Hương, hương thơm nức mũi.
Lý Tấu Tinh chẳng thể miêu tả được mùi hương này là gì, nó khiến người ta sinh nghiện không ngừng đuổi theo hít hà.
“Cậu vậy mà...”
Wasser khiếp sợ, chỉ là ngồi xuống mà thôi, thế mà lại thật sự hữu dụng!
Rốt cuộc cái mông có ma lực gì chứ? Trong thời gian ngắn như vậy mà lại có thể khiến người ta nổi phản ứng. Vậy bây giờ coi như thành công rồi sao? Vậy coi như là hắn đã muốn Lý Tấu Tinh rồi sao?
Ảo thật đấy.
Còn có chút khó mà tin tưởng.
Lý Tấu Tinh không ngờ hắn sẽ làm ra hành động này, sau khi chú em không còn cứng rắn nữa anh liền bung lụa luôn, chờ hành động kế tiếp của Cố Vấn Thành, còn thầm nghĩ đây là lần đầu tiên đấy. Lần đầu tiên làm với Wasser, liệu Cố Vấn Thành có thể tự ghen với chính mình đến mức muốn hủy diệt tất cả hay không. Anh cứ nghĩ mãi, lòng thầm mong đợi, nhưng không ngờ rằng Wasser lại ngừng lại chẳng động đậy gì nữa.
Đóa hoa cực phẩm kia ngồi thẳng lưng trên người anh, cứ như vậy mà dừng bước chân tiến công lại.
Lý Tấu Tinh: “...”
Muốn ngừng là được chắc? Ai cho.
Anh diễn sâu bày ra vẻ chống cự, chẳng khác gì một nam sinh ngây thơ đơn thuần chưa trải sự đời, “Wasser, cút ngay!”
Wasser nhìn anh từ trên cao xuống.
Trên mặt người thiếu niên ngoại trừ vẻ chống cự còn thoáng hiện xấu hổ, chút xấu hổ ấy khiến dòng máu hắn sục sôi. Wasser áp nửa người trên xuống, “Ngoài miệng thì bảo tôi cút đi nhưng thân thể lại thành thật quá nhỉ.”
Hắn chuyển động chầm chậm hai lần, da thịt mềm mại ma sát nhau, quả nhiên, Lý Tấu Tinh nhăn chặt mày lại, nom chẳng thoải mái chút nào.
Wasser trầm ngâm.
Hắn tin, hóa ra ma lực của cái mông lại lớn như vậy, sự thật này cũng khiến người ta không dám tin như ngón nghề ảo thuật của Lý Tấu Tinh ấy.
Lý Tấu Tinh, “Anh đừng động đậy...”
Hô hấp bất ổn, càng không cho động Wasser càng uốn éo.
Đệt.
Lý Tấu Tinh khẽ nâng nửa người trên lên, toan đưa tay muốn nắm chặt lấy eo của hắn. Wasser tưởng anh muốn đẩy mình ra bèn khẽ cười một tiếng, ngồi thẳng, “Còn lộn xộn nữa thì bạn cùng phòng của em chẳng giữ được mạng đâu.”
Lời còn chưa dứt Lý Tấu Tinh đã đột ngột dừng lại giữa chừng.
Lực eo anh vô cùng tốt, cơ bụng đẹp, tư thế kia khiến đường nét cơ bắp thêm mượt mà, chẳng có xíu vẻ run rẩy hay không chống nổi nào, thành thạo có thừa.
Chiếc áo tắm mặc vào khi vừa tắm xong mở toang lộ ngực, vừa nhìn một cái là có thể khiến mặt mũi đỏ bừng, mắt hiện xuân sắc.
Tim Wasser đập nhanh hơn, nâng cằm anh lên, “Em đang quyến rũ tôi à, cậu bé ngoan?”
Điều này dĩ nhiên là không thể, lòng Wasser biết rõ. Ai cũng có thể quyến rũ hắn trừ Lý Tấu Tinh, mặt trời nhỏ của hắn đơn thuần chẳng biết gì, ngay cả những lời giúp đỡ lẫn nhau vụng về hắn nói kia mà cũng tin.
Lý Tấu Tinh tín nhiệm mỗi một lời nói của Cố Vấn Thành, tin cả những lời dụ dỗ của hắn. Mà sự tin tưởng này lại làm lòng Cố Vấn Thành nảy sinh tà ác vô hình.
Thật sự rất quyến rũ.
Lý Tấu Tinh cau chặt hai hàng lông mày, cực kỳ buồn bực, “Anh nói thế nào thì thế đó.”
Sự tương phản mạnh mẽ giữa vẻ lạnh lẽo, giọng điệu và bộ dáng nửa kín nửa hở của anh khiến Wasser nuốt một ngụm nước bọt.
Lúc t*ng trùng lên não làm gì còn tâm trí đâu mà tiếp tục nghiên cứu ma lực của cái mông, Wasser hoàn toàn quên hết chính sự, thời gian còn lại chỉ muốn liếm anh hết một lượt.
Lý Tấu Tinh nhẫn nhịn không lên tiếng, lúc sung sướng mới thở dốc vài tiếng.
“Sợ bị bạn cùng phòng của em nghe được à?” Sau khi chú ý tới điểm này Wasser lại nảy sinh ghen tị với chính mình, niềm vui mừng khi được Lý Tấu Tinh để ý hòa lẫn với sự đố kỵ, “Cục cưng ơi, nếu em không lên tiếng tôi cũng sẽ ra tay với bạn cùng phòng của em đấy.”
Lý trí kìm câu nói “Tốt nhất em đừng nên để ý hắn như thế” mà hắn định nói lại.
Nếu mà nói ra thì người khóc cũng là mình.
Trong giai đoạn tỏ tình và theo đuổi này, không thể tự mình hố mình được.
Lý Tấu Tinh nhắm mắt lại, như hắn mong muốn.
Có lẽ em ấy thật sự rất ghét Wasser.
Thoáng chốc, tâm tình Wasser có chút chua xót.
Sau khi Cố Vấn Thành biết tình cảm của mình dành cho Lý Tấu Tinh, hắn đã lên kế hoạch rũ bỏ thân phận cướp vũ trụ này. Thân phận này của Wasser nhất định phải biến mất, toàn bộ của cải, danh vọng, quyền lực mà thân phận này mang đến đều bị Cố Vấn Thành vứt bỏ, chỉ vì hắn biết rằng thân phận này là một chướng ngại.
Một rào cản ngăn cách tín nhiệm giữa hai người.
Bất kể là quan hệ thù địch giữa sinh viên trường quân đội với cướp vũ trụ, hay là gút mắc giữa tình cảm của Wasser và Lý Tấu Tinh, nếu như bị Lý Tấu Tinh biết Cố Vấn Thành và Wasser là một người... Chỉ vừa mới nghĩ đến thôi là đã sợ em ấy sẽ rời xa hắn.
Nhưng đối với Cố Vấn Thành mà nói Wasser không chỉ là một thân phận.
Đây là một hắn khác, là một hắn lạnh lùng vô tình phiêu bạt không cội nguồn.
Không phải Cố Vấn Thành chưa từng thử tiết lộ thông tin mình chính là Wasser trước mặt Lý Tấu Tinh, chẳng biết có phải hắn quá súc tích hay không, Lý Tấu Tinh hoàn toàn chẳng hề nghi ngờ hắn chút nào.
Loại tín nhiệm này khiến Cố Vấn Thành không dám tiết lộ thông tin mình và Wasser có liên quan với anh lần nữa.
Chua xót nơi trái tim vừa mãnh liệt vừa đột ngột, khiến những thân mật từ hắn mang theo sự điên cuồng một lần sau cuối.
Lý Tấu Tinh vẫn không nhịn được, đưa tay ghì đầu hắn xuống, vào thời khắc sau cùng toàn bộ đèn trong phòng tắt ngúm. Wasser thừa dịp anh còn chưa hoàn hồn bèn đẩy mặt nạ lộ ra nửa dưới gương mặt, nuốt xuống toàn bộ.
Wasser vẫn chìm đắm trong cảm xúc của mình, liếc nhìn Lý Tấu Tinh với vẻ bi thương rồi kiên quyết rời đi.
Gian phòng yên tĩnh trở lại.
Lý Tấu Tinh không lên tiếng, cho Cố Vấn Thành thời gian sửa soạn lại mình đổi sang một thân phận khác.
Anh có hơi sợ trước sự bạo dạn và nhiệt tình của nam chính.
Thật sự uống sữa bò, không chừa lại một giọt, trong thế giới toàn tình yêu nam nữ này, Cố Vấn Thành quả thật liều quá chừng.
Anh lau mặt, đợi ổn lại rồi mới đứng dậy bật đèn, vừa quay người đã bị Cố Vấn Thành dọa cho sợ hết hồn.
Cố Vấn Thành ngồi ở mép giường, đôi mắt đỏ au, đầu bù tóc rối, tựa một con thú bị nhốt sắp sửa nổi điên.
Vốn là diễn kịch, nhưng vừa nghĩ tới tâm trạng mới rồi, nghĩ đến cảm giác Lý Tấu Tinh tín nhiệm hắn như vậy lại không biết hắn lừa anh, vẻ diễn kịch này liền trở nên nghiêm túc.
“Gã đã làm gì cậu?” Ánh mắt Cố Vấn Thành mang vẻ tức giận dữ dội, “Wasser, gã đã làm gì cậu?”
Nếu như không phải biết rõ hai người bọn họ là một người, Lý Tấu Tinh cũng phải hoài nghi liệu mình có nhầm lẫn gì không.
Vẻ mặt anh phức tạp, đi tới bên giường ngồi xuống, đoạn đưa tay về phía hắn, “Ôm ôm.”
Lòng Cố Vấn Thành run lên, vội ôm lấy anh.
Tự dưng thấy hối hận vì những chuyện mình vừa làm với em ấy.
Hắn cưỡng ép Tấu Tinh. Mặc dù không biết việc chỉ dùng cái mông ngồi một chút có phải là đã muốn em ấy rồi không, nhưng quá trình bị cưỡng hôn, cưỡng ép dẫn đến có phản ứng, đối với mặt trời nhỏ của hắn mà nói đã đủ khiến người ta tuyệt vọng rồi.
Cố Vấn Thành hận không thể quay lại lúc ấy đánh chết chính mình khi đó, đây là cái ý tưởng gì vậy chứ!
Cái ôm rất chặt, Lý Tấu Tinh vỗ vỗ vai hắn, tôn trọng đam mê thích sắm vai của Cố Vấn Thành, vờ như chẳng biết gì cả, “Không có chuyện gì, gã không làm gì hết.”
Thật đau khổ, câu nói này có thể lý giải thành hai hàm nghĩa.
Đứng ở góc độ Cố Vấn Thành, mặt trời nhỏ của hắn không muốn hắn phải lo lắng. Đứng ở góc độ Wasser, cậu bé ngoan của hắn lại vì hắn mà che dấu bí mật nhỏ chỉ có hai người bọn họ biết.
Lời Lý Tấu Tinh cắt ngang dòng nghĩ ngợi vẩn vơ của hắn, “Ngủ nhé? Đừng suy nghĩ nhiều.”
Những lời này lại có ý gì, muốn mời hắn ngủ chung à?
Hay là Tấu Tinh cảm thấy mình đã ô uế rồi, đừng suy nghĩ nhiều là lời em ấy đang tự mình an ủi mình nhỉ?
Lúc Lý Tấu Tinh buông tay ra mới phát giác Cố Vấn Thành như người mất hồn, chẳng biết làm sao, “Vấn Thành? Cố Vấn Thành?”
“Tôi đây,“ Cố Vấn Thành hoàn hồn, lập tức bắt lấy tay anh, quyết định, “Tấu Tinh, em còn có tôi... Nếu như em muốn tôi, tôi cũng có thể để em ngồi một lát.”
Tất nhiên tôi muốn cậu rồi!
Thiếu chút nữa là đáp ứng, Lý Tấu Tinh toát mồ hôi lạnh thu hồi lý trí, chiếu theo cách hiểu của Cố Vấn Thành, “Không được, tôi chỉ thích bị người khác muốn.”
Cố Vấn Thành trưng vẻ mặt quái dị liếc mắt nhìn anh.
Đàn ông đều muốn là bên chủ động, những nụ hôn khi trước đều như khẩu chiến, anh tới tôi đi, sao gặp chuyện này lại lùi về chứ?
Tất cả mọi người đều biết khi nam nữ lên giường thì dùng chỗ nào, nhưng giới tính người trong lòng lại khác, phía trước có thể muốn phụ nữ, mặt sau có thể muốn đàn ông. Cố Vấn Thành thấy điều này hết sức logic, chẳng có gì không đúng.
Nhưng Lý Tấu Tinh không muốn hắn cũng tốt.
Cố Vấn Thành âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Là người gia trưởng, hắn thích nắm quyền chủ động trong tay.
Về phần “người khác” trong lời nói của Lý Tấu Tinh, trừ hắn ra thì còn ai vào đây?
...
Cuộc đối thoại kỳ quặc cứ thế mà ngừng lại, sáng hôm sau khi Lý Tấu Tinh tỉnh dậy thì không thấy bóng dáng Cố Vấn Thành trong phòng.
Anh dậy từ rất sớm, các đồng đội vẫn còn chìm trong giấc mộng, chân trời hơi hiện lên vệt trắng, trong màn sương mờ ảo càng thêm âm u.
Trong màn sương mù chẳng nhìn rõ người, Lý Tấu Tinh đeo mặt nạ bước ra khỏi phòng.
Không khí bên ngoài hơi lạnh, anh đang đi thì đột nhiên nhác thấy một bóng người vụt qua trước mặt.
Chỉ có thể nhìn ra mặt nạ trên mặt có màu trắng, đang phóng về phía phòng nghiên cứu.
Chẳng lẽ là Wasser?
Lý Tấu Tinh nheo mắt, lặng lẽ đi theo. Bóng người phía trước bị sương mù che phủ mờ mờ ảo ảo, chờ khi anh chạy tới đối phương đã bước ra khỏi phòng nghiên cứu.
Động tác quang minh chính đại, tựa như chẳng sợ bị phát hiện.
“Ai?!”
Ánh mắt đối phương sắc bén, dùng tinh thần lực ép sát, Lý Tấu Tinh né tránh một đòn, trở tay tấn công lại.
Không phải Wasser.
Người đeo mặt nạ trắng y hệt liếc nhìn anh, bật cười, tiến tới đón lấy đòn công kích của anh, “Hóa ra là cậu.”
Tinh thần lực ngưng tụ thành vũ khí chạm vào nhau, sự chán ghét với những tinh thần lực khác giúp cho tinh thần lực của Lý Tấu Tinh trở nên mạnh mẽ hơn, đối phương bị anh bức lui về phía sau vài bước, chấn động đến mức cánh tay tê rần.
“Cậu còn mạnh hơn tôi tưởng.” Đối phương ngạc nhiên nói, vẩy vẩy tay, đột nhiên lùi nhanh về sau mấy bước.
Lý Tấu Tinh không dừng lại, đang lúc anh muốn ra tay một lần bắt sống người này thì sau lưng có tiếng tập kích xé gió lao tới, vẻ mặt anh căng cứng lại, một luồng tinh thần lực khác biến thành lồng phòng hộ che chở lấy anh.
Kim gây mê có kích thước lớn chừng hạt gạo bị chặn ngoài tinh thần lực, vừa tranh thủ liếc nhìn vẻ mặt Lý Tấu Tinh liền sầm lại.
Năm người đeo mặt nạ màu trắng bao vây mỗi hướng xung quanh anh, bọn họ khoác áo choàng màu đen, tay nâng súng gây mê nhắm vào các vị trí trên cơ thể anh.
Hơn nữa, một người trong đó còn cầm một thiết bị loại nhỏ màu đen, Lý Tấu Tinh biết thứ đồ chơi kia, anh đã từng thấy lúc quân đội cố gắng bắt Wasser.
—— Đó là máy làm nhiễu tinh thần lực.
Người mặc đồ đen bật máy làm nhiễu tinh thần lực, tinh thần lực của Lý Tấu Tinh vùng vẫy vặn vẹo tiêu tan, trong chớp mắt mười mấy cây kim gây mê to chừng hạt gạo được bắn vào trên người anh.
Anh cắn răng không cam lòng ngã xuống đất, ý chí không địch nổi thuốc mê, bị ép sa vào bóng tối.