*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đương lúc hoa hồng Damacus trên Ngưu Vương trang bắt đầu chớm nở, hoa thứ hồng trên núi đã nở thành từng mảng rồi.
Tại trước khi nhóm người đầu tiên lên núi hái hoa, lão Chu liền cho giao mấy con trâu đực cho mấy người điền bảng mượn trâu trước đó, để bọn nó sau này ngay tại trấn Thủy Ngưu kéo xe trâu, trên Ngưu Vương trang, lại là từ trên núi chọn một đám trâu đực nhỏ khá non xuống dưới học làm việc.
Bởi vì trước đó lão Chu liền thông báo cho mấy gia đình này rồi, cho nên tại trước khi trâu về tới, bọn họ sớm liền chuẩn bị tốt xe trâu, chờ đám người tới Ngưu Vương trang hái hoa ngồi xe tới bến xe trấn Thủy Ngưu, nhìn tới chính là một con trâu nước màu đen kéo một cái xe trâu.
Chỉ thấy mấy người đánh xe rất có trật tự đậu xe trâu bên mép đường cái bên ngoài bến xe, hành khách trên xe khách vừa xuống xe, mấy người đàn ông đang đứng ở bóng râm ven đường nói chuyện phiếm liền tới gần nhiệt tình mời chào làm ăn.
“Đây là muốn đi Ngưu Vương trang à, có ngồi xe trâu hay không, một người một tệ”.
“Một tệ”, mấy người bên ngoài xuống xe đầu tiên đều có chút giật mình, trước khi tới bọn họ điều tra qua rồi, nghe nói từ trấn Thủy Ngưu tới Ngưu Vương trang còn có không ít đường phải đi đó.
“Ài, xe bọn họ chậm lắm, chờ mấy người chậm rãi lắc lư đi tới, mặt trời đều lặn rồi, ngồi xe ba bánh đi, mỗi người năm tệ, hai mươi phút liền tới rồi”. Bên cạnh chạy xe ba bánh cũng cười hì hì theo cướp khách.
Ngưu vương trang nhà lão Chu làm tới rất tốt, hiện tại mỗi ngày người thành phố tới trấn Thủy Ngưu bọn họ cũng không ít, những người đó tới tới lui lui, vẫn có thể mang tới chút làm ăn cho bọn họ, mấy ngày nay tuy rằng bị đám xe trâu này cướp đi không ít, nhưng mà tổng thể mà nói, làm ăn vẫn là không có trở ngại, thật sự không được, tìm lão Chu mượn một con trâu, học những người đó cũng đánh xe trâu như vậy, dù sao chỉ cần trấn Thủy Ngưu bọn họ phát triển tốt, cũng không phải không có cách kiếm tiền.
“Theo anh tới Ngưu Vương trang, ngồi xe trâu phải mất bao lâu?”. Một người phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi hỏi người đàn ông đánh xe trâu, đi cùng bà còn có một người đàn ông trung niên tuổi xấp xỉ, ngoài ra còn có một bà cụ hơn sáu mươi tuổi, thoạt nhìn như là người một nhà.
“Chưa tới một giờ bây giờ là hơn hai giờ chiều, lúc này tới Ngưu vương trang, dù sao cũng là không kịp giờ cơm trưa rồi, các chị cũng không cần sốt ruột, đi từ từ là được”. Người đàn ông đánh xe nói.
“Chúng ta ngồi xe trâu đi nhé?”. Ngươi phụ nữ hỏi hai người khác.
“Được, từng tuổi này tôi còn chưa ngồi qua xe trâu nữa, rất mới mẻ”. Người đàn ông trung niên nói, liền xách hành lý bên cạnh lên trên xe trâu.
“Me, mẹ lên trước đi”. Người phụ nữ đỡ bà cụ lên xe, sau đó chính mình lại ngồi lên.
“Chúng ta cũng ngồi xe trâu đi”. Mấy người xuống xe đằng sau, cũng đa phần lựa chọn ngồi xe trâu, rẻ là một phần, chủ yếu vẫn là mới mẻ.
Mấy người đánh xe gần đó, cũng đều lại đây giúp bọn họ xách hành lý, đều là xe phía trước ngồi đầy người, mới sắp xếp xe đằng sau, này cũng là quy định bọn họ đặt ra mấy ngày nay, đỡ phải sau này bởi vì tranh khách tổn thương hòa khí.
“Một chiếc xe liền chở năm người, đây chính là lên núi, nghé con còn rất non, nhiều hơn kéo không nổi”.
“Chỗ bọn tôi ba người nè, lên thêm hai người đi”.
“Cậu trai này hành lý nhiều, một mình cậu tính hai tệ, tôi bớt đi một người, được chứ?”.
“Được được, không sao”.
“Đi thôi”. Một chiếc xe trâu ngồi đầy người, người đánh xe vung, con trâu đằng trước liền vững vàng bước chân đi, quen thuộc kéo xe đi hướng đằng trước.
“Ài, vậy các anh một chuyến kiếm năm tệ à?”. Trên đường, người phụ nữ trung niên nhịn không được hỏi người đàn ông đánh xe.
“Ài, có như vầy liền được rồi, một chuyến đi mấy tệ, một ngày kiếm mấy chục tệ, cũng không phải việc vất vả gì, trong nhà vợ đan rổ, một ngày cũng có mấy chục tệ, chỗ chúng tôi nhỏ không tiêu xài gì, có thu nhập này, cuộc sống liền tốt rồi”. Trên mặt của người đàn ông trung niên mang tươi cười, trạng thái tinh thần rất là không tồi.
“Nghe nói rau của ngưu Vương trang bán rất mắc a”. Làm fan trung thành của ngưu Vương trang thời gian dài như vậy, chuyện đối bên này bọn họ ít nhiều cũng nghe nói qua một chút.
“Người của địa phương chúng tôi, không cần”. Người đàn ông đánh xe cũng mở máy hát: “Trong sân nhà chúng tôi liền trồng rau củ, trên ban công còn trồng nấm, đều là túi phôi nấm mua từ chỗ lão Chu, chờ nấm mọc hết, còn có thể ném vào đất vườn làm phân bón. Đúng rồi, biết trấn trên chúng tôi còn có cái hồ bơi không? Người địa phương của trấn Thủy Ngưu chúng tôi tới bơi cũng rẻ, hiện tại cháu trai tôi một tuần đều phải đi hai lượt, cũng không tốn bao nhiêu tiền”.
Bọn họ một đường nói chuyện, xe đã đi được tới bờ con suối nhỏ, bốn phía xe trâu có tay vịn, bên trên xe cái mái che nắng, bốn phía lại đều là thông gió. Mấy người ngồi ở trên xe, nhìn thấy trong con suối rộng rãi chậm rãi chảy xuôi nước suối trong suốt, trong nước còn mọc một ít lá cây màu xanh biếc không biết tên, phía dưới lá cây khi thì còn có cá nhỏ bơi qua, hai bờ con suối nhỏ thường xuyên có thể nhìn tới các người đàn ông buông cần câu.
Trên mặt nước còn bay rất nhiều chim chóc, thông thường nhất có chim én, chim sẻ, còn có rất nhiều loài chim bọn họ không biết tên, trong đó bắt mắt nhất chính là mấy đôi chim lớn màu trắng, chúng nó khi thì bay lên khi thì đáp xuống, tại phiến phụ cận vùng nước này quanh quẩn kiếm ăn. Ngẩng đầu, còn có thể nhìn tới bồ câu thành đàn thành đàn từ không trung bay qua.
“Nơi này thật không sai”. Chồng của người phụ nữ cũng nhịn không được cảm thán nói.
“Rất thanh tịnh a”. Bà cụ cũng nói như vậy.
“Từ trước đến nay chỗ chúng tôi đều không tệ, chính là trước đây rất nghèo, không cách nào kiếm tiền, từ lúc lão Chu làm cái Ngưu Vương trang đó, người bên ngoài tới chỗ chúng tôi liền nhiều rồi, kéo kinh tế địa phương lên theo, hiện tại tốt hơn nhiều”. Người đàn ông đánh xe cười ha hả nói.
Ánh mặt trời rực rỡ, gió xuân phả vào mặt, trước sau mấy chiếc xe trâu không gấp không chậm từ bên bờ con suối đi qua, lát sau quẹo lên đường cái, đi hướng Ngưu Vương trang.
Quốc lộ đường núi lại quẹo một cái cua, người đàn ông đánh xe nói: “Phía trước chính là làng Đại Loan”.
“Cái cối xay gió màu trắng kia là dùng làm gì?”. Hành khách trên xe liếc mắt một cái liền nhìn thấy cái cối xay gió đối diện trên sườn núi.
“Đó là cối giã gạo bằng gió, người trong làng bọn họ dùng làm bún gạo”. Người đánh xe giải thích nói.
“Nơi này còn có đập nước nữa?”.
“Đó là đập nước của nhà lão Chu, tôm sông của nhà bọn họ ăn ngon nhất, đáng tiếc mấy tháng này không có, nói là ít nhất phải đợi tiết đoan ngọ”.
“Bang bang bang……”. Bọn họ đang nói chuyện, phía trước đột nhiên truyền tới một trận tiếng vang nặng nề, sau đó lại nghe tới thanh âm của một người đàn ông mắng chửi người: “Chạy! Chạy tía mày chạy đi! Chờ lão tử dọn cái lán cỏ tranh của mày, xem mùa đông năm nay mày còn có cỏ non ăn hay không!”.
Người trên xe quay đầu nhìn hướng âm thanh truyền tới, thấy một con trâu cao lớn cường tráng từ con đường trước mặt chạy vội ra, chỉ thấy nó vung thân thể cao lớn của mình, nhảy từng bước, vài cái liền nhảy tới ruộng bậc thang ven đường.
Đi theo phía sau nó chính là một người đàn ông trẻ tuổi, người đàn ông này xắn ống quần, trên chân mang một một đôi giày vải màu đen, bất kể là chân của anh ta hay trên giàycủa anh ta đều dính rất nhiều bùn. Anh ta thấy con trâu trên ruộng bậc thang, liền vung cái cây gậy trong tay tại bên dưới mắng: “Mau xuống cho lão tử! Lát nữa dẫm ruộng lúa của người ta, xem tao trừng trị mày như thế nào!”.
“Ụm bò…..”. Nhị Lang ở trên sườn núi cúi đầu kêu lớn một tiếng, nó cũng không phải cố ý dẫm hư mấy cây con kia, mới nãy có một con trâu đực tới từ bên ngoài dám khiêu khích nó, không đánh con đó có thể được sao?
“Lão tử một gốc cây giống hạt dẻ cười giá trị bao nhiêu tiền có biết hay không? Thế nhưng một phát liền đạp chết hai cây!”. La Mông tức giận đến giậm chân, hai ngày trước củ sen chừa làm giống trên núi đều đào ra, cá chạch còn lại ruộng, hôm nay anh vừa vặn tổ chức người vét cá chạch, muốn thu cá giống về thả vào trong mấy cái ruộng củ sen, không nghĩ tới cũng liền thời gian non nửa ngày, Nhị Lang thế nhưng gây cái họa này cho anh.
Hai cây hạt dẻ cười, này phải giá trị bao nhiêu tiền a? Lúc trước anh dùng ba cây giống hạt dẻ cười này liền đổi lấy bao nhiêu thứ tốt, cái thứ phá của này!
“Ụm bò…….”. Nhị Lang cũng biết chính mình gây họa rồi, tại ruộng bậc thang vung cái đuôi, nhỏ giọng kêu lên, hy vọng La Mông có thể mau mau nguôi giận.
“Mau xuống dưới cho lão tử! Ở đó làm gì hả?”.
“Phốc…..”. Nhị Lang phát ra tiếng phì phì trong mũi, nhìn nhìn La Mông, lại nhìn nhìn cái gậy trong tay anh, cuối cùng vẫn là chậm rãi nhảy xuống từ trên ruộng bậc thang, đánh liền đánh đi, dù sao cũng mấy gậy thôi, chịu đựng mấy cái liền qua.
“Xem xem mày dẫm bờ ruộng của người ta đều thành cái dạng gì rồi?’. La Mông một bên hùng hùng hổ hổ, một bên lại đành phải đi lên mấy mảnh ruộng bậc thang kia, trừ trong mương ruộng đào một ít nước bùn một lần nữa đắp lên bờ ruộng, tuy rằng làm không chỉnh tề tỉ mỉ như ban đầu, tốt xấu đừng rỉ nước.
“Lão Chu à, đây là sao vậy?””. Phía trước một chiếc xe trâu đi tới gần, người đàn ông đánh xe liền cao giọng hỏi La Mông.
“Ài, cũng không gì, chính là Nhị Lang nó đánh nhau cùng trâu nhà người ta, dẫm hư hai cái cây giống trên núi”. La Mông liền dùng nước đọng qua loa rửa sạch tay, đi xuống từ ruộng bậc thang, đứng ở mép đường cái, hỏi mấy người trên xe trâu đang tới gần: “Là tới tham gia hoạt động đi hái hoa lần này à?”.
“Đúng nha, cậu chính là la Mông hả?”. Dọc theo đường đi, bọn họ đã biết mọi người của trấn Thủy Ngưu đều gọi La Mông chủ nhân của ngưu Vương trang là lão Chu, lại nhìn người trẻ tuổi trước mắt, lại nói, phong cách của tấm hình trên tiệm online thật đúng là rất thống nhất.
“Đúng, tôi chính là La Mông. Chào mừng tới ngưu Ngưu Vương trang!”. La Mông cười tủm tỉm nói với bọn họ: “Đoạn đường đằng trước không bằng phẳng, xe trâu khó kéo, mọi người đều xuống đi bộ mấy bước đi”.
“Ài, được”. Người trên xe thật cũng rất dễ nói chuyện, vốn bọn họ chính là nói tốt chở tới Ngưu Vương trang, hiện giờ tấm bia đá viết ba chữ lớn “Ngưu Vương trang” đều gần ngay trước mắt, tại chỗ này bảo bọn họ xuống xe cũng không có gì không đúng.
“Nghé con này ổn chứ?”. La Mông vỗ vỗ trâu đực nhỏ kéo xe, hỏi người đàn ông đánh xe.
“Rất tốt, khí lực lớn, còn đặc biệt nghe lời”. Người đàn ông trong miệng khen suốt.
“Vậy là tốt rồi, nghé con này nhìn thấy khỏe mạnh, kỳ thật còn rất non, mấy chú dùng cũng kiềm chế chút, chờ qua một năm rưỡi nữa, tầm tầm có thể lớn lên tráng kiện rồi”. Kéo xe việc này không thoải mái, La Mông thật có chút đau lòng đám trâu đực nhỏ nhà mình.
“Tôi đều rất chú ý”.
Thời gian hai người nói chuyện, mấy chiếc xe trâu đằng sau cũng đều tới rồi, thấy người thấy phía trước xuống xe, người phía sau cũng đều xuống xe theo, mọi người đều tự xách hành lý, cùng nhau đi theo La Mông, đi bộ lên Ngưu Vương trang. Nhị Lang vung đuôi đi ở phía trước dẫn đường, về phần chuyện La Mông vừa mới nói muốn đánh nó, chính anh hình như là đã quên rồi, người khác đương nhiên cũng sẽ không nhiều chuyện đi nhắc nhở.
“Sáng nay đã tới mấy nhóm người rồi, hiện tại cũng đều ở tứ hợp viện dưới chân núi, ký túc xá bên tứ hợp viện không đủ, không sắp xếp được nhiều người như vậy, chờ một lát ăn cơm tối xong, tôi liền dẫn các người lên núi, nơi này đi lên cũng không bao lâu, trước trời tối liền có thể tới”. Trên đường, LA Mông nói bố trí sau đó cho bọn họ, những người này cũng đều không có dị nghị.
“Ven đường trồng nhiều dâu tây ghê? Năm ngoái tôi mua mứt dâu tây, chính là hái từ đây hả?”. Khi bọn họ đi dọc theo bờ suối nhỏ, thấy dâu tây ven đường trồng thành từng mảng, có người nhịn không được liền hỏi.
“Đúng, nếu các người ở lại đủ lâu, nói không chừng có thể bắt kịp lúc ăn dâu tây”. La Mông cười nói. Hiện tại rất nhiều dâu tây đều nở hoa rồi, đợi tới lúc hoa hồng qua kỳ nở hoa, khẳng định có không ít dâu tây đã chín có thể ăn rồi.
“Trên sườn núi này hoa trắng nở từng mảng từng mảng là gì vậy?”. Lại có người hỏi.
“Dâu rừng gai, chỗ chúng tôi gọi dâu rừng tháng tư, tên khoa học là kêu mâm xôi hay gì đó, ăn là không tệ, nghe nói rất tốt đối tim”. La Mông giới thiệu cho bọn họ.
mâm xôi rừng
dâu tây
“Tối biết cái này, hồi nhỏ ăn không ít”. Một chị gái đằng sau nói.
Một lát sau lên sườn núi rồi, những người này lại cảm thấy hứng thú đối một cái mương nước và hố nước trong mương nước, nhìn thấy cá bỗng bơi trong mương nước, có người nhịn không được muốn giơ tay đi bắt, nhưng con cá nhỏ làm sao lại là dễ dàng như vậy có thể tóm được như vậy.
Tối hôm nay trong tứ hợp viện ăn hai lần cơm tối, ở một giờ trước giờ cơm tối bình thường, liền nấu một bữa cho đám người lát nữa phải lên núi, chờ bọn họ ăn cơm xong, sau khi nghỉ ngơi một chút, La Mông liền dẫn bọn họ đi lên núi.
Ngoài ra, còn để Nhị Lang và hai con trâu đực nhỏ khác hỗ trợ thồ một ít bánh bao chay bột bắp một ít đồ ăn sáng còn có mấy chục cân gạo trắng lên núi, Nhị Lang con này hôm nay vừa mới gây họa, lúc này cực kỳ ngoan, thật sự dễ sai bảo.
Những người này cơm tối ăn sớm, lúc này lại đi một đoạn đường núi, đợi tới buổi tối, bụng khẳng định đói, lão Chu dù keo kiệt, cũng không để người làm thê dài hạn ngắn hạn của nhà mình bị đói bụng. Lát sau đợi tới bên nhà sàn, anh sẽ sắp xếp người dùng mớ gạo trắng này nấu cháo, banh bao chay cũng đều hấp lại, buổi tối nếu ai đối bụng, liền tự mình đi căn tin tìm đồ ăn.
Căn tin liền thiết lập tại một căn phòng đối diện cửa chính của tứ hợp viện, căn phòng này phải lớn hơn rất nhiều so với các phòng nhỏ khác, bên trong còn có một cái phòng bếp nhỏ, tuy rằng nói sau này một ngày ba bữa cơm đều là đưa lên từ dưới chân núi, nhưng mà nếu người trên núi muốn tự nấu cho mình ăn, cũng là có thể.
Ngày này số người tới Ngưu Vương trang tổng cộng có hơn một trăm, đều bị La Mông bố trí tại cái nhà sàn sườn Đồng làng Thượng Thủy, những người này đi bộ không nhanh, hơn nữa có một số người hành lý còn khá nhiều, La Mông đặc biệt thả chậm tốc độ, chờ lúc bọn họ tới nhà sàn, đã là thời gian chập tối rồi.
Phân phối phòng xong, lại dặn dò một chút những việc cần chú ý, nhất là vấn đề phương diện an toàn, sau đó lại sắp xếp bọn họ nấu cháo, củi lửa đều là có sẵn, trước đó lúc bọn anh xây cái nhà này, nhánh cây còn lại và tài liệu còn thừa đều phơi nắng xếp thành đống củi, bên này cũng không nấu nướng, đón chừng có thể dùng lâu.
“Vậy tôi đi về đây, sáng mai sẽ có người đưa bữa sáng tới đây, hoa thứ hồng trên núi chúng ta trồng ở đâu, mới nãy cũng chỉ cho mọi người xem qua rồi, mọi người ngày mai ăn xong bữa sáng, liền tự mình bố trí bắt đầu làm việc, tốt nhất là có thể chia tổ nhỏ hành động, trên an toàn có đảm bảo, cũng càng dễ quản lý”. Trước khi La Mông rời đi, lại nhịn không được dặn dò bọn họ.
“Yên tâm đi, một ngày ba kg cánh hoa, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”. Một người tuổi còn trẻ tự tin tràn đầy nói.
“Đừng tưởng rằng ba kg không nhiều lắm, cánh hoa của hoa thứ hồng chúng tôi khá mỏng khá nhẹ, phải hái đủ ba kg cũng không dễ dàng như vậy. Đúng rồi, rổ gì đó, liền đều ở bên trong phòng chứa đồ linh tinh bên dưới nhà sàn chúng ta”.
“Biết rồi, nới nãy anh đã nói qua rồi”.
“Được rồi, tôi xuống núi đây, mọi người chú ý an toàn”.
“Trễ vậy rồi anh còn một mình xuống núi à? Không thì dứt khoát ở trên núi một đêm đi”. Thấy bên ngoài sắc trời đã bắt đầu tối thui rồi, có một số người liền khuyên La Mông ở lại bên nhà sàn này qua đêm.
“Không sao”. La Mông xua xua tay, dẫn bọn Nhị Lang ra khỏi sân nhỏ.
Tối mù thế này, đường núi quả thật không dễ đi, hơn nữa hiện tại mùa đông cũng qua rồi, rắn ngủ đông đều đã từ trong hang đi ra rồi, chỉ sợ không cẩn thận một cái đúng lúc đạp phải.
“Nhị Lang à, không thì mày cõng tao xuống núi đi?”. La Mông đi tới đi tới, liền nói với Nhị Lang.
“Ụm bò!”. Nhị Lang không vui lắm kêu lớn một tiếng.
“Mày thằng nhóc thối, chuyện hai cây giống buổi chiều tao còn chưa tính sổ với mày đâu, mệt lão tử nuôi mày cao như vậy khỏe mạnh như vậy, cõng một chút cũng không chịu……”.
La Mông lẩm bẩm, đột nhiên nhìn tới phía trước cách đó không xa có ánh sáng đang chớp lên, như là ai cầm đèn pin đang đi tới bên này.
“Ai đó?”. LA Mông cao giọng hỏi.
“Là tớ”. Thanh âm của Tiếu Thụ Lâm truyền tới từ dưới sườn núi.
“Sao cậu lại tới đây?’.
“Thấy cậu còn chưa xuống núi, đi lên nhìn một cái”. Tiếu Thụ Lâm nói xong, đi vài bước đi tới trước mặt bọn La Mông.
“Cậu đi lên làm gì? Tự tớ có thể xuống núi, này không phải còn có bọn Nhi Lang sao?”. La Mông miệng nói như vậy, trong lòng kỳ thật vẫn là thật cao hứng.
“Nhị Lang có thể đảm đương gì?”. Tiếu Thụ Lâm cười, đi song song ở bên cạnh La Mông.
“Cũng đúng”. La Mông lầm bầm một tiếng, tươi cười trên mặt giấu cũng giấu không được, anh nhích lại gần bên cạnh Tiếu Thụ Lâm, cảm nhận nhiệt độ cơ thể truyền tới từ trên người cậu ta, tại buổi tối đầu xuân hơi lạnh này, cảm giác hết sức kiên định.
“Phốc!”. Nhị Lang đi ở phía trước nhẹ nhàng phát ra tiếng phì phì trong mũi, không dám lớn tiếng kháng nghị, chuyện cây con còn chưa bỏ qua, nó hai ngày nay tốt nhất vẫn là hạ mình một chút.