Gió mỗi lúc một lớn , mây đen kéo đến ngùn ngụt , thế mà bố mẹ tôi vẫn đứng ngoài cổng nhìn nhau . - Dù anh có nói gì thì em cũng sẽ ko tin vào chuyện bói toán vớ va vớ vẩn .
- Ông ấy từng đoán rất đúng về tai nạn của con trai chúng ta , em vẫn chưa chịu hiểu sao ?
- ANH CÓ THÔI NGAY KO THÌ BẢO _ đã đến giới hạn chịu đựng , mẹ tôi quát tháo đuổi bố tôi vào nhà .
Thấy vợ tức giận , bố tôi cũng thôi ko tranh cãi nữa bước chân vào nhà nghì ngơi .
Tầm hơn 17h , khi tôi và Long vẫn còn ngồi lì trong quán cafe N.A thì bố tôi gọi . Ngước mắt lên nhìn số đt , tôi tự hỏi mắt mình có bị toét ko vì thấy đuôi 966 lù lù xuất hiện trước mặt . Tôi tính ko nghe vì đinh ninh bố gọi để bắt tôi chia tay Long . Thế mà tại nhạc chuông Cheer Up của Twice sôi động và hào hứng quá khiến mọi người chú ý , Long cũng phải ngừng uống nhắc nhở nên tôi phải nghe .
- Alo bố , con đây !
- Bao giờ mày về hả ?
- Biết để làm gì ? _ tôi trả lời cộc lốc với bố thế đấy .
- Ta sẽ ko ngăn cản chuyện của mày nữa nhưng tầm 18h tối phải vác cái mặt về nhà ngay _ nói một mạch ko ngắt và bố tôi dập máy .
Ôi thật là sao bố lại đối xử với tôi như thế !
- Chuyện gì vậy ? _ Long tò mò hỏi tôi vì thấy gương mặt nhăn nhó như khỉ của tôi .
- Bố bảo 18h phải về nhà .
- Vậy chúng mình về luôn đi _ bỗng nhiên Long đứng dậy làm tôi đứng hình .
- Chị ơi tính tiền cho em .
- Tớ chưa uống hết mà _ tôi trố mắt lên nhìn thái độ của thanh niên nghiêm túc Long .
- Uống làm gì ? Để mọc mụn thêm à , thôi đứng lên tớ đưa về _ một từ thôi “ phũ “.
- Thế sao lúc đầu cậu còn rủ rê tớ làm gì ? _ khỏi nói tôi phụng phịu đến mức nào .
Do Long giục nên 17h58 , tôi đáp xuống xe và bước vào nhà với vẻ mặt vô cùng khó coi .
- Con đi đâu mà mặt như đưa đám thế kia ? _bố xuất hiện ko đúng lúc rồi ạ .
- Chuyện gì hả bố ?
- Lên phòng thì biết _ bố tôi nghoảnh mặt làm ngơ nhìn đi chỗ khác .
Tôi nghi nghi hỏi lại : “ Liệu có con chuột nào ko đấy ? “ .
- Cứ lên đi thì biết .
- Xì , lên thì lên ai sợ ai .
Thế là tôi nhấp nhô nhấp nhổm bước lên cầu thang , đến bậc thứ 25 cũng là lúc cửa phòng xuất hiện . Tôi rón rén đẩy cửa bước vào thì......” chào “ _ ế , tên Trình Anh ngang nhiên đọc nhật ký của tôi .
Mặt tôi xánh như tàu lá chuối hét toáng lên :“ Áaaaaaaaas , ai cho cậu động vào đồ của tôi “ .
- Hừ , một người chồng cao , to , đẹp trai , học giỏi , nhà khá giả à ? Hơi khó đấy . _ rốt cuộc cậu ta đã và đang đọc đến đoạn nào thế .
- Cậu có im ko thì bảo .
- Uk im .
- Tại sao cậu đến đây ? _ tôi hơi bất ngờ vì cậu ta xuất hiện .
- Để cậu kèm còn gì ? _ khiếp trả lời tỉnh bơ mới nguy hiểm chứ .
- Tôi có đồng ý đâu ?
- Bố mẹ cậu đã đồng ý giúp cậu rồi .
- Ứ , KO THÍCH ĐÂU _ tôi nằm dạch xuống sàn nhà ăn vạ .