Editor: Điểu Nghi Phi
Sau khi Hạ Hoài Tình rưng rưng trả năm vạn, đã lặng lẽ gửi cho Tần Úc Tuyệt một tin nhắn: 【 Số tiền này sẽ trừ vào tiền thù lao của em. 】
Tần Úc Tuyệt: 【......】
Ngay sau đó, Hạ Hoài Tình nhận được một đường liên kết trong nhóm WeChat.
Tiêu đề vô cùng thu hút: 《 Bản thảo hoàn thiện của kịch bản yêu đương • Tổng tài X nữ minh tinh tuyến mười tám 》
Tần Úc Tuyệt thấy tiêu đề thế này thì run tay, không dám lập tức click mở.
Phong cách này rất quen thuộc, rốt cuộc là văn án ai viết đây? Hơn nữa vì sao lại viết cả chữ “nữ minh tinh tuyến mười tám” vào tiêu đề thế này? Cô không cần mặt mũi sao.
Nhưng sau khi click mở hồ sơ, nội dung bên trong càng làm người ta mở rộng tầm mắt.
Ví dụ như:
【 Tạ Yếm Trì:... Chủ yếu dựa vào hai từ “sủng” và “thâm tình” mà làm. Phải cho khán giả thấy một người sau lưng âm thầm thay em giải quyết mọi vấn đề, ra tay rộng rãi, song vẫn không yêu cầu báo đáp gì, tạo ra loại cảm giác yên bình luôn chống đỡ ở phía sau. 】
Tần Úc Tuyệt trầm mặc một chút, cẩn thận lặp lại câu nói này.
“Sủng”, “Thâm tình”, “Âm thầm”, “Ra tay rộng rãi“., “Không cần báo đáp“.
Nếu không phải lần này kịch bản là từ phòng kế hoạch của công ty soạn ra, Tần Úc Tuyệt chắc chắn sẽ cảm thấy Hạ Hoài Tình đang châm chọc Tạ Yếm Trì, viết ra một tính cách hoàn toàn trái ngược khiến anh ta xấu hổ.
Nhưng mà Tạ Yếm Trì lại không xấu hổ như cô đoán, thậm chí anh ta còn rất nhanh lấy lại được tinh thần.
【 Tạ Yếm Trì 】: Cũng đúng, tuy rằng có chút tầm thường.
【 Tạ Yếm Trì 】: Nhưng cái “ra tay rộng rãi” này, tiền là do các cô trả.
【 Hạ Hoài Tình 】:...... Chúng tôi xem lại một chút.
Không hổ là anh ta.
Nhưng Hạ Hoài Tình cũng cẩn thận suy nghĩ một chút cũng cảm thấy này kịch bản viết quá không phù hợp nhân vật giả thiết, ngộ nhỡ kỹ thuật diễn của Tạ thiếu gia này không tốt, vậy kết quả sẽ hoàn toàn trái ngược.
Hơn nữa Tạ Yếm Trì vừa nói thẳng trước mặt phóng viên một câu “Cô ấy nuôi tôi” khiến người ta sợ hãi như thế, bây giờ không thể tự tát mình mà biến thành tổng tài tiêu tiền như nước được.
Sau khi trải qua một lúc bối rối cuối cùng cái kịch bản này cũng thành rác, vì thế chỉ có thể nhảy qua những việc trong kịch bản.
【 Hạ Hoài Tình 】: Còn một việc nữa, chính là anh Tạ có thể đăng một thông báo quan hệ không trong vòng bạn bè không, nếu không thích thì để cho Tiểu Úc làm, coi như xác nhận quan hệ của hai người.
【 Tạ Yếm Trì 】: Có thể.
Hạ Hoài Tình nhẹ nhõm thở phào, sau đó nhìn diễn đàn, đột nhiên phát hiện có điều không thích hợp.
Cặp “người yêu” này nhìn không hề hòa hợp, một chút cảm giác CP cũng không có, nếu thật sự đăng lên vòng bạn bè thì trông cũng chẳng có vẻ gì là hòa hợp.
Vì thế, cô liền đề nghị.
【 Hạ Hoài Tình 】: Bằng không hai người đổi ảnh đại diện đôi đi? Trong vòng bạn bè cũng có rất nhiều truyền thông, nhìn như thế cũng có vẻ thân thiết hơn, chúng tôi sẽ mua hot search tuyên truyền.
Tần Úc Tuyệt không có ý kiến gì, Tạ Yếm Trì cũng có vẻ như không quá để ý, đơn giản nhắn lại “Tôi thế nào cũng được.”
Sau đó, Hạ Hoài Tình cẩn thận cố gắng đi tìm ảnh đại diện đôi cho hai người này.
Cô ngàn chọn vạn tuyển mới tìm được một cặp ảnh đại diện vô cùng hot, là ảnh hai người mặc đồ đôi nắm tay.
【 Tạ Yếm Trì 】: Quá tầm thường.
Vì thế Hạ Hoài Tình lại cực cực khổ khổ chọn một cặp ảnh đại diện anime, là truyện tranh phong cách thanh xuân vườn trường gần đây rất nổi tiếng, phong cách cũng tươi mới.
【 Tạ Yếm Trì 】: Quá giả.
Tiếp theo, Hạ Hoài Tình ngàn chọn vạn tuyển, chọn được một cặp ảnh đại diện rất giản dị, vẽ một mặt trời, một mặt trăng.
【 Tạ Yếm Trì 】: Quá đơn giản.
Sau nửa tiếng bị từ chối, cả thể xác và tinh thần Hạ Hoài Tình đều mệt mỏi.
【 Hạ Hoài Tình 】: Anh Tạ muốn ảnh đại diện như thế nào?
【 Tạ Yếm Trì 】: Tùy cô.
【 Hạ Hoài Tình 】:...... Xin anh hãy nói yêu cầu đi.
Cô không muốn nhìn hai chữ “Tùy cô” này.
【 Tạ Yếm Trì 】: Được.
【 Tạ Yếm Trì 】: Yêu cầu cũng không nhiều lắm.
【 Tạ Yếm Trì 】: Giản dị nhưng không tầm thường, tốt nhất là khiến cho người ta nhìn là ấn tượng, có chút hài hước nhưng không được phức tạp hay hoa hòe loè loẹt, cứ như vậy mà tìm, cô hiểu rõ chưa?
Hạ Hoài Tình có chút sầu.
Cô không rõ đâu.
Tần Úc Tuyệt nhìn màn nửa tiếng, không kiên nhẫn nhấc tay ấn phím, nhanh chóng tìm thấy một cặp ảnh đại diện cậu bé Shin bút chì dễ thương dắt con chó trắng, gửi đi.
Một cái là cậu bé dễ thương, một cái là con chó trắng được dắt đi.
【 Tần Úc Tuyệt 】: Nếu không được thì anh đổi hình con chó đi, hợp với yêu cầu của anh lắm đấy.
Cái tin này gửi đi dọa Hạ Hoài Tình sợ tá hỏa.
Cô nhanh chóng nhắn tin riêng với Tần Úc Tuyệt, còn thêm một đống dấu chấm than.
【 Hạ Hoài Tình 】: Thu hồi!! Em làm sao có thể dùng một cặp ảnh đại diện, lại nói một câu đại nghịch bất đạo như thế!!
Nhưng mà trong nhóm, mãi không thấy Tạ Yếm Trì trả lời.
Khi Hạ Hoài Tình đang kinh hồn táng đảm vì lo lắng vị tổ tông này bị chọc tức, đột nhiên cô thấy hình đại diện trong nhóm có thay đổi.
Tạ Yếm Trì với ảnh đại diện hình con chó trắng chậm chạp gửi tin nhắn đi.
【 Tạ Yếm Trì 】: Đúng là rất hợp.
... Thật đúng là chuyện không ai nghĩ đến.
Vì thế, năm phút sau, cậu bé dễ thương và con chó trắng người trước người sau đăng bài mới trong vòng bạn bè.
Hình ảnh là hình chụp trong xe mấy ngày trước.
Tuy rằng một chữ cũng chưa nhiều lời nhưng lại đủ để tạo nên sóng to gió lớn trong vòng bạn bè.
Truyền thông trong vòng bạn bè đã nhìn chằm chằm vào động thái của hai người lâu rồi.
Chỉ cần là một tin tức cũng đã nhanh chóng đăng tải lên Weibo.
Chỉ là cái tên hot search này thật làm người ta giật mình:
# Tạ Yếm Trì vì yêu làm chó #
[ Nghi Phi: Sợ dịch ngu quá, phải vứt bản gốc vào đây cho đỡ bị chửi “Tạ Yếm Trì vì ái đương cẩu” ]
“... Hôm nay tôi đã ăn nhiều cẩu lương rồi nhưng vẫn thật sự muốn ăn tiếp, ăn với vẻ mặt hạnh phúc, đời này của ta lúc nào cũng mê kiểu CP tổng tài và đại minh tinh.”
“Hai người có nghĩ đến việc tham gia show tình yêu trước đây không? Tôi muốn nhìn hai người 360 độ không góc chết, tôi trả tiền để xem cũng được nữa.”
“Ô ô ô ô tiểu thiếu gia lạnh lùng tôi thích vậy mà cũng vì người mình yêu đổi ảnh đại diện thành chó, tôi thật sự đau lòng thật sự đau lòng đó.”
“Đến để xem dung mạo thần tiên của hai người trên ảnh chụp! Hơn nữa dựa theo góc độ và tư thế để đoán, chắc là Tạ thiếu gia cầm di động chụp, cảm giác như Tần Úc Tuyệt tiểu tỷ tỷ cũng chưa kịp phản ứng lại nữa. Chủ động chụp ảnh chung thật là chân ái.”
Độ hot của bài không hề giảm, hơn nữa thông báo bất ngờ thế này, mấy vị trí tốt nhất trên Weibo đều là của hai người rồi.
Chương trình chưa lộ ra chút tin tức nào nhưng CP này trong một ngày đã bùng nổ thậm chí trên các trang mạng còn bắt đầu chỉnh sửa video lúc trước ở họp báo của Tạ Yếm Trì và Tần Úc Tuyệt, đến fan CP cũng xuất hiện rồi.
Mà ngay lúc này lại có một bức ảnh hiên ngang xuất hiện ——
【 Hai người này là thật đó, mấy ngày trước tôi đi họp lớp, Tạ Yếm Trì và Tần Úc Tuyệt đã từng là bạn cùng trường cấp ba. Trong buổi họp tôi đã thấy bọn họ mờ ám rồi, vốn muốn chụp lén tiểu tỷ tỷ của lớp nay đã thành minh tinh, ai ngờ Tạ Yếm Trì lại vô tình vào khung hình, mọi người nói xem, tôi cảm thấy hai người bọn họ sớm đã có gì đó. 】
Bức ảnh chụp bên ngoài phòng bệnh, Tạ Yếm Trì cười, cúi người nghe Tần Úc Tuyệt nói chuyện.
Dáng vẻ bình thường luôn không giống như một người dễ tính, khi nghe cô ấy nói chuyện mặt mày lại ôn nhu đến thế.
“Tôi nói rồi! Trước đây có người nói cô ấy được bao dưỡng vả mặt đau không? Bạn học của người ta cũng đứng ra nói chuyện rồi, biết nhau từ cấp ba, không ngờ tôi còn thích nam nữ chính của loại truyện vườn trường này nữa!”
“...... Cấp ba đã quen biết Tạ Yếm Trì, Tần Úc Tuyệt sau khi xuất đạo còn thiếu tài nguyên như thế, có lẽ thật sự không dựa vào bạn trai đâu. Lại nói kẻ nào bảo cô ấy đi đường tắt thật quá độc ác, người ta yêu đương thế nào đến lượt bạn quản sao?”
Hạ Hoài Tình nhìn ảnh chụp, nói chuyện điện thoại với Tần Úc Tuyệt: “Chị từng nghe em kể việc làm bạn cùng trường cấp ba với Tạ Yếm Trì, thật ra anh ta rất thông minh, biết được điều này nên lúc ấy mới cố tình lôi kéo em diễn kịch.”
“Ừ, anh ta vẫn luôn là một người rất thông minh.” Tần Úc Tuyệt click mở ảnh chụp của bạn học kia, phóng to lên.
Lúc ấy cô không để ý đến vẻ mặt của Tạ Yếm Trì, cho đến khi có người chụp được cô mới phát hiện, quả đúng như cư dân mạng nói.
Nếu không phải trong lòng cô biết rõ ràng đây là một giao dịch thì chỉ sợ cô cũng sẽ nghĩ trước đây bọn họ từng có tình ý chân thành.
Nghĩ đến đây, cô cảm thấy Tạ Yếm Trì có lẽ rất thích hợp để làm diễn viên.
*
“Tạ nhị thiếu, cha gọi con đến thư phòng một lúc.”
Tạ Yếm Trì mãi mới trở về, mẹ Trần đã cẩn thận mà đi lên trước, đón lấy áo anh ta, nhẹ giọng nhắc nhở.
Người hầu chung quanh đều không hẹn mà cùng mà ngừng việc đang làm, trộm nhìn một chút bằng ánh mắt kỳ quái.
Sự việc trên Weibo kia rất nổi tiếng, bọn họ đương nhiên cũng tò mò.
Tạ Yếm Trì nới lỏng cổ áo, không chút để ý cười khẽ, sau đó gật gật đầu: “Vâng, con đã biết.”
Trong thư phòng, cha Tạ đứng khoanh tay.
Ông cũng không nhiều lời vô nghĩa, dứt khoát nói: “Chơi đùa thì được, trong lòng con nghĩ gì ta cũng hiểu. Nhiều năm qua con phát triển Cảnh Dật đến mức này, ta cũng không can thiệp vào việc con trở thành thế nào.”
Tạ Yếm Trì dựa vào cạnh cửa, ngước mắt, khi nói chuyện kéo dài âm cuối: “Nếu con không chơi đùa?”
Cha Tạ không lập tức đáp lại, sau một lúc trầm mặc thì quay đầu, nhìn Tạ Yếm Trì, nói: “Con là đứa con ta kỳ vọng nhất, ta chưa từng xem thường một nghề nào, nhưng bây giờ ta phải nói, con bé không phù hợp.”
“Lời này của cha,“ Tạ Yếm Trì cười nhẹ vài tiếng, ngồi dậy, tùy ý mà xoa xoa tóc, giọng nói mang chút phóng khoáng, “Đùa chút thôi, cha cảm thấy con là người thâm tình đến thế à?”
Cha Tạ không trả lời, chỉ nhìn anh ta một cái thật sâu.
Tạ Yếm Trì xoay người, giơ lên tay chào hỏi: “Nếu cha không còn việc gì nữa, vậy con đi trước.”
Mà đúng lúc này, cha Tạ nói một câu không rõ ràng: “Anh trai con tháng sau sẽ về.”
Tạ Yếm Trì dừng bước.
Anh ta rũ mắt, đôi đồng tử bị che phủ bởi hàng mi dài, trên mặt không có cảm giác gì, ánh mắt tựa như dòng sông nước lặng chẳng hề gợn sóng.
Sau một hồi, anh ta mới khẽ cười một tiếng, nói: “Vâng, hoan nghênh.”
Tác giả có chuyện muốn nói: Cha Tạ: Con bé không phù hợp.
Hãy nhớ câu này nhé.
[ Nghi Phi: Ta cũng muốn đặt ảnh tình nhân, nhưng chẳng có ai đặt cùng
Mà, cái đống yêu cầu kia, có chút giống ta và “ái nhân”
Chương 12, 2298 chữ ]