[Ngưu-Yết] Yêu Em Đi Anh

Chương 17: Chương 17: anh mẻ răng




“Kim Ngưu, hôm nay chúng ta có khách!”

Thiên Yết ghé vào bếp nói, mê mẩn nhìn cô gái nhỏ bận rộn trong bếp.

Cứ như vậy đi!

Bình an, nhẹ nhàng và giản dị như vậy.

Sẽ mãi và luôn như thế! Anh đi làm về, sẽ có người chào đón, sẽ có những lời lẽ quan tâm, sẽ có những cái hôn chào hạnh phúc.

Rồi sau đó là bữa cơm nóng canh ngọt, họ sẽ cùng ăn và nói chuyện, chia sẻ và ủi an nhau qua mọi giông tố...

Nhẹ thế thôi, ấm áp thế thôi, cười như thế thôi!

Như thế là đủ, không, đã là quá nhiều và đẹp, đến nỗi không cần thêm gì nữa!

“Ai vậy anh?”- Kim Ngưu xoay lại hỏi

Thiên Yết cười, đi lại, giúp cô vừa nói:

“Bạn thân của anh, anh cũng cần có bạn chứ!”

“Anh ấy là ai?”

“Nhân Mã, một thằng tào lao!”

“Haha, xem ra tình cảm hai người rất tốt!”

“Dĩ nhiên!”-anh cười-”thi thoảng nghe nó thi sủa với tụi chó cũng vui lắm!”

“....em không nghĩ anh cũng hài hước như vậy!”

“Haha!”

Anh cười, hào sảng và thoải mái.

Xem ra người tên Nhân Mã này, rất thân với anh.

“Rrrrr”

“Ồ, chó xổng chuồng rồi!”

Thiên Yết cầm điện thoại, bấm nút nghe!

“Alô!”- đầu dây bên kia, Nhân Mã đánh tiếng-” mày hả Thiên Yết kiêu?”

“Bố mày đây! Sủa đi!”

“Mịa nó thằng chó! Bố mày không phải chó!”

“... tao quên, có lẽ tao đang sỉ nhục loài chó!”

“Mẹ nó, câm ngay cho tao!”

“......”

“Ê... sao im vậy?”

“Mày nói tao câm mà!” Ý tứ chính là, mày yêu cầu gì tao liền chiều đó!

“Cái #&$/&!!! you-think-you-delicous?”

“Tao phát hiện, vốn tiếng anh của mày đang bị chó hóa với tốc độ ánh sáng!”

“Câm, câm ngay cho bố! Tao đang ở trước cửa phòng mày đây! Ra mở cửa!”

“Ồ, được thôi!”

Thiên Yết cười sảng khoái, bước ra mở cửa.

Khu chung cư này xem ra, hôm nay khó yên lành nha!

“Hello!”

Trước cửa phòg 508, một thanh niên đang đứng cười. Anh ta có khuôn mặt khá tuấn tú đi cùng những đường nét góc cạnh cho thấy rõ dòng máu lai đặc trưng.

“Trại chó mới xuất giống à? Sao mày thoát được vậy?”

“Ầy... bậy bạ quá nha!”- Nhân Mã xùy xùy tay-” đâu đâu? Con bồ cưng ái của mày đâu rồi? Con nhỏ quên tu tám kiếp đâu rồi?”

“Muốn chết?..”

“Mẹ nó, đừng có bày đặt giở giọng phúc hắc âm hiểm gì gì đó với bố! Bố mày không quen nghe chó tru!”

“Cút!”

“Cút cái đầu mày... ai da, sao nhà sạch dữ bây?”

Nhân Mã tự tiện đi vào nhà, tự tiện lấy chai rượu trên giá, tự tiện khui.

Động tác thuần thục chứng tỏ bản thân đã làm việc này hơn chục lần rồi!

“Trai có vợ khác hẳn nha! Hồi trước cái nhà còn thua chuồng chó, còn bây giờ thành trại heo công nghiệp, sạch kinh nhờ!”

“ Muốn chết”

“Mẹ nó chứ mày bị trẹo mồm à? Khả năng ngôn ngữ cho chó ăn rồi hả? Chủ ngữ vị ngữ đâu? Hồi nhỏ môn tiếng việt của mày là thầy toán hay thầy thể dục dạy?”

“Câm ngay, mày muốn..... ủa”

“Ơhm... em nghĩ nhà mình có khách nên định hỏi có cần đưa nước ra không?”

'Nhà mình'

Thiên Yết cười trộm, xem ra cô nhóc này đã vô thức nhận định nơi ở mới nha!

Cảm giác này, hóa ra ấm đến thế!

Kim Ngưu nhìn anh, lòng cười phúc hắc.

Phải đó anh xã à! Nhà mình nhà mình đó! Yêu em chưa! Yêu thì hôn liền đi anh! Ai da~~ em không ngại người lạ đâu a hí hí hí ~[= v =~]

Đánh dấu chủ quyền ngay và luôn đi anh♡♡

“Không cần, em cứ nghỉ đi!”

“Sao mày nhẫn tâm với bố vậy hả đồ bất hiếu? Aaaa, con dâu nhỏ nhà tao đây rồi!”

Nhân Mã xáp lại, lòng nóng hôi hổi.

Cái $@$^!!! Cuộc đời này thật bất công mà!

Một người ưu nhã hiền hòa, hay cười hay nói, tay hay giúp người chân đi cứu thế như anh lại ế chổng ế chơ.

Còn cái tên mặt than đòi nợ này, đã già còn làm màu, mặt mũi hầm hầm như bị táo bón vậy mà có cô em gái loli dễ thương nhóc nhóc thì thôi đi! Đằng này còn có thêm nàng hôn thê trẻ tươi năng động, xinh đẹp mơn mởn thế này.....

Bất công! Rất bất công..!!!

Hồng nhan bạc mệnh, anh đây đúng là hồng nhan bạc mệnh mà...

“Em chào anh!”

Kim Ngưu cười đến mê người, tỉ mỉ đánh giá Nhân Mã một phen... trông đẹp trai đấy, lai lai tây tây nhìn thật bảnh nha!

Nhưng vì cớ gì.... khụ, ngay má phải bầm nguyên cục to tướng thế kia? Thật là phá hư phong cảnh!

“À, cái này hả?” Thấy Kim Ngưu nhìn, Nhân Mã cũng chợt nhớ ra.

“Mày mới cắn thi với con milu hàng xóm nữa à? Sao? Bị vậy là thắng hay thua!”

“Câm, mày câm ngay cho bố!”

“ưhm.. hai anh cứ từ từ nói chuyện, em đi lấy nước. Anh Nhân Mã uống trà gừng nhé!”

“Được! Có thêm mứt gừng thì càng tốt! “

“Nhà bọn em có, anh đợi một một chút!”

“Ok ok!” Bằng chứng cho thấy, ai đó đã ăn ké nhiều đến mức chai rồi.

“Rồi, giờ nói coi, cái mặt mày..” dày vậy mà ai làm bầm được hay vậy?

“Làm ơn mắc oán, tao đúng là con mẹ nó xui xẻo...”

“Mày tru xong chưa? vô chủ đề!”

“Cái đồ có vợ quên bạn, mày đừng quên hồi xưa là ....”

“Hình như Thiên Trân sắp đến....!”

“Cái gì? Sao không nói sớm....!”

Nhân Mã cuống quýt, ngàn vạn lần không được để Thiên Trân đáng yêu của anh biết cái mặt này nha.

Trong mắt nhóc đó, hình tượng của anh đẹp cỡ nào a

Ta nhổ, thằng chó ở quán bar, ta nhổ!

“Anh hai.... anh Nhân Mã!”

Nhắc tào tháo, tào tháo tới. Thiên Trân hí hửng đi vào cùng với Xà Phu!

Hắc hắc, để coi coi, hai 'vợ chồng trẻ' bây giờ đang ấm nồng như thế nào a~~

Thiên Trân hôm nay biết rõ anh hai cùng chị dâu đang ấm nồng, nên cố ý rủ Xà Phu đến phá đám vừa coi kịch.. ai da~~ có khi còn hay hơn phim Hàn Quốc nữa.

Nhưng ai thế kia, trông quen mắt, Thiên Trân liền nhận ra, đó là:

“Anh mẻ răng!”

Chính là chưa kịp cho ai chào ai, Xà Phu đã bất ngờ lên tiếng.

Vì người con trai xinh đẹp đang ngồi trên sofa với vết bầm sưng tấy kia. Không ai khác là người ở quán bar bị Xử Nữ đánh oan hôm nào.

Thế giới, thật nhỏ bé...!!!!!!!!

.............

P/s: các bạn thân mến, Nhân Mã lên sàn, có ai nhận ra anh chàng ở quán bar chap nào không? hihi

Thêm nữa, cho mình ngựa tí nào!

Dạo này đọc nhiều truyện hay thấy có phần bạn hỏi au trả lời, nói chung là bị ham hố theo phong trào.

Khụ, cũng muốn bơm một chap như z, các bạn thấy sao? Các bạn có thể hỏi mình và mình sẽ trả lời, tất cả

1 chap chỉ để trả lời, nếu bạn thích, cứ hỏi ở dưới và chap sau mình sẽ trả lời hết.

Còn nếu thấy nhảm quá thì thôi, chúng ta trực tiếp bỏ qua giai đoạn đó!

Cuối tuần vui vẻ nha mọi người

Mặt khác, 00:00 cú đêm, điểm danh nào hú hú

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.