Sẽ không như anh nghĩ chứ?
Bước chân anh vừa mới dừng lại một lát thì Cố Vấn Thành đã chú ý tới trạng thái khác thường của anh.
Có lẽ vì mới vừa giao hòa tinh thần lực với nhau nên hắn càng chú ý tới Lý Tấu Tinh hơn trước đây, "Sao vậy?"
"Không có chuyện gì," nghĩ rằng chắc là mình nghe nhầm, Lý Tấu Tinh thu hồi mấy suy nghĩ kì quái trong đầu, "Ngẩn người tí thôi."
Nói xong hai câu bọn họ đã đi vào phòng của Bách Đồng. Gian phòng được trang trí vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của phái nữ đương thời, trong phòng khi có khi không tiếng nhạc êm tai, tràn ngập mùi nước hoa dịu nhẹ.
Còn vị ca sĩ Bách Đồng được yêu thích nhất giới giải trí đang đứng chính giữa phòng mỉm cười, "Chào các anh."
Vẫn là giọng nói dễ nghe giống lúc ở bên ngoài, không còn cản trở của cánh cửa mà trong veo tựa như dòng suối trong.
Mái tóc dài của cô được đánh rối một cách khéo léo, không có tạo hình khoa trương, cũng không trang điểm đậm, cô giống như giọng nói của mình, thanh thuần không nhiễm bụi trần.
Chẳng qua vóc dáng Bách Đồng phải trên một mét tám, nhưng thời đại này cũng không hiếm phụ nữ cao to, hơn nữa bọn họ có khi còn cao hơn Bách Đồng cho nên cũng không có gì kì lạ.
Hi Nam vừa nhiệt tình vừa ngượng ngùng, ngây ngô vẫy vẫy bàn tay to của mình, "Chào cô."
Bách Đồng bị chọc cười, lúm đồng tiền trên mặt như ẩn như hiện, "Chào anh."
Hi Nam cười hì hì, không biết lấy đâu ra hai tấm ảnh, "Có thể ký tên cho tôi không?"
Bách Đồng vui vẻ đồng ý, Hi Nam đã hoàn toàn xem đối phương là nữ thần.
Khóe mắt Lý Tấu Tinh giật giật.
Không biết là kinh ngạc với việc Hi Nam muốn đào góc tường tương lai của Cố Vấn Thành hay là kinh ngạc với việc góc tường tương lai thế mà lại là một nam thần giả gái.
Nhưng mà việc này quá vô lý, chắc chắn đã xảy ra vấn đề.
Từ khi anh bước vào gian phòng liền không nói câu nào, Cố Vấn Thành cảm thấy kỳ lạ, hắn nhìn về phía anh thì phát hiện đôi mắt sáng bừng của Lý Tấu Tinh đang đảo quanh Bách Đồng.
Cố Vấn Thành dừng lại, quay đầu nhìn Bách Đồng.
Dáng người cô gái cao gầy, ngọt ngào như đường, được ngàn vạn thiếu nam thiếu nữ tôn sùng là nữ thần nên dĩ nhiên Bách Đồng rất đẹp và có khí chất.
Nhưng bây giờ Cố Vấn Thành lại cảm thấy hơi bất mãn với cô, bắt đầu soi mói.
Ngực phẳng, nghề nghiệp phải lộ diện nhiều, người theo đuổi quá đông, nhìn thì có vẻ không phải là người có thể chịu được cực khổ với mạo hiểm.
Lý Tấu Tinh thích loại con gái này?
Ánh mắt của hắn có cảm giác tồn tại quá mạnh mẽ, Bách Đồng phát hiện ánh mắt của hắn, sau khi đối diện với hắn thì nở nụ cười xinh đẹp.
Bách Đồng quấn quấn lọn tóc, hé đôi môi hồng mềm mại hỏi: "Anh nhìn tôi làm gì?"
Câu nói này được cô nói một cách nhỏ nhẹ, vừa dịu dàng vừa mềm mại.
Trên thực tế Bách Đồng đã khẩn trương đến độ toát mồ hôi lạnh.
Mái tóc dài của hắn là giả, giới tính cũng giả nốt, nhưng xu hướng tính dục là thật.
Việc hóa trang thành nữ ca sĩ chỉ là thú vui cua gái quái đản của hắn. Hắn thích nhìn dáng vẻ các cô gái đố kỵ nhưng không làm gì được hắn, lá mặt lá trái xưng chị gọi em với hắn, đáng yêu muốn chết!
Chẳng qua việc hóa trang thành con gái rất dễ hấp dẫn mấy tên đàn ông háo sắc.
Ánh mắt nhìn hắn của đám thiếu niên này rất đơn thuần đáng yêu, duy chỉ riêng anh chàng nhìn chằm chằm vào hắn này, nhìn đến mức tóc gáy hắn dựng đứng, trong ánh mắt đều là ác ý.
Tựa như hắn là rác rưởi ven đường không đáng nhìn, nghĩ cách làm hắn hoàn toàn biến mất.
Mịa nó, không phải hắn gặp phải biến thái chứ?
Cố Vấn Thành nhếch môi, cực kỳ phong độ, "Bách tiểu thư bên ngoài còn đẹp hơn so với trên mạng."
"Đúng đúng," Hi Nam nhiệt tình đáp lời, "Cô thật đẹp."
Hình như Bách Đồng hơi ngượng ngùng, ánh mắt uyển chuyển như nước đảo qua đảo lại trên người nam chính, sau đó vội vã nghiêng đầu, "Cảm ơn."
Hoàn toàn là dáng vẻ của một cô gái nhỏ.
Lý Tấu Tinh cảm thấy vi diệu, biểu hiện của cái tên này, hoặc là hắn cong, hoặc là suy đoán của anh sai rồi.
Nhìn vẻ mặt Bách Đồng, thỉnh thoảng lại liếc trộm, rõ ràng là biểu hiện của vừa gặp đã yêu.
Lý Tấu Tinh lại vững tin, anh không sai.
Giới gay nhiều ong ít mật, 0 nhiều hơn 1. Lý Tấu Tinh biết rằng không ít người thích mặc đồ nữ dùng máy biến giọng, nói chuyện phải giữ cổ họng, người càng gợi cảm càng nữ tính thì càng tự tin. Dù anh không quan tâm nhưng nghe qua nhiều nên có thể dễ dàng phân biệt.
Tuy rằng không biết tại sao Bách Đồng không dùng sản phẩm công nghệ cao để che dấu, dù sao đây cũng là quyền tự do của họ.
Anh suy tư, ánh mắt luôn chăm chú vào trên người Bách Đồng.
Từ lúc bước vào đến giờ, Lý Tấu Tinh gần như luôn luôn nhìn Bách Đồng.
Không ai cảm thấy kỳ lạ, cùng chung một phòng tất nhiên mọi người sẽ chú ý đến người khác giới, hơn nữa "người khác giới" này lại còn ưu tú như vậy.
Cố Vấn Thành ho khan vài tiếng, Lý Tấu Tinh vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ, không như lúc trước sẽ quay đầu lo lắng nhìn sang.
Còn chưa là bạn gái mà đã quên đồng đội rồi à?
Cố Vấn Thành lại càng khó chịu.
Thấy sắc quên bạn, haizz.
Hắn trực tiếp quay đầu nói với Lý Tấu Tinh: "Cô ta không được."
Lý Tấu Tinh là đồng đội của hắn, việc chọn bạn gái không thể khiến cả đội mất mặt, hắn không thích cái cô Bách Đồng này, cho nên không được.
"Không được?" Lý Tấu Tinh suy tư, "Không sao, chúng ta có thể thử một lần."
Phỏng chừng Cố Vấn Thành cũng nhìn thấu việc Bách Đồng giả gái, cảm thấy tinh thần lực của hắn không hợp trị liệu cho bọn họ.
Nhưng dù sao cũng phải thử một lần, tinh thần lực giao hòa không phải là chuyện nhỏ.
"Bách tiểu thư," Lý Tấu Tinh tiến lên hai bước, đi tới trước mặt Bách Đồng, cười nói, "Tình huống của chúng tôi chắc cô đã biết, kính nhờ."
"Anh yên tâm," Bách Đồng dịu dàng cười nói, "Vị trí của các anh cách tôi gần nhất, nếu như lúc biểu diễn cảm thấy tiếng hát của tôi có hiệu quả thì sau khi kết thúc tôi sẽ tiến hành chữa trị sâu hơn cho các anh."
"Cảm ơn," Lý Tấu Tinh nở nụ cười xán lạn. Anh biết vị này giả gái rất ổn, sẽ cảm thấy khó chịu khi bị người khác nhìn thấu mình cho nên làm bộ tự nhiên, nhìn cực kỳ chân tình, "Cô không chỉ đẹp mà còn tốt bụng."
Nụ cười của anh quá mức mời gọi. Bách Đồng yên lặng nhớ kỹ nụ cười này, quyết định lúc không có người sẽ lén lút luyện tập để đáp lại fangirl, "Việc nên làm."
Hai người bọn họ trò chuyện vui vẻ, Hi Nam kiêu ngạo ra mặt: "Không hổ là nữ thần của tôi, ngay cả Tấu Tinh mà cũng mê hoặc được!"
Mê hoặc?
Cậu ấy nói thử xem, thử cùng cô gái này nói chuyện yêu đương?
Hắn đã nói cô ta không được, Bách Đồng không xứng với Lý Tấu Tinh.
Sao không tin chứ.
Khóe mắt Cố Vấn Thành cong cong, "Tấu Tinh, qua đây đi, đừng làm trễ nãi Bách tiểu thư biểu diễn."
Bách Đồng bị đuôi mắt mắt đảo qua không hiểu sao lại cảm thấy rùng mình, "Đúng, tới giờ tôi phải lên sân khấu biểu diễn rồi."
Mấy chữ kết thúc của hắn mang theo chút run rẩy, phối hợp với gương mặt trắng nõn hoàn mỹ kia càng khiến người thương tiếc, "Trước hết các anh chờ cùng nhân viên công tác đi, trong lúc tôi biểu diễn nhất định phải chú ý tới biến hóa tinh thần lực của mình."
"Chúng tôi sẽ," Lý Tấu Tinh cười, giơ tay ra hiệu cố lên với hắn, vị này khẩn trương đến mức giọng nói cũng run run, "Đại mỹ nữ, đừng lo."
"Thật ra còn có một vấn đề," Lý Tấu Tinh hỏi điều muốn hỏi nhất, "Cô có chị em gái gì không?"
Anh nháy mắt mấy cái với Bách Đồng, tỏ vẻ chỉ tò mò với vấn đề này thôi.
Bách Đồng gật gật đầu, thản nhiên, "Có một anh trai."
Trên thực tế hắn chính là anh trai, có một người em gái.
Dung mạo rất giống hắn, hắn giả gái cũng là mô phỏng theo dáng vẻ của em gái. Hơn nữa vì khác nhau giữa tinh thần lực nam và nữ nên trên phương diện chữa trị năng lực em gái hắn mạnh hơn hắn rất nhiều.
Đôi lúc bọn họ sẽ đóng vai đối phương, trải nghiệm cuộc sống khác nhau, chơi rất vui.
Lý Tấu Tinh hiểu rõ, hỏi xong rồi bọn họ đi theo nhân viên công tác tới sân khấu biểu diễn.
Trên đường đi Lý Tấu Tinh vẫn luôn bị các đồng đội trêu chọc, gọi anh là "Sát thủ thiếu nữ", cô gái nào cũng dịu dàng với anh.
"Đây là do mị lực của tôi mạnh," Lý Tấu Tinh khoe khoang cười cười, khoa trương sờ sờ mặt mình, "Hết cách rồi, mặt đẹp."
"Giao ID mạng ra đây sẽ không bị giết," Hi Nam rầm rì, "Tôi phải làm quen với Bách tiểu thư, dù cho cô ấy không thích tôi thì chúng tôi cũng có thể trở thành bạn bè mà."
"Đừng rộn." Lý Tấu Tinh nghĩ thầm, nếu hắn mà thích cậu thì người khóc chính là cậu đấy.
Nhưng anh thực sự không chịu nổi quấy rầy, "Về trường cho cậu."
Tế Du với Lăng Niên cũng lắc lắc tay phải đeo quang não, ý tứ rõ ràng, Lý Tấu Tinh bất đắc dĩ đồng ý.
Một đám tiểu tử thúi gan to bằng trời, dám cua góc tường tương lai của nam chính.
Nhắc đến nam chính, Lý Tấu Tinh nhìn về phía Cố Vấn Thành, trên mặt hắn vẫn luôn mang theo nụ cười, thế nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy tâm tình Cố Vấn Thành không vui.
Sau khi tinh thần lực dung hợp, anh ngày càng nhạy cảm với cảm xúc của đối phương.
Lý Tấu Tinh kéo Cố Vấn Thành đến bên cạnh mình, tay sát tay, "Vừa nãy đã khác thường, thân thể không thoải mái, tinh thần lực còn hỗn loạn hả?"
Câu này vừa dứt, kỳ lạ, anh cảm giác tâm tình Cố Vấn Thành liền tốt lên.
Cố Vấn Thành cười híp mắt, "Tôi đang nghĩ tiếng hát của Bách tiểu thư có hữu ích hay không."
Nếu có thì có thể miễn cưỡng xứng với Tấu Tinh, nếu như không có thì mấy người đế quốc thổi phồng cô ta quả thực là mắt mù.
"Đừng lo lắng," Lý Tấu Tinh ôm bờ vai hắn, nửa ôm người vào trong ngực, sau khi xác nhận Cố Vấn Thành không bài xích mới thoải mái trượt tay xuống dưới chuyển thành ôm eo nhỏ của hắn, không nỡ thả ra, lẫm lẫm liệt liệt, "Có chúng ta ở đây."
Không phải hư ảo mà thật sự nắm chắc trong tay, giống như lần ở Toái Tinh kia, Lý Tấu Tinh cũng đỡ hắn như vậy.
Cố Vấn Thành hơi nghiêng đầu đi, trong đôi mắt đối diện với Lý Tấu Tinh chứa đựng nghi hoặc.
Hình như là đang hỏi, anh em đều ôm như vậy hả?
Đáy lòng hắn cảm thấy kỳ lạ nhưng lại không biết kỳ lạ ở đâu.
Nhưng mà thân thể vẫn phản xạ có điều kiện trở nên cứng nhắc.
Lý Tấu Tinh động viên vỗ vỗ hắn hai cái, sau đó buông hắn ra, hai tay đút túi, chân dài cất bước với tư thế đẹp trai, "Vấn Thành, phía trước tối, cẩn thận ngã."
Không thể dùng tinh thần lực dò xét phía trước, chỉ có thể dùng mắt thăm dò.
Hai người bọn họ chầm chậm bước đi, ba người Tế Du đã tiến vào một khoảng tối la lên với bọn họ: "Nhanh lên lại đây."
Cố Vấn Thành, "Yên tâm, tôi sẽ cẩn thận."
Nhân viên công tác dẫn đường đi đầu nên trước mặt bọn họ không có người dẫn đường, Lý Tấu Tinh cùng hắn bước vào sân khấu biểu diễn còn chưa bắt đầu, đột nhiên mở miệng: "Nếu không tôi dắt cậu?"
Anh nói là câu hỏi nhưng chẳng kịp chờ đối phương trả lời đã ngang ngược bá đạo nắm lấy tay Cố Vấn Thành.
Cố Vấn Thành theo bản năng rụt tay lại, nhưng Lý Tấu Tinh lại vô cùng mạnh mẽ, tóm chặt lấy bàn tay muốn tránh thoát của hắn, từng bước từng bước dắt hắn hướng về phía trước thoát khỏi bóng tối.
Hoàn toàn không cho người ta cơ hội cự tuyệt.