Trong khi chờ đợi Long gọi đồ , tôi vô tình phát hiện cái dáng người ba mét bẻ đôi , gầy gò ốm yếu cộng với bộ quần áo ko thể lẫn vào đâu được của thằng Hào và thằng Lượng cao như con khủng long đang ở bên trong quán đối diện với chúng tôi . Ôi thôi mẹ ơi , giúp con với , con ko muốn bị bắt bởi bọn họ đâu ạ . Ít ra nếu bị bắt thì người đó phải là My , Minh Hoa hay Hải Anh cũng được . Bởi vì đó sẽ là điểm sáng để tôi ngẩng cao đầu và ưỡn cái ngực lép của mình lên hãnh diện nhìn chúng nó chứ ! Thấy thằng Lượng quay đầu lại , tôi luống cuống vơ vội túi kéo theo Long ú ớ chưa kịp bưng đồ ăn lên . Chỉ tội cho cậu ấy thức ăn đến miệng rồi mà còn để mất ( tội ) .
- Cậu sao thế ? _ Long khó hiểu nhìn tôi hỏi
- Xin lỗi cậu nhé nhưng......trong quán đó có rất nhiều kẻ đáng ghét _ tôi nói như sắp khóc ấy mà đúng là tôi đã khóc khi nhìn thấy bọn thằng Hào trong đó .
Ko hiểu sao bây giờ cứ nhìn thấy bọn thằng Hào là tôi lại khóc , khóc như một đứa trẻ .
- Cậu nhìn thấy bọn thằng Hào à ? _
- Ừm _ tôi gật đầu đáp
Bỗng nhiên Long dừng lại ôm lấy tôi vỗ về , tay của cậu ấy ko ngừng xoa đầu tôi an ủi : “ Đừng khóc nữa , mọi chuyện đã qua rồi “ . Tôi biết Long đang cố gắng giúp tôi thoát khỏi cơn ác mộng trong quá khứ . Đôi lúc tôi nghĩ nó giống như con rồng lửa độc ác do bọn thằng Hào làm phù thuỷ ra lệnh giam giữ tôi . Những lúc như vậy một chàng hoàng tử sẽ xuất hiện đưa nàng công chúa thoát khỏi nơi giam giữ chật hẹp , bẩn thỉu .
- Tớ ko sao chỉ là hơi lo lằng thôi _ ko muốn làm Long thấy khó xử nên tôi cố gắng kìm nén cảm xúc đang chuẩn bị trào dưng .
- Long à , nhân dịp buổi đầu tiên đi chơi mình chụp một kiểu ảnh nhen _ tôi cười híp mắt dụ dỗ Long sa vào bẫy và cậu ấy sập bẫy một cách ngon lành ( ahihi ) .
Mục đích chụp ảnh là để thay cái avatar facebook cho nó đỡ bị nhàm chán ( mốc rồi nên phải thay ) . Thay vì hai đứa cười nhe răng ra cười và “ tách “ như lúc trước thì lần này khác hoàn toàn . Bởi vì để tạo tư thế ám muội , tôi ôm lấy Long và “ tách “ . Tội lần thứ hai cho Long vì chụp ảnh nhưng còn chẳng biết chụp lúc nào để còn tạo dáng .
Sau đó hai chúng tôi bắt taxi về nhà sớm hơn dự định là do Long phải đi học thêm . Các cậu biết đây thầy dạy cậu ấy hơi bị ác và ghê gớm , ko những vậy thầy luôn vô cùng tự tin vì bản thân là cung bọ cạp ( trích lời của cô Lê Na “ Tao là cung bọ cạp “ ) . Nghe Long kể mà tôi nổi hết cả da gà lên . Riêng tôi là nhất định phải lên Facebook thay ảnh cho đỡ cũ đã . Song tôi còn thêm stt phía trên với dòng tin nhắn cực lầy và nhây “ Làm sao có thể buông đôi tay nhau ra dễ dàng như vậy ? Kakakakakaka “ . Khỏi nói mới đăng lên 1s đã có 10 lượt thích , 8 bình luận khen chê cái nào cũng có . Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên nhất vẫn chính là Minh Hoa và Hải Anh . Hai cái đứa con gái nổi nhất lớp cũ mà tôi theo học ấy đã theo dõi tôi từ lúc nào ko hay . Tôi tự hỏi sao bọn nó đánh hơi nhang thế nhỉ ? ( bọn nó là người ko phải động vật ) .