôm đó trợ lý đi tìm khắp một lượt trong đoàn phim vẫn không thấy Thương Xuyên đâu, không ngờ là Thương Xuyên lại mất mạng ngay dưới sân khấu của phủ Thân vương.

Một câu chuyện hỗn độn không rõ ràng làm sôi sục nhốn nháo, sau khi trải qua một đêm lắng lại đã hình thành nên một tư duy rõ nét. Tư duy này chính là: Thương Xuyên giẫm lên vết xe đổ của Ngô Trùng.

Nhiều năm về trước, Ngô Trùng nhảy xuống từ sân khấu phủ Thân vương mất mạng. Nhiều năm về sau, Thương Xuyên cũng chạy tới phủ Thân vương, rơi từ trên cao xuống tử vong. Cả hai chuyện đều xảy ra vào đêm khuya, đều trùng hợp với số phận cuối cùng của Duật Sinh. Vì sao họ lại rơi từ trên cao xuống một cách ly kỳ như vậy? Vì sao lại tử vong ngay chính cảnh quay đó? Các fan mạng lần lượt đồn, đó là do hồn ma oan uổng trong phủ Thân vương đang lộng hành!

Oan hồn đó chính là tiểu thiếp trước kia thắt cổ tự tử trên sân khấu, chính cô ta đã dẫn theo Ngô Trùng và Thương Xuyên, vì câu chuyện Phù Sinh giống hệt cuộc đời bi thảm của cô ta.

Nhưng rất nhanh, có người đã chuyển hướng tin đồn, nói hồn ma oan uổng kỳ thực là Ngô Trùng. Anh ấy ôm ấp bao nhiêu oan uổng, ấm ức tử sát, oán khí cũng nặng nề như vị tiểu thiếp trong truyền thuyết, không thể đầu thai chuyển kiếp, thế nên đã hại chết Thương Xuyên.

Lý do thứ hai nhận được sự ủng hộ của rất nhiều cư dân mạng. Dẫu sao thì chuyện tiểu thiếp trong phủ Thân vương cũng chỉ là một lời đồn đại được lan truyền bằng miệng, nhưng việc Ngô Trùng hóa thân vào Duật Sinh, rồi trả thù những nam chính đóng tiếp vai Duật Sinh sau này thì càng có căn cứ hơn. Nguyên do bắt nguồn từ một bài viết của một người nặc danh nào đó.

Bài viết đó đã kể lại rõ ràng, cụ thể những câu chuyện trước sau khi bản truyền hình bộ phim Phù Sinh năm xưa được khởi quay.

Năm xưa, khi bộ phim Phù Sinh lần đầu được chuyển thể từ nguyên tác, có một dạo đã rơi vào tình thế cạn kiệt nguồn vốn. Về sau, nhà sản xuất lôi kéo được nhà đầu tư nên mới cứu được số phận chết yểu của Phù Sinh. Có vốn rồi, cả hệ thống sản xuất cũng nhanh chóng được vận hành trở lại, đồng thời mời tiểu sinh trẻ tuổi có tiền đồ nhất khi đó, Ngô Trùng, tới làm nam chính.

Ngô Trùng là một thanh niên tuyệt sắc, chỉ cần xem qua một số đoạn băng hình tư liệu lẻ tẻ hiện nay còn sót lại, thì điểm này không còn gì phải nghi ngờ. Tuy rằng những hình ảnh đó khi được đăng tải trên mạng đã không còn rõ nét nữa nhưng cũng ít nhiều có thể nhận ra những đường nét thanh tú, sáng sủa của anh ấy.

Còn nữ chính được chọn ngay từ đầu khi đó thì danh tiếng vượt xa Ngô Trùng, trước khi nhận bộ Phù Sinh ai ai cũng đều đã nghe danh. Nhưng chỉ nửa tháng sau khi cô ấy vào đoàn phim thì bất ngờ nhận được tin phải ra về, nữ chính cứ thế bị thay đổi.

Theo bài viết miêu tả, thì ra một ngày nào đó, nhà đầu tư kia tới thăm đoàn phim. Đi cùng với ông ta còn có con gái của ông ta. Cô gái đó cũng như hoa như ngọc, bình thường kiêu ngạo đỏng đảnh, việc gì cũng từng thấy rồi, chỉ là chưa thấy người ta đóng phim bao giờ, thế nên tới đoàn phim liền hiếu kỳ với tất cả mọi thứ. Nhưng dẫu sao cũng vẫn chỉ là một cô gái còn trẻ tuổi, chẳng bao lâu sau đã gào lên là không có gì thú vị, quá nhạt nhẽo, hoàn toàn không thể xem nổi Ngô Trùng vào vai Thanh Y, hát i i a a trên sân khấu kịch.

Thế nhưng, chỉ ngay sau khi Ngô Trùng rửa sạch lớp trang điểm, mặc trang phục nam giới vào, cô gái đó đã yêu anh ấy từ cái nhìn đầu tiên.

Thế là chưa đầy hai ngày sau, đoàn phim bất ngờ thông báo thay đổi nữ chính, người được thế vào chính là cô con gái của nhà đầu tư. Ngô Trùng dĩ nhiên rất sửng sốt, nhưng là một tiểu sinh còn mới, anh ấy cũng không thể nói gì thêm. Nhà đầu tư đó ngoài tiền ra còn có vị trí đứng đầu giới xã hội đen Hồng Kông, nói chính xác hơn là đại ca xã hội đen. Mà ở thời ấy, không ít thế lực của xã hội đen đã vươn tay tới thế giới phim ảnh.

Con gái của xã hội đen thì làm sao biết đóng phim. Nhưng vì tiền vốn, đạo diễn cũng thật sự rất ôn hòa nhẹ nhàng. Cô gái đó cũng khá thông minh, tuy không có năng khiếu diễn xuất, nhưng học thứ gì cũng nhanh nhẹn. Một diễn viên có phần non nớt trước ống kính như vậy lại khá phù hợp với hình tượng Phù Dao tiểu thư trong phủ đệ.

Lúc đó Ngô Trùng cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng cô con gái của đại ca này muốn đóng phim cho đã mà thôi. Còn lúc đó, Ngô Trùng vào vai Duật Sinh, phải diễn một lượng lớn các phân đoạn đóng hí kịch. Đoàn làm phim đã đặc biệt mời cho anh ấy thầy Lê Viên. Một lần, thầy Lê Viên bị nhiễm phong hàn, nên đã cử học trò của mình tới phụ đạo giúp. Không ngờ, sau khi gặp nữ đệ tử của Lê Viên, Ngô Trùng đã say mê cô ấy.

Hát hí kịch từ nhỏ, từng động tác, từng câu hát đều rất phong tình. Nghe nói, nữ đệ tử đó tên là Nguyễn Anh, vô cùng xinh đẹp, nhất là một vóc dáng thon thả gần như có thể vắt ra thành nước. Cứ thế, Nguyễn Anh làm cho Ngô Trùng say mê như điếu đổ, lúc nào hướng dẫn đóng kịch cũng buộc phải có cô ấy ở bên.

Hai người lâu ngày sinh tình, thậm chí còn từng ngủ lại với nhau trong đoàn phim, đầu gối tay ấp. Chẳng bao lâu sau, đại ca xã hội đen cho gọi Ngô Trùng. Bấy giờ Ngô Trùng mới bàng hoàng tỉnh ngộ, thì ra đại ca xã hội đen sắp xếp cho con gái trở thành nữ chính, mục đích là gán ghép cho họ yêu nhau.

Dĩ nhiên là Ngô Trùng không chấp nhận, trong lòng anh ấy đã có người thuộc về, sao có thể thay lòng đổi dạ? Đại ca xã hội đen nổi khùng, cộng thêm việc cô con gái lại đòi sống đòi chết, bèn lấy Nguyễn Anh ra uy hiếp Ngô Trùng. Ngô Trùng không còn cách nào khác, đành ngoài mặt vờ đồng ý, sau lưng nghĩ cách thoát. Cuối cùng vào một đêm khuya nọ, cũng là trước khi đóng cảnh quay cuối cùng của bộ phim, Ngô Trùng đã đưa Nguyễn Anh bỏ trốn.

Con đường bỏ trốn của Ngô Trùng được sắp xếp rất chu toàn.

Một là có thể ở bên cạnh người con gái mình yêu, hai là đã đến cảnh quay cuối cùng rồi, đoàn phim thật sự không tìm được anh ấy cũng có thể sắp xếp diễn viên đóng thế. Anh ấy cảm thấy chí ít cũng không có lỗi với các nhân viên đoàn phim.

Hai người bỏ trốn suốt dọc đường, vượt ngàn dặm xa xôi để rời xa thủ đô, rồi trèo đèo lội suối, tới một vùng thôn trang nhỏ hoàn toàn không ganh đua với thế sự.

Không ai biết Ngô Trùng là ai, dẫu sao thì thời đại đó chưa nói đến mạng Internet, ngay cả ti vi cũng không phải đã phổ cập khắp các gia đình.

Họ vào sống trong một gia đình nọ.

Gia đình đó, họ Thai.

~Hết chương 202~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.