Theo sát bước chân Swarin chính là Tế Du.
Đồng đội từng người từng người hoàn thành thực thể hóa tinh thần lực, đối với Lăng Niên còn sót lại mà nói là áp lực rất lớn. Ngược lại hắn lại càng tỉnh táo hơn, dùng tư duy tỉ mỉ lúc mình làm máy móc cho rằng tinh thần lực chỉ là một vũ khí hỗn loạn linh kiện.
Hắn không sợ thời gian kéo dài, từng tia từng tia vạch ra lối đi, chuyển tinh thần lực về vị trí chính xác.
Những người khác hạ thấp giọng, cuối cùng dứt khoát ngậm miệng, chỉ sợ quấy rối đến Lăng Niên và Hi Nam.
Hi Nam gắng sức đến mức trên cổ nổi gân xanh, hắn dùng tận hết sức lực từ thuở còn bú mẹ muốn cho tinh thần lực càng thêm tăng cao. Tuy nhiên sau khi đạt đến giá trị nhất định, không phải cứ dồn sức là sẽ tăng thêm được nữa, hắn tiếc nuối mở mắt ra, song cuối cùng vẫn tăng thêm nên vẫn vui vẻ lắm.
Còn lại, là chờ Lăng Niên.
Vẻ mặt của hắn còn trấn định hơn mấy vị đứng kia nhiều lắm, bọn Lý Tấu Tinh chưa từng hoài nghi Lăng Niên. Tinh thần lực của cái tên này không phải thấp, nhưng hắn lại trầm mê với vật lý kỹ thuật và internet, hoàn toàn không thèm để ý đến mức độ tinh thần lực.
“Có thể đặt nhà hàng trước rồi,“ Lý Tấu Tinh tự tin tràn đầy, “Cứ theo đà này thì toàn tiểu đội có thể thực thể hóa tinh thần lực rồi, đằng nào cũng sẽ đạt giải trong cuộc thi.”
“Vận khí tốt,“ Tế Du thở dài, “Tôi luôn cảm thấy nhân số cuộc thi lần này sẽ cao nhất trong mười năm trở lại đây.”
Cố Vấn Thành một lời khó nói hết liếc mắt nhìn hắn.
Hi Nam: “... A!”
“Càng nhiều người càng tốt, không sợ,“ Lý Tấu Tinh vung tay lên, “Như vậy mới có thể thể hiện được sự lợi hại của chúng ta.”
“Nói cũng phải.” Mấy người liếc mắt nhìn nhau, không nhịn được cười.
Bọn họ tràn ngập tín nhiệm với Lăng Niên, mà Lăng Niên cũng không phụ lòng tín nhiệm này, một tiếng sau hắn mở mắt ra.
Ngũ giác tăng cao đến cùng trình độ với đồng đội, tinh thần sảng khoái hết sức. Lăng Niên nở nụ cười mỉm rồi lại vụt tắt: “Tôi thành công rồi.”
“Chúng tôi cũng thế,“ Swarin nhoẻn cười, “Chúc mừng, Lăng Niên.”
Thế giới khi thực thể hóa tinh thần lực với khi chưa thực thể hóa được hoàn toàn là hai thế giới khác nhau.
Quá trình còn thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng, Cố Vấn Thành nhoẻn môi cười, để ăn mừng hắn chính miệng nói: “Tôi làm bếp chính.”
Từ trước tới nay số lần mấy đồng bọn nhỏ của đội Mộng Chi được ăn cơm hắn nấu có thể đếm trên một bàn tay.
Đắt ra quế, ế ra củi, ngón nghề kia quả thực khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Tiếng hoan hô vang lên tức thì, Swarin mờ mịt đi theo góp vui.
Sau khi mua xong nguyên liệu nấu ăn đoàn người quay về ký túc xá.
Lúc nấu cơm vẫn là Lý Tấu Tinh tới làm phụ bếp.
Anh cứ lảng vảng tới lui xung quanh Cố Vấn Thành, quấy nhiễu Cố Vấn Thành không cách nào chuyên tâm, cầm dao trong tay hồi lâu mà không hạ xuống được.
Cuối cùng vì lo lắng đến vấn đề có thể ăn cơm đúng giờ được không, Cố Vấn Thành bèn nói, “Cậu ra ngoài chờ tôi đi, gọi đại một người đến đây giúp tôi là được.”
Lý Tấu Tinh vô tội, “Được thôi.”
Anh lau lau tay muốn đi, Cố Vấn Thành bèn kêu anh lại, “Đeo tạp dề cho tôi.”
“Chúng ta có tạp dề hả?” Lý Tấu Tinh ngồi xổm xuống tìm.
“Lúc trước tôi có mua.” Cố Vấn Thành mua kiểu cũ, mua loại này còn đắt hơn một khoản so với kiểu mới.
Lý Tấu Tinh tìm được tạp dề trong tủ, đi tới bên cạnh hắn rồi khom lưng luồn qua eo hắn, kế đó thắt một cái nơ bướm ở phía sau.
Cố Vấn Thành vô thức lấy hơi hóp bụng ưỡn ngực, siết ra eo nhỏ giữa khoảng vai rộng mông vểnh.
Bờ mông cong mẩy kia, cảm giác vỗ lên một cái là sẽ run run đàn hồi.
Song phần vải trước ngực ma sát nên có hơi đau, Cố Vấn Thành thả lỏng tư thế.
Ngày thường hắn mặc quần áo vào nên không nhìn ra lại thon gầy như thế, bây giờ mang tạp dề vẫn còn thừa lại một đoạn dây thật dài buông xuống sau lưng.
Bắt đầu đến phiên Cố Vấn Thành lắc lư qua lại trước mắt Lý Tấu Tinh.
Lúc trước không chú ý, mãi đến tận khi tỏ lòng rồi để ý đến Lý Tấu Tinh Cố Vấn Thành mới biết “eo nhỏ” có sức hấp dẫn nhường nào đối với cậu trai này.
Hắn kéo dải dây dài bảo Lý Tấu Tinh đi ra ngoài, “Cảm ơn.”
Tư thế nghiêng người khiến đường cong của hắn càng thêm căng tràn.
Lý Tấu Tinh rề rà đi ra bên ngoài, còn cố ý vừa đi vừa nói, “Eo tôi không có được nhỏ như thế...” Chờ Cố Vấn Thành bảo anh ở lại.
Cho nên mới thích eo nhỏ của người khác ư?
Cố Vấn Thành khẽ nhếch khóe miệng, “Bảo Tế Du hoặc Lăng Niên tới giúp tôi là được.”
Dáng vẻ miễn cưỡng kia của anh quả thực khiến Cố Vấn Thành “high” chạm nóc.
Lý Tấu Tinh ra ngoài, chờ khi Tế Du bước vào Cố Vấn Thành đã có thể hoàn toàn chuyên tâm tập trung nấu nướng.
Tế Du cười nói: “Vấn Thành, bạn gái sau này của cậu hạnh phúc biết bao.”
Đàn ông đẹp trai nhất khi làm việc, hình ảnh Cố Vấn Thành rửa tay nấu canh trong mắt hắn thật sự cực kỳ đẹp trai.
Cố Vấn Thành nhíu mày, “Chỉ là nấu cơm mà thôi, ưu điểm của tôi lẽ nào chỉ có điểm ấy?”
Tế Du nghẹn lời bận bịu vắt óc khen hắn, khen mãi đến tận khi nấu xong.
Lý Tấu Tinh bị lôi kéo vào mạng tinh cầu chơi game, cửa phòng bếp mở rộng, thỉnh thoảng anh sẽ xoay qua liếc nhìn.
Thật khó có thể tưởng tượng, đóa hoa cực phẩm kia vậy mà lại sắp thuộc về anh.
Hơn nữa bây giờ còn đang tỏa ra hương thơm, dùng hết biện pháp muốn anh mê đắm bên trong nhụy hoa.
Sau khi cơm nước xong, bọn họ bị Bouvid gọi lên văn phòng, sau khi được hiệu trưởng cẩn thận hỏi thăm trải nghiệm bọn họ liền bị ông sầm mặt khiển trách mấy tiếng đồng hồ.
Cuối cùng dứt khoát kiên quyết, “Đều thực thể hóa hết rồi mà còn không báo danh thi đấu?! Các cậu muốn khi nào báo danh?”
Trời mới biết lòng ông đắc ý biết bao, sau khi biết đám thiếu niên này đều tiến bộ thì vui đến mức ria mép cũng muốn vểnh lên.
Vinh dự quá! Quá mức vinh dự!
Ngành chiến đấu là ngành chủ chốt ở trường quân đội Thừa Dương, anh tài trong anh tài, Bouvid hiệu trưởng cố nén vẻ mặt, phải duy trì vẻ uy nghiêm của bề trên.
Bị ông giám sát ghi danh, giây kế tiếp quang não liền gửi tin tới, bọn họ được phân đến khu 543, địa điểm ở sao Trú Lưu.
Ngày thi đấu còn 5 ngày nữa, thi đấu hai ngày một đêm, một tinh cầu sẽ có 100 người dự thi, toàn bộ hành trình được phát sóng trực tiếp.
Nhà trường phụ trách lo liệu chuẩn bị đồ đạc cho cuộc thi, bọn họ chỉ cần mang não theo là được.
Vừa hay là cuối tuần nên bọn họ ra ngoài trường định mua một ít dụng cụ cầm tay.
Ở cổng trường đúng lúc gặp được Sofia cùng một vị sĩ quan khác mà Lý Tấu Tinh cảm thấy quen mắt.
Vị sĩ quan này là cấp dưới của Vưu Mông, theo mệnh lệnh của Vưu Mông giám sát Sofia đến trường từ chức giáo viên.
“...” Vẻ mặt Sofia uể oải, cô ta nhìn Cố Vấn Thành, đôi môi giật giật, song không nói lời nào.
“Cô ta đang nhìn cậu đấy.” Lý Tấu Tinh thầm thì với hắn.
“Cậu cũng có thể nhìn tôi,“ vẻ mặt Cố Vấn Thành hờ hững, giọng nói mang ý cười, “Đừng như vậy Tấu Tinh, cậu cũng không thể khiến tất cả mọi người không được nhìn ta.”
Lý Tấu Tinh, “Hình như cậu hiểu lầm ý của tôi rồi.”
Cố Vấn Thành rất không thích điểm này của anh, không có dục vọng chiếm hữu với hắn, thậm chí còn nóng lòng dắt mối cho hắn, dục vọng kiểm soát người kia đơn phương khiến hắn có loại cảm giác tưởng bở.
Nhưng nếu để Cố Vấn Thành dứt khoát nói thẳng tâm ý của hắn với Lý Tấu Tinh... Hắn không dám.
Bây giờ còn có thể mượn dùng danh nghĩa anh em để tiến hành hành động thân mật cùng đối phương, nếu như không còn lớp quan hệ này che chắn, ai biết Lý Tấu Tinh có thể trốn hắn đến góc bể chân trời hay không.
Hắn liếc đối phương một cái, Lý Tấu Tinh nhận ra được, “Tôi phát hiện gần đây cậu cực kì thích nhìn tôi.”
Sau khi đi qua Sofia, các đồng đội cũng làm chứng cho anh, “Chúng tôi cũng thấy nhiều lần, Tấu Tinh nói đúng đấy, Vấn Thành, thật sự cậu nhìn lén Tấu Tinh nhiều lắm á.”
“Tôi chỉ nhìn người lớn lên đẹp trai,“ tỉnh bơ tâng bốc người trong lòng, Cố Vấn Thành cười híp mắt, “Nếu như các cậu đủ đẹp trai, vậy thì tôi sẽ nhìn các cậu nhiều hơn.”
Xấu bụng quá đó!
Bọn họ có chỗ nào không đẹp trai bằng Lý Tấu Tinh?
Đi tới khu mua sắm, trung tâm quảng trường đang tiến hành một cuộc thi, xung quanh đều là người với người. Sau khi Tế Du với Hi Nam chạy tới đứng xem thì ngạc nhiên mừng rỡ chạy trở về, “Biết hạng nhất cuộc thi kia được thưởng gì không? Là đá Thừa Tinh có đường kính 5 centimet lận đấy!”
“5 centimet?” Lăng Niên nhịn không được tiến lên một bước, đôi mắt tỏa sáng, “Thật sự nhiều vậy à?”
Ở trên phi thuyền băng cướp Đầu Lâu Đỏ lúc trước, Lăng Niên đã từng dùng một miếng đá Thừa Tinh to bằng móng tay chế thành máy truyền tin liên lạc với trường học.
Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành nhớ lại chuyện này, cũng mong đợi nhìn về phía Lăng Niên với Hi Nam.
“Không sai!” Tế Du gật đầu, “Một tảng to cỡ lòng bàn tay, người chủ trì lặp lại tận ba lần lận nên chắc chắn là đá Thừa Tinh, nhưng là thật hay giả thì chúng tôi không xác định được.”
“Lấy trước hẵng nói,“ Lăng Niên, “To cỡ đó... Ít nhất có thể làm cho các cậu một cái máy kêu cứu, dù chỉ truyền vị trí với tin tức thôi nhưng cũng tốt hơn tiếng huýt sáo nhiều.”
Lý Tấu Tinh sờ sờ mũi, vớt vát, “Lúc đó hết cách rồi mà, quang não bị hủy rồi thì dựa vào sức người không phải phương pháp hữu dụng nhất à?”
“Là biện pháp tốt,“ ánh mắt Tế Du nhu hòa, nhớ tình ảnh suýt chết khi ấy, “May mà có Tấu Tinh nghe được tiếng huýt sáo của ta.”
Thi đấu giữa quảng trường vì hấp dẫn đám đông mà đề ra yêu cầu cực kỳ rớt liêm sỉ, ai có thể hấp dẫn nhiều ánh mắt của khán giả nhất, thu được tiếng la hét nhiều nhất, thì người đó chiến thắng.
Trên sân khấu lúc này là một anh đẹp trai đang biểu diễn cơ bắp, trong lòng bế bổng một nữ khán giả xấu hổ ngượng ngùng.
Tiếng gào thét dưới đài ngày càng vang dội, “Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!”
Anh đẹp trai cơ bắp tự tin nở nụ cười, hôn chụt một cái lên mặt cô nương kia, tiếng thét chói tai lên đến đỉnh điểm.
“Vị này có sức cạnh tranh rất mạnh,“ Swarin nhíu nhíu mày, hết sức nghiêm túc nghiên cứu, “Chúng ta có nên đi tìm nữ sinh không?”
“Cậu nhìn khán giả bên dưới xem,“ Lý Tấu Tinh chỉ chỉ những người vây xung quanh kia, “Khách hàng nữ đến khu mua sắm chiếm phần hơn, quá nửa người xem náo nhiệt là phái nữ, chỉ cần hấp dẫn được lực chú ý của các cô ấy thì không còn chuyện gì khó khăn nữa.”
“Làm sao hấp dẫn?” Rất tốt, tới công chuyện rồi.
Nếu như ở Trái Đất thì chỉ cần Lý Tấu Tinh cùng Cố Vấn Thành bước lên kiss một cái là có thể khiến toàn trường nổ tung, nhưng trong thế giới《Thủ Thượng Chinh Đồ》, phỏng chừng dù anh có lôi kéo Cố Vấn Thành làm tư thế nằm sấp chống tay thì mọi người cũng chỉ cho rằng bọn họ đang diễn hài.
Cuộc trò chuyện của bọn họ thu hút chú ý của những người phía trước, có cô gái quay đầu lại, nhìn thấy Lý Tấu Tinh quen mắt thì quay lại nhìn thêm mấy lần, sau đó đột nhiên hít một hơi, chỉ vào anh kêu to, “Anh anh anh —— anh là Wasser?!”
Cố Vấn Thành theo bản năng bày ra tư thế phòng thủ.
“Đối thủ được Wasser thừa nhận?!” Cô gái nói xong lời kia thì ngay tức khắc kinh ngạc thốt lên, “Trời ơi! Anh trông đẹp trai hơn trên mạng nhiều!”
(giải thích chút là cấu trúc tiếng Trung khác với bên mình nên câu trên từ Wasser ghi trước từ đối thủ á, ngắt câu chỗ kia là khác liền)
Tên tuổi Wasser chính là chiêu quảng cáo tốt nhất, không ngừng có người quay đầu, tò mò hóng hớt chạy tới vây quanh bọn Lý Tấu Tinh.
Mồm năm miệng mười hỏi: “Wasser thật sự không phải là cha anh à?”
“Gã thật sự không phải là phụ nữ ư? Một đôi cướp vũ trụ phong vận do tồn* cùng học sinh mới tươi trẻ ngây ngô ngọt chết luôn á!”
(*) 风韵犹存 - thành ngữ chỉ phụ nữ trung niên vẫn còn giữ được dáng vẻ thướt tha xinh đẹp.
“Anh có biết có người đặc biệt lập một website để đăng mẩu chuyện nhỏ của anh với Wasser không? Đều là phiên bản chuyển đổi giới tính, có người còn đổi giưới tính của anh á, đều là loại cấm trẻ vị thành niên xem đấy.”
Trang web này, Cố Vấn Thành vớt anh em từ trong đám đông ra, không sai, vị này là một cậu chàng, “Cậu nói website gì?”
“Website màu đó*, người anh em,“ cậu chàng vừa nghiêng đầu nhìn Lý Tấu Tinh vừa đi theo Cố Vấn Thành ra ngoài, “Lát nữa tôi có thể chụp chung với anh ấy một tấm hình không?”
(*) gốc là 带颜色的网站, hông biết để sao nữa
“Có thể,“ Cố Vấn Thành, “Trước tiên gửi địa chỉ trang web cho tôi đã.”