Người Vớt Xác

Chương 63: Chương 63




Đó là một con cá, hay đúng hơn là nửa con cá

Vẻn vẹn chỉ có nửa thân dưới, vô cùng kỳ dị

Tôi đem tất cả thu vào trong mắt, cơ hồ là trong chớp mắt, tôi liền nhớ tới trước đó ở hố sâu dưới đạo động đụng phải nửa cái xác cá, chẳng qua cái kia là nửa thân trên

Hóa ra nửa thân dưới của nó ở chỗ này

Chu Tam liếc mắt nhìn nửa cái xác cá một lúc. Lúc này mới chiếu đèn pin xem xét bích họa bốn phía

“Không thể không nói tiểu tửu cậu vận khí tương đối tốt, tuy nói nơi này từng bị ngập, nhưng mấy bức bích họa này được bảo tồn gần như hoàn chỉnh. Tôi nghĩ, điều chúng ta muốn biết đang nằm ở mặt trên của đống đó”

Tôi quay đầu nhìn về bốn phía bích họa, nhưng còn một nghi vấn trong lúc lơ đãng vẫn nhảy lên đại não của tôi

Nếu nói mấy thứ này chính là điều chúng tôi muốn tìm, vậy vì cái gì mà nửa cái xác cá kia lại ở chỗ này, không phải là thi thể của nữ chủ nhân nơi này mới đúng ư?

Ý niệm này dồn lại một chỗ, tôi cũng không che dấu làm gì, trực tiếp mở miệng hỏi Chu Tam

Nhưng Chu Tam chỉ bảo tôi đến xem mặt trên của thạch quan một chút

Tôi kinh nhạc, bất quá không hề cự tuyệt, lập tức học theo Chu Tam bò lên trên cỗ thạch quan. Sau đó dưới sự chỉ dẫn của Chu Tam, tôi thấy được thứ đã làm Chu Tam bừng tỉnh

Là một cái mặt nứt gãy, bên trên còn có một ít vụn gỗ sót lại

Phía dưới cái mặt là một ống hút lớn chừng một ngón tay, rỗng không, ngoài ra còn có một số kí hiệu kỳ dị điêu khắc phía trên

Nhìn đến đó, tôi vẫn như cũ không hiểu Chu Tam rốt cuộc muốn biểu đạt cái gì

Chu Tam lắc đầu cười rồi mới nói, “Cậu không biết cũng đúng, nhưng cậu nhất định từng nghe nói qua, có người sẽ lợi dụng người sống để nuôi thi”

“Nuôi thi!”

Hai chữ thoát ra từ miệng Chu Tam làm người nghe không khỏi kinh sợ, nhưng lại nói như thể chuyện thường tình của thế gian vậy

Chu Tam khẽ gật đầu

“Có lẽ đây cũng giải thích được vì sao nữ thi kia không hư thối, bao gồm cả đám nữ thi trong sơn động lúc trước, cậu có thể thấy ngay từ đầu đám nữ thi kia phần đầu rất nhiều đã hư thối hết, nhưng thân thể lại bình thường một cách dị thường, hẳn là do bảo tồn gần như hoàn chỉnh thân thể, chỉ là bị tiểu tử cậu phá thủy phù, sau đó chảy ra. Về phần phương pháp bảo tồn của bọn họ thì tôi không biết”

Dứt lời, Chu Tam lại chỉ cái thạch quan trước mắt

“Còn cái thạch quan này, nói thực ra ngày từ đầu tôi cũng chẳng biết kết cấu của nó thuộc dạng gì. Nhưng bây giờ cơ hồ có thể hiểu là, cổ quan trên sông Hồng Hà vốn nằm bên trên nó, mà thi thể trong cổ quan lâu dài dựa vào việc hấp thụ chất dinh dưỡng của con cá phía dưới để bảo trì tuổi trẻ. Đây cũng là lý do ngày đó sau khi Từ Phượng phát hiện cổ quan, thi thể bên trong liền hư thối”

“Nhưng hiện tại chúng ta muốn tìm không phải là vì sao Từ Phượng lại gặp mộng, nếu đúng như lời anh nói, cô ta không nên ám lên người Từ Phượng mới đúng”

Chu Tam cười cười, rồi nói, “Chắc là có quan hệ với thể chất của Từ Phượng, cậu chắc là không biết, thể chất mọi người bất đồng. Căn cứ vào thời đại hắn sinh ra, cả dòng họ, nhân tố bên ngoài,… đều có khác biệt. Lúc trước tôi đã nói với cậu Từ Phượng đụng phải tà, cái này nhiều hoặc ít làm cho thể chất cô ấy sinh ra biến hóa, tôi cảm thấy bởi vì biến hóa như vậy mới khiến cho Từ Phượng trở thành mục tiêu của con ma kia.

Đặc biệt là cổ thi không biết đã nằm dưới lòng đất bao nhiêu năm, bởi vì nuôi thi nhất định phải nhốt hồn phách vào trong cơ thể, nếu không liền sẽ chẳng có hiệu quả gì cả. Mà nữ thi kia bị nước sông quét qua, rời khỏi mộ thất, ma xui quỷ khiến nổi lên mặt sông. Ánh mắt đầu tiên rơi xuống chỉ sợ là nhìn trúng Từ Phượng, vì thế cô ấy mới có thể trở thành mục tiêu của đối phương”

Tất cả những lời này của Chu Tam nói ra còn nghe thuận tai, cũng rất hợp tình hợp lý, nhưng biện pháp hóa giả đâu?

Chu Tam dường như nhìn ra sự hồ nghi của toi, ánh mắt hắn quét ngang bốn phía, lúc này mới nói, “Cái này chỉ sợ là phải tìm trên mấy bức bích họa”

Từ lúc tiến vào đến bây giờ, tâm tư tôi không hề đặt quá nhiều trên bích họa bốn phía, một mặt là bởi vì một bộ phận bích họa đã bị hư hỏng, mặt khác chỉ sợ là do ở trước mặt thạch quan

Tôi luôn có một loại ảo giác rằng xác cá sẽ sống lại, rốt cuộc ban đầu nửa xác trên của nó cũng thật sự sống dậy đó thôi

Nhưng Chu Tam từ đầu đến cuối ngay cả liếc nhìn cái xác cá kia một cái cũng chẳng thèm, ít nhiều vẫn làm lá gan tôi vững thêm chút xíu. Hiện tại Chu Tam nhắc tới bích họa, tôi mới bật đèn pin chiếu về phía bích họa.

Nói thực ra tôi không hiểu hết được những ký hiệu cùng hình ảnh quái dị ở trên đó, nhưng Chu Tam ngược lại là nhìn say sưa ngon lành!

“Nhìn ra cái gì?” Tôi xem mà mù tịt, tự nhiên cũng chỉ có thể dựa vào Chu Tam

“Chờ chút đã!” Chu Tam không mở miệng giải thích ngay mà chỉ bảo tôi cứ từ từ

Qua một lúc, chính là gần một tiếng đồng hồ, nhìn như thế một lát, tôi cũng đại khá biết được trình tự của bích họa, tuy vẫn nhìn không hiểu nhưng cái này có lẽ đang miêu tả chiến tranh, một phần rất lớn trong đó nhuộm một màu bi tráng bất thường, khắp nơi đều thấy chân cụt tay đứt.

Chỉ là trừ cái đó ra, dường như chẳng có cảnh tượng dư thừa nào

Bích họa nhìn tới nhìn lui toàn mấy bức y hệt. Sau khi thực sự không nhìn ra thông tin gì cả, tôi mới ngừng lại

“Tôi nghĩ, cậu phải vào đó rồi!”

“Anh nói gì?”

Chu Tam đột nhiên mở miệng làm tôi lập tức ngu người tại chỗ

Sau đó Chu Tam mới chỉ vào một chỗ trên bích họa, bảo, “Cậu thấy ký hiệu này không? Hẳn chính là hoa văn huyết ngư trên vai cậu, phải biết rằng thứ đồ chơi này ban đầu vốn chỉ là một miếng ngọc bội thôi”

Chu Tam nói không sai, trước đó còn không biết, nhưng Chu Tam vừa chỉ tôi mới phát giác sự tồn tại của nó”

“Nơi này hẳn là chỗ tướng quân mai táng nữ nhân kia, để lại ngọc bội đỏ! Về phần nguyên nhân thì tôi tạm thời chưa thấy rõ, bất quá phía trên này còn có chi tiết, cậu nhìn cho kỹ. Chỗ thời điểm ngọc bội đỏ được trao lên tay nữ nhân, cùng với lúc không có ngọc bội hoàn toàn là hai việc khác nhau mà”

Nói rồi, Chu Tam chỉ một khối bích họa khác sau lưng, bên trên cũng có nữ nhân kia, chẳng qua nữ nhân này nhìn rất phổ thông, mà vừa rồi trên thân cô ta có một vầng sáng

“Có phải chỉ cần chúng ta trả lại ngọc bội, nữ quỷ này liền bỏ qua hay không?”

“Vấn đề là bây giờ cậu lấy cái gì đi trả lại, ngọc bội đã cùng cậu hợp làm một rồi”

Chu Tam nói làm lòng tôi nháy mắt lạnh mất một nửa

Đáng lẽ phải trách nữ quỷ kia, lúc trước mê hoặc lôi tôi xuống nước, ngọc bội bị nhuộm máu của tôi mới có thể chạy lên trên cánh tay tôi, nếu không vì biến cố đó e là hiện tại tôi đã chẳng biến thành như thế này.

Nói đến cùng chính là lỗi của cô ta

Có câu nói rất đúng, hại người hại mình, cuối cùng vẫn hại tới bản thân. Nữ quỷ kia vốn là muốn tìm ngọc bội về, kết quả ma xui quỷ khiến thể nào ngọc bội lại thành một bộ phận trong người tôi

Nhưng miếng ngọc bội này có lai lịch gì, vì sao lại chạy đến cánh tay tôi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.