Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 1: Chương 1: Nhìn bằng con mắt khác




Trung tâm quảng trường sao Bắc Đẩu.

Mấy chục đài kiểm tra tinh thần lực phản quang dưới ánh mặt trời, các thiếu niên tinh thần phấn chấn chen chúc ồn ào, xếp thành hàng dài trước mỗi đài kiểm tra, chờ người phụ trách trường quân đội Thừa Dương gọi tên.

Ánh nắng mùa hạ oi bức, Lý Tấu Tinh nhắm hai mắt, mí mắt không ngăn được ánh sáng, khát khô cổ họng.

《Thủ Thượng Chinh Đồ》, bối cảnh tương lai, toàn bộ thẳng băng, mỹ nữ như mây.

Nhân vật chính trong truyện, người được Lý Tấu Tinh định nghĩa thành đóa hoa ăn thịt người cực phẩm - Cố Vấn Thành, rất nhanh sẽ xuất hiện.

Anh có chút mong chờ.

[Cố Vấn Thành nhếch khóe môi.]

[Hắn rất biết cách phô bày sở trường của mình, chỉ cần hơi nháy mắt, hơi thở thiếu niên nhẹ nhàng khoan khoái kia lại đột ngột trộn lẫn mùi vị trưởng thành chín chắn, hai loại khí chất trái ngược căng tràn như quả mọng này bắn ra bốn phía.]

[”Cảm ơn ngài.”]

[Cô gái dẫn đường cho hắn đỏ ửng hai má, chẳng khác nào thiếu nữ gặp mối tình đầu, “Không cần khách khí, chúc ngài có thể thuận lợi thông qua bài kiểm tra của trường quân đội Thừa Dương.”]

Cách đó không xa có tiếng giáo viên hô lên: “Người tiếp theo, Lý Tấu Tinh.”

Lý Tấu Tinh liếm liếm đôi môi khô nứt nẻ, nhanh chân tiến lên, quay về phía giáo viên trường quân đội Thừa Dương nở một nụ cười, “Có.”

Nụ cười của anh đã sớm trở thành ký ức cơ bắp, so với mặt trời trên cao có khi còn xán lạn rực rỡ hơn.

Người phụ trách trường quân đội Thừa Dương bị hơi thở ngốc bạch ngọt này của anh làm cho sửng sốt, không nhịn được cười nói: “Lại đây, bắt đầu kiểm tra tinh thần lực, nếu hơn 1200 sẽ được trường học của chúng tôi tuyển chọn.”

Trị số bắt đầu của máy kiểm tra là 0, 3000 là mức cao nhất. Máy kiểm tra do chính phủ kiểm soát, chỉ cho phép trường học, quân đội, bệnh viện đăng ký thuê, thông tin mỗi lần kiểm tra sẽ được gửi đến cục tình báo kịp thời.

“Được,“ Lý Tấu Tinh gật đầu, vừa định giơ tay chạm vào máy cảm ứng, người phụ trách bên tay phải đội ngũ mở miệng hô lên: “Cố Vấn Thành ——”

—— Cố Vấn Thành.

Dừng tay, Lý Tấu Tinh nghiêng đầu nhìn lại.

Một thiếu niên đi ra từ trong đám người, thong thả bước tới trước máy kiểm tra. Ẩn trong nét trong trẻo của ánh mắt hắn là vẻ thâm thúy, thân hình rất cao, dễ dàng che lại ánh nắng chiếu trên người người phụ trách, dạt dào ý cười nói: “Thưa thầy, có em.”

Nhằm bảo vệ sức khỏe tinh thần cho đám học sinh còn độ tuổi vị thành niên và công bằng cho giáo viên, đế quốc đặt ra một quy định đặc biệt là cấm người chưa thành niên kiểm tra tinh thần lực, cho nên đây là lần đầu tiên đám thiếu niên này biết chỉ số tinh thần lực của mình.

Nếu chưa trải qua huấn luyện thì chỉ số tinh thần lực được bao nhiêu phải xem thiên phú, nhưng Cố Vấn Thành lại có vẻ đã biết trước, không chút lo lắng.

Lý Tấu Tinh biết sự tự tin này của hắn ở đâu mà có, không chỉ vì hắn là nhân vật chính của quyển sách 《Thủ Thượng Chinh Đồ》này, mà còn vì hắn vừa mới uống một loại thuốc bí truyền, vừa trẻ lại hai mươi năm thanh xuân, khiến cho tinh thần lực mạnh thêm không ít.

Đóa hoa ăn thịt người cực phẩm này, bên trên có độc, không thể dây vào.

Lý Tấu Tinh dời tầm mắt, đặt tay lên máy cảm ứng.

Cố Vấn Thành gần như cùng anh bắt đầu kiểm tra trị số tinh thần lực.

Trong nháy mắt tay Cố Vấn Thành đặt lên máy cảm ứng, máy kiểm tra vẫn luôn không nhúc nhích trị số bắt đầu dao động kịch liệt, đột phá từng giá trị một với tốc độ cực nhanh, nhanh chóng chạy đến 1000, xem tình hình này dĩ nhiên không có xu thế dừng lại.

Xuất hiện động tĩnh, những người khác bị âm thanh này kinh động, kinh ngạc quay đầu lại xem, sau một khắc thì bị tốc độ này dọa cho sợ hết hồn.

Lý Tấu Tinh có thể nghe thấy nghị luận sôi nổi xung quanh, bên trong sách gốc chính là thô bạo như vậy, bước lên sân khấu chỉ có nhân vật chính được tỏa sáng.

Giáo viên ghi chép dữ liệu hít sâu một hơi, ổn định đôi tay run run, ánh mắt sáng quắc nhìn dữ liệu từng bước một xông qua 2000, “Dùng sức...”

Tâm trạng gã kích động, hận không thể lập tức thông báo cho trường học.

Mắt Cố Vấn Thành lóe lên, trị số tinh thần lực theo điều khiển của hắn đạt mốc 2300.

Tiếng ồn ào cùng thán phục ầm ĩ, mấy giáo viên lúc trước vẫn còn ngồi quan sát nhanh chân chạy đến bên cạnh, mặt nín đến đỏ bừng, gắt gao trừng con số chói mắt trên máy kiểm tra.

Đều đang chờ mong kỳ tích xuất hiện.

Mà ở một khắc tiếp theo trị số đang một bước nhảy vọt, trong nháy mắt, giống như phù dung sớm nở tối tàn, dùng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được chậm rãi dừng lại ở vị trí không cao không thấp không trên không dưới 1200.

Bờ môi Cố Vấn Thành nhếch lên với biên độ cực nhỏ, cảm giác đùa bỡn tất cả mọi người khiến hắn cực kỳ sung sướng.

Muộn tao. (*)

(muộn tao: ý chỉ trong ngoài không đồng nhất, bề ngoài một kiểu nhưng nội tâm lại một kiểu khác)

Lý Tấu Tinh nhỏ giọng hừ hừ mấy tiếng không nghe thấy, đội ngũ giáo viên phụ trách anh hoàn hồn, thở dài, “Máy kiểm tra xảy ra chuyện gì...”

Nói xong bèn nhìn về phía trị số tinh thần lực của Lý Tấu Tinh, giáo viên lại bị dọa cho sợ hết hồn, vui vẻ nói: “1890! Vô cùng tốt! Lý Tấu Tinh đúng không, em trúng tuyển, nhanh đi ra sau chờ!”

Nhân vật chính bên cạnh bị âm thanh phía này hấp dẫn, lơ đãng nhìn qua, đối diện ánh mắt Lý Tấu Tinh.

Tầm mắt của hắn có lực xuyên thấu cực kì mạnh, cảm giác uy hiếp trộn lẫn cảm giác thông triệt, trong nét tàn nhẫn lại lộ ra nét tinh khiết.

Lý Tấu Tinh nhướng mày, nở nụ cười hào hứng.

Anh bày ra bộ dáng năng động hồ hởi, phối hợp với nụ cười này vô cùng phù hợp. Cố Vấn Thành đối diện với anh vài giây, tay dùng sức, trị số tinh thần lực vốn đã dừng hẳn tại 1200 lần thứ hai đi lên, thẳng đến 1850 mới không nhúc nhích.

Chỉ kém Lý Tấu Tinh 40 điểm.

Giáo viên trường quân đội Thừa Dương ôm chặt đầu, sau nhiều lần xác nhận máy kiểm tra không có hư hỏng gì mới thất vọng nói: “Cố Vấn Thành, 1850, tuyển chọn.”

Khu chờ phía sau đã có hơn mười thiếu niên đang ngồi. Trường quân đội Thừa Dương được coi là trường quân sự hàng đầu tại đế quốc, số lượng học sinh qua kiểm tra lúc này thực sự quá ít, nhưng bên ngoài vẫn còn hàng ngàn hàng vạn người đang xếp hàng, huống chi đây chỉ là địa điểm chiêu sinh ở sao Bắc Đẩu, trường quân đội Thừa Dương vẫn còn ít nhất khoảng hai mươi, ba mươi điểm chiêu sinh ở những tinh cầu khác.

Lý Tấu Tinh vuốt tóc mái ướt nhẹp mồ hôi ra sau đầu, tiếng bước chân truyền đến, giọng nói dễ nghe của nhân vật chính vang lên, “Lý Tấu Tinh?”

“Đúng,“ Lý Tấu Tinh quay đầu nhìn hắn, ánh nắng chói mắt, anh híp mắt, “Xin chào.”

[Trong lòng Cố Vấn Thành chỉ xem đám thiếu niên còn chưa mọc lông này là trẻ con, hắn sẽ không so đo với trẻ con, đương nhiên cũng sẽ không thèm để ý đến thái độ thù địch hoặc ý muốn kết bạn của đám nhóc này.]

[Xưa nay Na An chưa từng thấy bạn cùng lứa xuất hiện bên cạnh hắn, lần này lại hiếm khi nhìn thấy hắn cười cười nói nói với một thiếu niên xa lạ, Cố Vấn Thành nhìn thấy cô, dẫn theo người bên cạnh chào hỏi, “Na An, đã lâu không gặp, đây là Lý Tấu Tinh.”]

[Na An tò mò nhìn Lý Tấu Tinh, ôi, đây là một người vừa nhìn đã thấy vui mắt, giống như một mặt trời rực rỡ trên nền trời xanh.]

Cố Vấn Thành cứ như không cảm thấy nóng, hắn và Lý Tấu Tinh tìm một chỗ gần đó rồi ngồi xuống, “Thiên phú của cậu rất tốt.”

Lý Tấu Tinh kinh ngạc, “Cậu với tôi cũng chênh nhau không nhiều nhỉ?”

“Kém 40 điểm, quả thật không nhiều,“ Cố Vấn Thành chậm rãi nói, “Nhưng đây không chỉ đại diện cho một chuỗi dữ liệu đơn giản, mà nó còn đại diện cho thiên phú, trên phương diện thiên phú tôi kém cậu 40 điểm, theo huấn luyện sau này con số này sẽ càng ngày càng lớn.”

“Phải không?” Lý Tấu Tinh cười ha ha, “Không hẳn, thiên phú không thể quyết định tất cả.”

Cố Vấn Thành bình tĩnh nhìn anh ba giây, “Nói cũng đúng.”

Sau một lát, có người dẫn bọn họ đến dưới lầu dãy nhà gần trung tâm quảng trường, “Ngày mốt sẽ kết thúc đợt chiêu sinh ở sao Bắc Đẩu, hai ngày này các cậu có thể về nhà tạm biệt người thân. Học sinh không có chuyện cần phải xử lý thì chờ ở đây, đồ dùng hàng ngày sẽ được nhà trường chuẩn bị cho các cậu trong phòng. Hai người một phòng, trí tuệ nhân tạo dưới lầu sẽ nói cho các cậu biết ai ở cùng ai, còn chuyện gì không?”

Sau khi học sinh đáp lại không có, giáo viên phụ trách yên tâm rời đi. Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành là hai người có tinh thần lực trên 1800 nên được xếp một phòng.

Lý Tấu Tinh khát đến khô họng, sau khi vào phòng liền cầm chai nước trong tủ lạnh tu ừng ực.

Ánh nắng bị chặn lại ngoài phòng, nhiệt độ trong phòng ổn định, rốt cuộc Lý Tấu Tinh cũng cảm thấy dễ chịu. Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, vật dụng do nhà trường chuẩn bị đã được đưa tới, hai vali màu đen giống nhau như đúc được đặt song song.

Anh mở đại một cái ra, đồng phục thống nhất của trường quân đội Thừa Dương được gấp chỉnh tề, bên dưới còn có mấy bộ quần áo mặc hàng ngày, nửa kia vali là một ít đồ dùng thông thường, còn có mấy cái quần lót được đựng trong túi.

Lý Tấu Tinh chọn một bộ quần áo, hỏi Cố Vấn Thành: “Cậu có muốn dùng phòng vệ sinh không? Tôi muốn tắm trước.”

Cố Vấn Thành đưa tay làm tư thế mời.

Không lâu sau, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước róc rách. Cố Vấn Thành cất bước tới trước tủ lạnh, đủ loại rượu được sắp xếp chỉnh tề, hắn lấy ra một bình rượu Rum, cầm vào tay mới phản ứng lại bây giờ không phải như xưa, cười cười thả lại chỗ cũ, lại lấy ra một bình rượu có độ cồn thấp.

Hai chiếc vali vẫn lẳng lặng đặt ở chỗ cũ, Cố Vấn Thành ngậm một miệng rượu, dựng hai vali lên, lúc này mới phát hiện sau lưng vali có viết tên hai người bọn họ, không khéo, cái bị Lý Tấu Tinh mở ra kia viết tên “Cố Vấn Thành“.

Cố Vấn Thành nhíu mày, quay mặt có viết tên lại vị trí bảo đảm Lý Tấu Tinh đi ra có thể nhìn thấy.

Hắn rất hứng thú chờ xem phản ứng của thiếu niên.

Trước giờ đồng phục trường học không cần phải chỉnh lại, ba loại size lớn vừa nhỏ có thể vừa với tất cả vóc người. Lý Tấu Tinh tắm xong, toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái đi ra.

Vừa bước ra đã nhìn thấy Cố Vấn Thành ngồi trên ghế sa lông bên tường,

Chân dài bắt chéo, hơi thở thiếu niên mạnh mẽ phả tới.

Mặt với thân thể vẫn còn nét ngây ngô, thế nhưng ánh mắt và khí chất kia lại lẫn vào tia chín chắn lão luyện không giấu được.

Đàn ông, vừa thích hình tượng tà mị, vừa thích hình tượng thanh thuần.

Ở phương diện này, không ai có thể kết hợp hoàn mỹ hơn Cố Vấn Thành.

Chỉ tiếc trong quyển sách này, không ai có thể thưởng thức được loại hoàn mỹ này.

Cố Vấn Thành chủ động nói: “Vali được tôi đặt bên cạnh.”

Lý Tấu Tinh mỉm cười, giống như mặt trời nhỏ, “Cảm ơn.”

“Không cần,“ Cố Vấn Thành nhấp một ngụm rượu, thả cái chân dài đang gác lên xuống, “Giữa bạn bè không cần khách khí như thế.”

Phát triển này không đúng.

Cố Vấn Thành người này, nói dễ nghe một chút thì là không có tiếng nói chung với bọn họ, nói trắng ra thì là không thèm để ý đến đám thiếu niên không đầu óc dễ dàng kích động bọn họ.

Nhưng bây giờ thái độ của hắn đối với Lý Tấu Tinh, thiếu chút nữa làm cho Lý Tấu Tinh cho rằng Cố Vấn Thành mới là đàn em của anh.

Đầu óc lóe lên, Lý Tấu Tinh nhớ lại tác giả 《Thủ Thượng Chinh Đồ》đã từng từng nói với anh.

[—— thế giới này rất nguy hiểm, để bù đắp cho anh, tôi chỉ có thể cố gắng cho anh một bàn tay vàng giữ mạng mà không làm ảnh hưởng tới cốt truyện.]

[—— như vậy đi, trong truyện này, chỉ cần là nhân vật phản diện, bất kể là lớn hay nhỏ, lần đầu nhìn thấy anh nhất định sẽ sinh ra cảm giác ưng ý.]

[—— cấp bậc nhân vật phản diện càng cao càng không nhịn được sinh ra vài phần kính trọng với anh.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.