Người Yêu Bệnh Thần Kinh Của Ta

Chương 1: Chương 1: Chương 1-a : Lần gặp gỡ của định mệnh




Lần đầu tiên Hàn Trình Quang nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm thì đã bị người kia hấp dẫn rồi , khuôn mặt xinh đẹp , cử chỉ thanh cao , tao nhã cùng cách với cách ăn mặc hợp thời trang , sành điệu .

Lúc ấy , Hứa ngôn tâm ngồi một mình ở bàn ăn, ưu nhã cầm sao nĩa ăn bữa sáng, thỉnh thoảng nâng ly rượu lên nhấp một ngụm , thu hút mọi ánh nhìn , dù nhìn thế nào cũng khiến người ta rung động .

đó là lần đầu tiên Hàn trình Quang nhìn thấy Hứa ngôn tâm , chỉ cần cái liếc nhìn lơ đãng cũng đủ khiến cho hắn khắc sâu con người kia vào lòng , không thể nào quên được .

Nhưng ngày đó Hàn Trình quang không được tiếp xúc với Hứa ngôn Tâm ngồi nhà hàng cao cấp nhất, xa hoa nhất thành phố , mà Hàn trình Quang chỉ là sinh viên nghèo còn một năm nữa mới tốt nghiệp đại học , không có đồ vest , Anh ngay cả tư cách bước vào nahf hàng cũng không có , bất quá điều này cũng không ảnh hưởng đến việc anh đứng bên ngoài nhà hàng nhìn người kia dùng cơm xong rời đi .

Hàn trình quang nghĩ tớ việc anh sẽ nhìn thấy được người kia chỉ nhình thoáng qua thôi đã không còn cách nào khiến anh quên được , lại càng không nghĩ đến anh cùng với người kia sẽ có lần gặp mặt lần thứ hai, lần này gặp mà ah cũng không nghĩ tới .

đó là vào những năm đầu tiênn công tác sau khi Hàn trình Quang tốt nghiệp , ngày đó anh tan tầm sớm , vì không phải tăng ca nên ngày đó anh tan tầm sớm ,vì không không phải tăng ca như mọi lần mà cảm thấy vui vẻ , ngâm nga vài câu , bước chân nhẹ nhàng trở lại căn nhà thuê . Anh không thể ngờ ngay lúc anh vừa mở của ra, đột nhiên từ góc khuất của tường nhảy ra một người , đoạt lấy tay cầm cửa , đến khi Hàn Trình Quang trấn tĩnh lại thì thấy một người nhanh chóng chui vào nhà anh.

đứng ở ngoài cửa trợn mắt nhìn , hàn Trình Quang nghi ngờ vừa rồi mình có phải hoa mắt hay không , chẳng lẽ bây giờ trộm cướp đã đạt tới cảnh giớ cao cường như thế , ung dung vọt vào nhà anh sao.

Dù khá bất ngờ , nhưmg Hàn trình Quang vẫn không hoảng loạn, một chút ma xui quỷ khiến anh bước vào trong nhà.

“Cậu !!! “ quay ngược ra cửa saukhi Hàn Trình Quang nhìn người đang đứng trong phòng khách , anh kinh ngạc vô cùng không biết nói gì , vì người đứng chỗ kia là người mà anh đã tâm tâm niệm niệm niệm suốt hai năm trời.

“đây là nhà anh? “ Người đứng trong phòng khách nhìn Hàn Trình Quang , trong ánh mắt tràn ngập đề phàng cùng kinh hoảng, khiếm hắn vốn đang vui sướng lập tức sững sờ.

Không phải vừa rồi cậu còn đoạt cửa từ tay anh chay vào sao?

“đương nhiên là nhà tôi “ Hàn Trình Quang khó hiểu nói, lúc này tâm tình vui sướng khi trông thấy người mà anh ngày nhớ đêm mong đã dần tan đi thay vào đó là có chút nghi ngờ.

“Giúp tôi có người muốn đuổi giết tôi , tôi có thể trốn ở đây vài ngày không ?”

Miệng hơi há to ,Hàn Trình Quang nhìn người mang thần sắc đầy cảnh giác giọng điệu vô cùng kinh hoảng trước mắt này,sững người , vừa rồi cậu nghe nhầm đứng không:! đuổi giết ? Cậu sống hai mươi năm , ngoài trừ trên ti vi ra thì trước giờ chưa từng nghe hai chữ này .

“Cậu nói có người đuổi giết cậu ? “ giọng điệu có chút trầm trọng , Hàn trình quang nhìn người trước mặt này từ vui vẻ lúc ban đầu chuyển thành kinh ngạc rồi đến bây giờ chỉ còn là hoảng loạn.

“Không sai có người đuổi giết tôi , tôi không thể để bon họ bắt được, có thể cho tôi chốn ở chỗ anh vài ngày được khồng? Chỉ vài ngày thôi!.Nói tới đây Hứa ngôn tâm như nghĩ ra điều gì , giọng nới có chút run rẩy , hơn nữa vẻ mặt có chút kinh hoảng nhìn Hàn Trình Quang.

Cảm giác tim đập có chut nhanh hơn , đương nhiên là vì sợ , Bất quá khi Hàn trình quang nhìn đối phương lộ ra biểu cảm như động vật nhỏ đang hoảng loạn thì lòng chính nghĩa nhất thời nảy sinh.

“Là loại người nào đuổi giết cậu không thể báo nguy sao? “ nhanh chóng đến khóa cửa lại và cài khóa , Hàn trình quang đến trước mặt đối phương , nhỏ giọng hỏi

--- ------ ------còn tiếp--- ------ ------ ---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.