Đội Mộng Chi cảm thấy mấy người họ chính là anh hùng!
Anh hùng thề chết bảo vệ tình yêu của đồng bọn nhỏ, kiên quyết không cho một ai xen vào giữa Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành dù chỉ một bước.
Thời khắc này, bọn họ không phải chiến đấu cho một mình mình mà còn thay mặt cho cả Cố Vấn Thành.
“Tôi không tin bốn người chúng tôi lại chẳng làm gì được anh!” Các đồng bọn nhỏ miệng thì hăm dọa nhưng thực ra lại rén cực kì, che chở Lý Tấu Tinh ở phía sau như gà mẹ bảo vệ gà con, “Tấu Tinh cậu đừng đi ra, yên tâm giao cho chúng tôi!”
Ánh mắt bọn họ cảnh giác, Wasser bị loại ánh mắt này nhìn chòng chọc thế mà lại cười khẽ.
Ngoại trừ Lý Tấu Tinh nghe ra hắn đang dở khóc dở cười, tiếng cười kia lọt vào tai đội Mộng Chi chính là khiêu khích trắng trợn.
Lý Tấu Tinh cũng dở khóc dở cười, nhưng các đồng đội đang kích động lại không cho anh thời gian để nói.
Vốn đương tức giận, bây giờ muốn nghiêm mặt cũng không được.
Wasser nhìn ánh mắt lấp lánh kia là đã biết anh đang nguôi giận, lòng vô cùng biết ơn sự thông minh của các đồng đội.
Ánh mắt hắn nóng bỏng như thế, đừng nói tới Lý Tấu Tinh, đội Mộng Chi bên cạnh anh cũng cảm thấy như thật.
“Wasser,“ Swarin cau mày, chắn tầm mắt của hắn, “Tình cảm của Tấu Tinh và Vấn Thành rất tốt, nhân lúc bây giờ quân đội vẫn chưa đến anh nên đi ngay đi.”
Toàn là mấy lời hù dọa, dù quân đội đến thì bọn họ có thể bắt Wasser được ư?
Wasser lại ông nói gà bà nói vịt, “Tình cảm bọn họ tốt cỡ nào?”
Vốn đã lấy hết dũng khí đến làm rõ với Lý Tấu Tinh, bạn trai tức đến như vậy làm Cố Vấn Thành rất sợ. Kết quả khi gặp phải tình cảnh này tâm trạng của hắn đã hơi hơi thả lỏng, muốn phối hợp với đồng đội làm Tấu Tinh bớt giận hơn.
Tế Du vội vàng xoay người nhìn Lý Tấu Tinh, “Tấu Tinh, mau thị uy chút đi.”
Ẩn ý chính là cậu mau khoe ân ái đi.
Bọn họ thật sự là những đồng đội tốt của đế quốc, đánh bậy đánh bạ cũng có thể giúp cho đôi người yêu đang mâu thuẫn hòa giải cởi bỏ hiểu lầm.
Trả lại cho đôi tình nhân nhỏ này thì giờ thân mật chân thành.
Lý Tấu Tinh thật sự thị uy với Wasser. Vừa mới cãi nhau nên bây giờ anh cũng không biết phải nói gì, nhưng ánh mắt Wasser nhìn anh lại chất chứa mong đợi, sáng tựa ánh sao, vì vậy anh nói: “Ừm, có người yêu rồi.”
“Vậy thôi á?” Lăng Niên ghét bỏ nguýt anh một cái, “Tiếp tục.”
Hi Nam muốn quỳ luôn, “Bản lĩnh rải cơm chó đáng ghét thường ngày của các cậu đâu?”
“Tấu Tinh, cậu không thể vừa gặp Wasser đã rén!”
Lý Tấu Tinh chỉ có thể tiếp tục.
“Bạn trai rất đẹp trai, giọng nói còn rất ngọt,“ ánh mắt anh bất giác trở nên dịu dàng, trong mắt Wasser anh trông cực kỳ đẹp trai, “Thời điểm ôm lấy tôi đòi hôn rất đáng yêu, thời điểm nhũn chân kẹp lấy người tôi cũng rất đáng yêu. Tôi và cậu ấy đã làm hết mọi chuyện thân mật mà người yêu nên làm, không người thứ ba nào có thể xen vào.”
Ai kẹp lấy em chứ?
Ai nhũn chân?
Thật sự... Đáng yêu hả?
Một gã đàn ông như hắn, thế mà lại nói hắn đáng yêu?
Khuôn mặt dưới lớp mặt nạ đỏ lên, Wasser cứ như một tên biến thái, khắp mặt đều là ý xuân dạt dào.
May mà có mặt nạ.
Không chỉ có hắn, các đồng đội nghe mà cũng đỏ cả mặt mày.
Swarin không khỏi bối rối: “Giữa con trai với nhau còn có thể làm chuyện thân mật gì vậy?”
Tất cả mọi người trầm mặc, trong chốc lát không biết nên mắng Lý Tấu Tinh không biết xấu hổ hay là nên mắng Swarin không cần cái gì cũng hỏi bậy.
Bọn họ cần phải biết vấn đề này ư?!
Dạy hư bọn họ thì sao giờ!
Lý Tấu Tinh vừa muốn mở miệng nói chuyện đã bị Lăng Niên kiên quyết ngăn lại, “Đừng nói!”
Toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều viết chữ từ chối, “Nhất định không cần phải nói cho tôi biết giữa con trai với nhau có thể làm chuyện thân mật gì.”
“Tại sao?” Swarin nhìn hắn với vẻ không đồng ý, “Lăng Niên, cậu không tò mò ư?”
... Tò mò thì có tò mò đấy, nhưng luôn có cảm giác biết ít thì an toàn hơn.
Tai Tế Du hồng hồng, nhắc nhở các đồng đội, “Chú ý phòng hộ, không thể để Wasser đánh lén.”
Lời bày tỏ ngọt ngào của Tấu Tinh dành cho Vấn Thành sẽ khiến Wasser biết khó mà lui nhỉ?
Tên cướp vũ trụ nổi danh này sẽ không làm chuyện dây dưa chẳng dứt nhỉ?
Nhưng Wasser đã khiến họ thất vọng, không những không có dấu hiệu dừng lại mà còn bước hai bước về phía trước.
Cách Lý Tấu Tinh càng gần tim hắn đập càng nhanh.
Một mặt là lo lắng bạn trai còn chưa nguôi giận, một mặt là bị những lời kia trêu chọc, đẹp trai quá mức.
Đứng ở một góc độ khác nghe những lời yêu thương của Lý Tấu Tinh, tốt đẹp biết nhường nào. Wasser bắt đầu hối hận về chủ ý tồi tệ lúc trước của mình.
Tấu Tinh chẳng thèm quan tâm hắn có phải là Wasser hay không, nhưng hắn đã làm đối phương giận rồi.
Nghĩ như vậy, khoang ngực lại chua xót.
Nhưng trước giờ hắn chưa từng thấy bộ dáng nổi giận của Lý Tấu Tinh, Cố Vấn Thành cũng vững tin người khác chưa từng nhìn thấy. Ngày hôm nay anh vì hắn mà nổi giận, trái lại khiến Cố Vấn Thành dâng lên một loại dục vọng thỏa mãn biến thái.
Lòng len lén mừng thầm.
Bước chân Wasser không nhanh, lại đặc biệt kiên định, sắc mặt đội Mộng Chi càng ngày càng nghiêm nghị, cuối cùng chủ động tấn công trước.
Nhưng đảo mắt đã bị tinh thần lực của Wasser khóa tại chỗ cũ.
Mắt thấy tên già biến thái này đang đi về phía Lý Tấu Tinh, đôi mắt các đồng đội đều đỏ bừng lên.
Rõ ràng bọn họ ở ngay đây nhưng chỉ có thể nhìn Lý Tấu Tinh bị Wasser sỉ nhục.
Bọn họ xin lỗi Vấn Thành, xin lỗi Tấu Tinh.
“Con mẹ nó anh chớ tới gần cậu ấy!” Đôi mắt Hi Nam đỏ lên, tức tới phát khóc, “Không phải chỉ cần con trai sao, anh cứ đến sờ tôi, đừng chạm vào cậu ấy!”
Hắn có nghĩa khí hi sinh bản thân mình như thế làm bước chân Wasser dừng lại một chút.
Bị Hi Nam dọa sợ.
Lý Tấu Tinh thấy bọn họ như vậy vừa muốn cười vừa đau lòng, “Được rồi, thật ra thì...”
Lời của anh lại một lần nữa bị các đồng đội cắt ngang. Hi Nam khóc đến độ nước mắt nước mũi tèm lem, nhìn thấy Wasser khựng lại mà lòng bi thương, cảm thấy lão này vì thân thể của hắn nên mới dừng bước, vì muốn sờ soạng hắn. Hắn đã chuẩn bị hy sinh vì đồng đội, nhưng lại rất sợ, “Đến đây đi tên già kia! Anh đừng ép Tấu Tinh, tới ép buộc tôi đi!”
Lý Tấu Tinh bị cắt ngang nhiều lần mà trên trán nổi đầy gân xanh.
Những người khác bị suy nghĩ của Hi Nam dẫn dắt, ánh mắt nhìn Wasser đều chứa sự chán ghét và phẫn nộ, “Anh đừng chạm vào Hi Nam với Tấu Tinh! Không phải muốn con trai à! Sờ chúng tôi này!”
Tình cảnh đặc biệt thê thảm, bọn họ tranh chịu chết, tình nghĩa anh em cảm động đất trời.
Wasser bị bọn họ làm cho sốc đến nỗi không thốt nên lời, nói cái gì đấy? Coi hắn là tên dê xồm chỉ cần thấy trai đẹp là không cầm lòng nổi à?
Hắn chỉ cần mình Lý Tấu Tinh thôi được không.
Cuối cùng vờ như không nghe thấy, đi thẳng tới trước mặt Lý Tấu Tinh.
Lý Tấu Tinh nhìn thẳng vào hắn.
Cố Vấn Thành cũng giống như thế, sau một hồi lâu, hắn mới cất giọng khàn khàn: “Không có mạo hiểm, đây là quyết định sau khi tôi đã đắn đo suy nghĩ.”
Mới nói câu đầu tiên mà đã khiến lửa giận bùng lên lần nữa
Wasser vừa dứt lời bèn ngẩng đầu lên, cách mặt nạ chạm vào Lý Tấu Tinh.
Lý Tấu Tinh cũng không nhúc nhích, nhận lấy nụ hôn của hắn.
Mà phản ứng của các đồng đội lại càng thêm kịch liệt, “Tiên sư nó, Wasser!”
“Con mẹ nó anh đừng chạm vào cậu ấy!”
Lòng vừa vội vừa bi phẫn, chỉ có thể nhìn Wasser muốn làm gì Lý Tấu Tinh thì làm.
Một giây, hai giây, bọn họ vẫn còn môi dán môi.
Hình ảnh hài hòa, nhưng các đồng đội đã đầm đìa nước mắt.
Vấn Thành, bọn tôi có lỗi với cậu.
Nhìn lại Tấu Tinh, đứa nhỏ này đã bị Wasser làm cho sợ đến choáng váng, chỉ biết đứng im ngoan ngoãn để Wasser hôn.
Tâm trạng kích động của bọn họ rốt cuộc làm hai người đang thân mật kia hoàn hồn, Cố Vấn Thành bắt đầu đau lòng cho đồng đội, ngoại trừ đau lòng còn có đôi chút rục rịch.
Giống như tự mình làm người thứ ba, tự mình cắm sừng mình. Nhưng mà các đồng đội càng lên án hắn chứng tỏ càng bảo vệ tình yêu của hắn và Tấu Tinh.
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, vẫn không kiềm được ý nghĩ muốn làm chuyện xấu, đầu lưỡi phấn hồng duỗi ra từ cái khe nhỏ trên mặt nạ, liếm lên môi Lý Tấu Tinh.
Trên mặt Lý Tấu Tinh là vẻ ẩn nhẫn, lửa giận bị dập tắt, nhưng các đồng đội lại nhăn nhó mặt mày.
Swarin đỏ vành mắt. Hắn là fan to bự của CP chính thức Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh này, bấy giờ vô cùng thống khổ, “Tấu Tinh sẽ không thích anh! Người cậu ấy thích chính là Cố Vấn Thành!”
Xong đời, bọn họ trơ mắt nhìn tên biến thái Wasser này vấy bẩn Tấu Tinh.
“...” Hết sức khổ sở và phẫn nộ.
“Cố Vấn Thành là ai,“ Wasser cười nhẹ, “Đây là cậu bé của tôi, trên người em ấy còn có ký hiệu thuộc về tôi.”
Lý Tấu Tinh nói với vẻ cứng rắn: “Người yêu của tôi, khốn nạn.”
Lúc Cố Vấn Thành nổi hứng chơi đùa cũng phải khiến Lý Tấu Tinh bái phục chịu thua, hắn có thể vững vàng diễn một vở kịch máu chó vừa mới soạn trên địa bàn của Trùng Nghiệp.
Dù sao cũng tốt hơn bộ dáng cẩn thận từng li từng tí một kia của hắn, chỉ đáng thương cho đồng đội thân mến bị ép làm vai phụ.
Hi Nam khóc đến độ nấc lên, khuôn mặt vô cùng nhếch nhác, “Bọn họ, bọn họ hức... Sao bọn cướp vũ trụ tên này lại càng quá đáng hơn tên kia vậy.”
Mặt Lăng Niên tối sầm lại, “Sao ban đầu tôi lại sùng bái hắn cơ chứ.”
Lực chú ý của bọn họ đặt trên người Wasser và Lý Tấu Tinh, Lăng Niên đột nhiên hơi nhướng mày, “Gay rồi!”
“Tinh thần lực khống chế!” Hắn nói, “Tấu Tinh không ra tay với hắn ta, ngoại trừ tinh thần lực khống chế tôi không nghĩ ra còn cái nào khác.”
Những người khác cả kinh, Tế Du lẩm bẩm: “Chẳng trách tôi luôn cảm thấy đối thoại của hai người bọn họ đặc biệt giống như... Tán tỉnh.”
Biểu cảm lúc nói đến hai chữ cuối rất quái dị, bấy giờ mới phát hiện hóa ra không phải ảo giác.
Mấy người thảo luận một lát, xác định Lý Tấu Tinh đã bị thôi miên.
Động tác giãy khỏi trói buộc của tinh thần lực của bọn họ càng mạnh hơn, cố gắng kích động Lý Tấu Tinh để anh tỉnh táo lại, “Tấu Tinh, cậu tỉnh táo lại chút đi!”
“Người trước mặt cậu là Wasser, là cướp vũ trụ, hắn ta không phải Cố Vấn Thành đâu, cậu xem hắn ta còn mang mặt nạ này, Tấu Tinh!”
Đội Mộng Chi không phát hiện, theo động tác giãy giụa của bọn họ sợi tinh thần lực càng trở nên rộng hơn, chỉ sợ tổn thương tới bọn họ.
Lý Tấu Tinh không đành lòng dằn vặt đồng đội, Cố Vấn Thành cũng như thế.
Thời điểm mới quen biết bọn họ ở sao Bắc Đẩu, Cố Vấn Thành còn cảm thấy mình vĩnh viễn sẽ không nói với ai về chuyện hắn chính là Wasser, nhưng bây giờ...
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, gần như lập tức biết đối phương đang nghĩ gì.
Lý Tấu Tinh ôm lấy vai Wasser, vỗ vỗ sau lưng hắn, nhìn về phía đồng đội, “Giới thiệu một chút, đây là bạn trai của tôi.”
Lời này đã đủ rõ ràng rồi nhỉ?
Nhưng khi nghe xong ám chỉ rõ ràng như vậy các đồng đội lại trắng bệch mặt mày run rẩy đôi môi.
“Toang rồi,“ tiếng nức nở của Hi Nam càng tăng thêm, “Toang rồi, Lăng Niên, bị cậu nói trúng rồi.”
Tấu Tinh thật sự bị Wasser thôi miên.
Cảm giác thất bại cùng tuyệt vọng bao trùm bọn họ, ngay cả Lăng Niên kiên cường nhất trong đó cùng đỏ bừng viền mắt sắp sửa rơi lệ.
Không ai có thể khống chế đại não nhân loại chuẩn xác như Wasser, đương nhiên cũng không có biện pháp giải trừ điều khiển thôi miên.
Rất có thể, đồng đội của bọn họ, bạn trai Tấu Tinh của Vấn Thành, sẽ vĩnh viễn cho rằng Wasser chính là Cố Vấn Thành.
Sự thật bi thảm như vậy phút chốc khiến các thiếu niên không chịu nổi.
Bọn họ nên làm gì đây? Bây giờ phải làm gì?
Vấn Thành mạnh hơn bọn họ, nhưng có thể mạnh hơn Wasser ư?
Các đồng đội mới rồi còn phấn chấn tinh thần đã gặp phải một đòn nghiêm trọng, hoàn toàn chùng xuống, trạng thái này làm Lý Tấu Tinh sợ hết hồn, “Các cậu sao vậy, do tôi nói không rõ sao?”
Anh giải thích thêm lần nữa, chỉ lo các đồng đội không tin chuyện này, “Tin tôi đi, Wasser chính là Vấn Thành.”
Nhưng sắc mặt các đồng đội càng thêm xám xịt, lửa giận trong hai mắt càng dữ dội hơn, trừng mắt nhìn Wasser, cắn răng nghiến lợi nói: “Anh thế mà lại thôi miên cậu ấy để cậu ấy cho rằng anh là Vấn Thành!”
Quá ngược luyến tình thâm, chuyện này quả thật quá ngược.
Bây giờ bọn họ đều đang cảm thấy đau lòng cho Cố Vấn Thành.
Người trong lòng bị thôi miên nhận kẻ địch thành người yêu, chuyện này quả thật còn ngược tâm hơn bộ phim truyền hình buồn ăn khách nhất trên quang não.
Lần này Lý Tấu Tinh thật sự không thể hiểu nổi, “Hey, các anh em, tôi nói thật đó, Wasser chính là Cố Vấn Thành.”
Nhưng bộ dạng cực kỳ chắc chắn này của anh chỉ làm trầm trọng thêm nỗi đau của các đồng đội.
Bị cưỡng ép thôi miên, bị ép dời yêu thương đi, Tấu Tinh thật thê thảm...
Wasser hiếm khi cùng sóng não với bọn họ, sau khi đoán được bọn họ đang nghĩ gì thì không nhịn được mà cười ha hả.
Lần này hắn không cố ý hạ thấp giọng, bởi vậy giọng cười là tiếng thiếu niên trong trẻo, là tiếng cười quen thuộc với đội Mộng Chi.
Các đồng đội ngày đêm ở cùng nhau đương nhiên nhận ra âm thanh này, hô hấp của bọn họ chợt ngừng lại, khiếp sợ nhìn Wasser.
Trời ơi.
Tên cướp đáng chết này, ngay cả bọn họ mà cũng thôi miên?!
Dù có thôi miên khiến bọn họ nghe giọng hắn ta thành giọng Vấn Thành thì bọn họ cũng tuyệt đối không tin hắn ta chính là Cố Vấn Thành đâu!