Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 133: Chương 133: Phì Hạc (Hạ)




Nói như vậy, còn là lỗi của mình?

Hai người nhìn nhau, đồng thanh cười lên.

Vương Đấu Sơn bước tới, vỗ ngực nói: “Một lần nữa giới thiệu, bản nhân Vương Đấu Sơn, Lưu Vân thành Tuyết Hạc Vương gia, bởi vì béo, mọi người đều gọi ta Phì Hạc. Ta người này có tật xấu, chính là không có quan niệm thời gian gì, thuộc loại chưa xảy ra trời sập không sợ, sau khi xảy ra sốt ruột thành chó.”

“Tô Trầm, Lâm Bắc Tô gia, không có huyết mạch.”

Nghe được Tô Trầm đến từ Lâm Bắc, Vương Đấu Sơn cảm thấy kinh ngạc: “Khu mười ba sao lại đến khu thứ sáu? Đây không phải tìm chết sao? Thí sinh nơi này so với chỗ các ngươi mạnh hơn nhiều.”

“Ngươi đây là đang kỳ thị địa khu yếu thế sao?” Tô Trầm hỏi ngược.

Vương Đấu Sơn lập tức ngây người.

Vừa rồi còn nói Tô Trầm kỳ thị người béo, không ngờ đảo mắt Tô Trầm trả lại hắn một câu, nghẹn lời, cười khổ nói: “Được rồi, là ta không đúng.”

Vừa mới dứt lời, đột nhiên ngực đau xót, thế mà lại cúi đầu phun ra ngụm máu.

Máu kia rõ ràng còn kết băng, khí lạnh bức người.

Tô Trầm nhìn mà ngẩn ngơ, lại nhìn Vương Đấu Sơn, chỉ thấy sắc mặt hắn phát lạnh, trầm thấp nói: “Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng của Sương Điểu gia tộc, con mẹ nó, thực mạnh.”

“Nữ nhân tên Cơ Hàn Yến kia đánh?” Tô Trầm đi lên phía trước, lấy ngón tay kẹp lên máu Vương Đấu Sơn phun ra, đầu tiên là ngửi một chút, sau đó vận đủ thị lực nhìn, chỉ thấy trong máu kia, có vô số nguyên chất mắt thường khó có thể thấy đang hoạt động. Đó là một loại nguyên chất thần bí, Tô Trầm chưa bao giờ gặp, nhưng chính là loại nguyên chất này, ở trong cơ thể Vương Đấu Sơn không ngừng chế tạo lực lượng băng hàn, làm thương thế của hắn không thể khép lại. Nhưng trong huyết mạch Vương Đấu Sơn tương tự cũng có một loại nguyên chất đang chống cự lại sương hàn nguyên chất, hẳn chính là loại huyết mạch nguyên chất kia của Tuyết Hạc gia tộc. Nhìn từ trên nguyên chất so đấu, Tuyết Hạc nguyên chất rõ ràng yếu hơn Sương Điểu nguyên chất, chỉ là vì ở trong cơ thể Vương Đấu Sơn, Tuyết Hạc nguyên chất cuồn cuộn không dứt, Sương Điểu nguyên chất tứ cố vô thân, cho nên mới có thể dần dần thắng lợi, cũng theo thời gian chuyển dời dần dần hóa giải.

Về phần phun ra máu, sau khi không có Tuyết Hạc nguyên chất của Vương Đấu Sơn trợ giúp, ngược lại Sương Điểu nguyên chất chiếm thượng phong, cho nên lúc đầu còn là máu, ở sau khi phun ra một lát, liền dứt khoát kết thành một cục băng.

Uy lực Sương Điểu, quả nhiên bất phàm!

Ngoài ra, trong máu này còn có một loại tồn tại cũng đang ăn mòn thân thể Vương Đấu Sơn, hẳn chính là mộc độc Vương Đấu Sơn nói. Nhưng cấp độ mộc độc rõ ràng yếu hơn nguyên chất, tồn tại đã không nhiều, đã ở dưới lực lượng huyết mạch của Vương Đấu Sơn dần dần tiêu trừ.

“Ừm. Thật ra Sương Điểu huyết thống cao quý hơn Tuyết Hạc huyết thống của ta có hạn, chẳng qua Cơ Hàn Yến kia, không riêng huyết thống cường đại, còn con mẹ nó thức tỉnh hai tầng, trên tầng cấp cũng cao hơn lão tử, do đó không có cách nào cả.” Có lẽ sợ Tô Trầm hiểu lầm, Vương Đấu Sơn giải thích.

“Thức tỉnh hai tầng huyết mạch?” Tô Trầm cũng không khỏi giật mình.

Trước mười sáu tuổi có thể thức tỉnh huyết mạch đã coi như thiên tài, chỉ là loại thiên tài này số lượng còn tương đối rộng khắp, trong một thành trì luôn có thể tìm ra vài người.

Nhưng nếu ở trước mười sáu tuổi thức tỉnh hai tầng huyết mạch thì không đơn giản, Cơ Hàn Yến này tuyệt đối là người phi thường khó lường, phóng mắt khắp địa điểm thi, nhắm chừng cũng tìm không ra người thứ hai như vậy.

“Ừm.” Vương Đấu Sơn trầm trọng gật đầu: “Lão tử cũng xui xẻo, gặp nữ nhân này. Nữ nhân này tính tình rất xấu, xưa nay gặp người liền đánh, với cô ta không thể nói được hai câu đã chơi rồi. Tuyết Hạc hư ảnh của lão tử bị Sương Điểu Bạch Băng Quyền của cô ta cứng rắn đánh tan, rõ ràng đã thắng, còn muốn cho lão tử thêm một cái Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng, nếu không phải ta chạy trốn nhanh, mạng cũng có thể không còn nữa. Cũng bởi vì vậy, lão tử về sau gặp Trương Thánh An cùng Trịnh Cuồng cũng đánh không lại.”

Ngẫm lại bồi thêm một câu: “Được rồi, cho dù không có một chưởng đó, cũng không nhất định có thể thắng Trương Thánh An, nhưng khẳng định cũng sẽ không thua thảm như vậy, ta dm nữ nhân chết tiệt kia.”

Nói tới phía sau đã là chửi ầm lên.

Tô Trầm đột nhiên nói: “Có lẽ ta có thể giúp ngươi phá giải hàn băng chi khí này.”

“Ngươi nói cái gì?” Vương Đấu Sơn sửng sốt, nhìn về phía Tô Trầm.

“Như ngươi nói, ta nghĩ ta có thể giúp ngươi giải trừ hàn băng chi khí, bao gồm mộc độc này hẳn là cũng có thể đồng loạt trừ bỏ.”

“Trừ như thế nào? Ngươi có thuốc giải?” Vương Đấu Sơn hưng phấn hỏi.

Tô Trầm lắc đầu: “Ta không có, nhưng ta có cách của ta. Chỉ là cần ngươi có đủ tín nhiệm đối với ta.”

“Tín nhiệm?” Vương Đấu Sơn hồ nghi nhìn nhìn Tô Trầm: “Muốn ta làm như thế nào?”

“Ta cần kiểm tra thân thể của ngươi, sau đó mới có thể ra tay giải quyết.”

Muốn cho Tô Trầm kiểm tra thân thể, tương đương không bố trí phòng vệ với hắn. Nếu Tô Trầm ở lúc này đột ngột ra tay, Vương Đấu Sơn có thể nói không chút hy vọng, chỉ có thể mặc cho hắn xâm lược.

Khó trách Tô Trầm nói cần tín nhiệm.

Nghe được Tô Trầm đề nghị, Vương Đấu Sơn nhếch miệng cười: “Thì ra là như thế, vậy được, ngươi kiểm tra đi.”

Tô Trầm khẽ điểm ngón tay, đã dừng ở mi tâm Vương Đấu Sơn, Vương Đấu Sơn quả nhiên không có phòng bị, mặc cho Tô Trầm làm, trái lại đủ tín nhiệm hắn.

Một dòng nguyên rót vào trong cơ thể Vương Đấu Sơn, ở mặt ngoài là đang dùng nguyên năng cảm ứng, thực tế thì thầm vận thị lực, đem nguyên năng vận hành trong cơ thể gã nhìn rành mạch.

Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng có thể tàn sát bừa bãi ở trong cơ thể Vương Đấu Sơn, tuyệt không chỉ bởi sương tuyết nguyên chất, còn có pháp môn vận dụng nguyên năng độc đáo kia. Trong khoảng thời gian ngắn Tô Trầm không tìm thấy tài liệu nhằm vào nguyên chất, lại có thể lợi dụng đôi mắt của mình, nhìn thấu quỹ tích vận hành của Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng ở trong cơ thể Vương Đấu Sơn, do đó nhằm vào ra tay.

Chỉ là nháy mắt, hắn đã tìm được một tiết điểm vận hành của Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng.

Điểm xuống một chỉ, Tô Trầm nói: “Vận đủ lực lượng huyết mạch ở đây, toàn lực xua tan!”

Ầm!

Một lực lượng huyết mạch tấn công mãnh liệt, dưới lực lượng tập trung, lập tức đem Sương Điểu nguyên chất chiếm cứ nơi đó xua tan, tiêu trừ hết.

Vương Đấu Sơn chỉ cảm thấy ngực chợt ngọt, lại phun ra một ngụm máu tươi lớn.

Nhưng theo chỗ máu này phun ra, gã chỉ cảm thấy thân thể vô cùng thoải mái, thân thể vốn băng hàn cũng lập tức có một chút ấm áp.

“Thành công rồi!” Vương Đấu Sơn mừng rỡ.

“Đây chỉ là bắt đầu.” Tô Trầm trả lời, lại không động thủ.

“Vậy tiếp tục đi!” Vương Đấu Sơn nói.

“Cần ngươi phối hợp.”

“Ngươi nói, ngươi muốn ta làm như thế nào ta sẽ làm như thế đó.” Vương Đấu Sơn vội vàng nói. Có lần vừa rồi, Vương Đấu Sơn đã tràn ngập lòng tin đối với Tô Trầm.

Tô Trầm nghĩ chút, trả lời: “Đã như vậy... Vậy thì cởi quần áo đi... cởi sạch.”

“A?” Mắt Vương Đấu Sơn hoàn toàn dại ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.