Người Yêu Tôi Là Nam Phụ

Chương 4: Chương 4: Văn Phòng Đại Chiến




Trong phòng truyền tới tiếng gầm giận dữ và tiếng cái gì đó bị ném vào cánh cửa đánh rầm , tôi thức thời chạy vọt đi lánh nạn trước cái đã.

“Giám đốc , chuyện gì đã xảy ra vậy ạ?”

Lí Đô vào thấy mấy đống lộn xộn được ném trước cánh cửa , bình thường ngài giám đốc rất là ngăn nắp nha sao hôm nay lại ném loạn đồ vật thế này?

“Cậu mướn đâu ra cái thứ thư kí lắm mồm không biết nghe lời thế hả ?Tống cổ cô ta khỏi công ty ngay cho tôi “

“À việc này có hơi…”

“Đuổi liền, ngay và lập tức cho tôi”

“Cô ấy là được gửi gắm đấy ạ . Ba của cô ấy có hợp tác với ngài chủ tịch , cho nên cũng phải nể chút mặt mũi ạ với lại cô ấy mới làm mà cũng nhanh nhen và chưa gây ra lỗi gì lớn ạ “ hắn lên tiếng khuyên ngăn thật là không hiểu cái cô này rảnh rỗi không có gì làm lại đi chọc tên ôn thần này làm gì.

“Được rồi cậu lui đi , tôi biết rồi”. Tôi sẽ làm cô tự động cuốn gói, anh ta đang nghĩ ra kế hoạch trong đầu.

Sau buổi sáng bão nhẹ đó thì mọi việc vẫn yên ổn tới chiều , tôi đang dọn dẹp chuẩn bị ra về thì “Cạch” cửa phòng mở ra Boss Khải đi ra liếc tôi một cái , anh ta đi đến cạnh tôi từ trên cao nhìn xuống vì cao hơn tôi cả một cái đầu nên khi anh ta cúi xuống nhìn như vậy tôi có chút áp lực .Anh ta nhìn tôi một lúc khiến tôi đổ mồ hôi rồi sau đó cười nhếch mép rồi đi ra cửa thang máy chuyên dụng.Tôi lau lau mồ hôi trên trán , cảm thấy nụ cười của anh ta, ừm có chút đểu, tôi cảm thấy có gì đó sắp giáng xuống đầu mình đây.

Quả nhiên linh cảm của tôi chưa bao giờ sai lúc 9h tối khi đang sửa lỗi hợp đồng cho anh ta thì có một bức mail được gửi đến , nhìn nội dung của nó tuy ngắn gọn mà tôi kinh hãi không thôi , mỗi ngày phải pha cho anh ta 6 loại nước trái cây khác nhau không được trùng mùi vị khoảng 1 tiếng là mang lên một lần.Khốn nạn! Biết ngay là anh ta muốn chỉnh tôi mà , tôi nghĩ tới tương lai u tối mà thở dài không thôi.

Hôm sau tôi tay xách nách mang mua cả thùng trái cây đến công ty, khệ nệ tới gần cửa công ty thì thấy anh ta và Lí Đô cũng vừa tới , tôi lên tiếng chào , anh ta nhìn tôi cười đểu một tiếng rồi ung dung đi tiếp .

“Để tôi giúp cô mang nhé , nhiều trái cây như vậy nặng lắm “. Có lẽ không cần hỏi cũng biết giám đốc đang chỉnh cô gái này rồi nhưng dù sao người ta cũng là phụ nữ , Lí Đô có chút không đành lòng.

“Thì ra cậu thích khuân vác như vậy , thế tôi chuyển cậu xuống bộ phận kho nhé?”. Giọng nói đáng ghét của Boss Khải vang lên khiến trợ lí của anh ta run run.

“Cảm ơn anh , không cần đâu tôi tự mang được rồi”. Tôi cũng không muốn người khác khó xử vì mình, tôi cười với anh ta rồi quay sang người nào đó, nhìn bộ dạng đắc ý của anh ta thật đáng ghét. “ Tôi xin phép đi trước “ .

Đôi môi của anh ta phun ra một câu “ Tốt” thật khiến người ta muốn đánh .

Vác đống trái cây vào phòng trà nước , tôi vội vàng bắt tay vào làm ngay .Ở đây, cái gì cũng có lại được trang bị đầy đủ hiện đại như một căn bếp vậy .Mang trái cây đi rửa sau đó cắt, tôi suy nghĩ nên làm thế nào để cho đủ 6 vị khác nhau đây thật là muốn điên cả người rồi chuyện công ty cũng không được chậm trễ nữa nếu không anh ta sẽ có cớ đuổi tôi , nếu tôi bị đuổi thì ba tôi sẽ không nhúng tay vào giúp đâu , ông ấy sẽ có cớ tống tôi đi du học .Còn lâu nhé ,tôi sẽ cố gắng hết sức , muốn đuổi tôi à mơ đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.