Chợt mùi thuốc lá xông thẳng vào mũi cô, cô giật mình nhìn người con trai đang cười cười nhả khói thuốc trước mặt, chấn kinh:Minh Đức, em hút thuốc sao?!
Vâng-nó thản nhiên-Con trai bọn em ai chả hút thuốc mà, Nghĩa cũng hút chứ có sao đâu
Cô lại một phen bất ngờ. Nghĩa cũng hút. Người anh gương mẫu của cô từ khi nào hư hỏng như vậy?!
À, mà chị gặp bạn gái Nghĩa chưa? Xinh không?
Câu nói của nó một lần nữa khiến cô kinh ngạc
Nghĩa có bạn gái?
Thì ra, cô chẳng hề biết gì về anh, về cuộc sống của anh. Thì ra anh không nói với cô nhiều chuyện như vậy. Vậy mà cô cứ tưởng mình thân với anh lắm, hóa ra... vậy có khi nào chuyện nhà hắn anh cũng biết, chỉ là không nói cho cô?...
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên mắt chữ A mồm chữ O của cô, nó chợt hiểu ra một số chuyện, liền nói lảng đi:Nóng quá! về thôi!(anh này giả vờ kém quá, gần Tết lạnh bỏ xừ chứ nóng gì).
Cô im lặng không nói gì, cứ như vậy để mặc nó kể chuyện ở Nhật mà bước về nhà.